Chu Nam hít sâu một hơi nói: "Anh ta còn nói muốn hốt Du Ân, làm rể hiền của nhà họ Diệp..."
Đó là lý do tại sao ngay từ đầu Chu Nam không dám nói sự thật. Đừng nói là Phó Đình Viễn, cả anh ta nghe xong câu này cũng muốn tẩn Lý Toàn Minh một trận, thật là kinh tởm.
Quả nhiên, chỉ thấy một lớp băng giá hiện lên trên mặt Phó Đình Viễn: "Anh ta ngại mình bị chết quá chậm rồi!"
"Không phải anh ta dùng ma túy sao? Không phải đi chơi gái sao? Tuồn hết mấy thứ này ra đi. Để xem một tên cặn bã như anh ta còn muốn theo đuổi Du Ân như thế nào? Không thèm nhìn lại xem bản thân mình có đức hạnh gì!"
Phó Đình Viễn cười mỉa rồi dặn dò Chu Nam một loạt. Người như Lý Toàn Minh vừa ra tay đã tóm được cả đống nhược điểm, dám trêu chọc Du Ân, không phải muốn tìm cái chết thì là gì?
Ban đầu, những người như Lý Toàn Minh không đến độ phải để Phó Đình Viễn tự mình ra tay đối phó, nhưng nếu Lý Toàn Minh muốn chết, Phó Đình Viễn sẽ thành toàn cho anh ta.
Chu Nam gật đầu, đáp: "Được, tôi sẽ thu xếp."
Sau khi Chu Nam đi ra ngoài, Phó Đình Viễn nghĩ đi nghĩ lại vẫn chưa thấy hết giận, gọi lại vào số nội bộ của Chu Nam, hằn học dặn dò: "Trước khi vạch trần mấy vụ bê bối đó thì hãy tìm người đánh anh ta một trận."
Nếu không phải đánh Lý Toàn Minh làm bẩn tay, hiện tại anh đã tìm tới cửa đánh người rồi.
Chu Nam hiểu ra: "Anh yên tâm đi, gần đây anh ta vừa trêu chọc một ngôi sao nhỏ. Thực tế sau lưng ngôi sao nhỏ kia có nhà đầu tư, tôi cho người bóc trần chuyện này cho chủ đầu tư kia, để kẻ đó ra tay đánh người."
Bấy giờ Phó Đình Viễn mới hài lòng cúp điện thoại.
Quả nhiên, không lâu sau tin tức Lý Toàn Minh bị người ta đánh bầm dập trong trung tâm tắm rửa và được đưa đến bệnh viện với khuôn mặt bầm tím bùng lên. "Cây sinh mạng" của Lý Toàn Minh cũng suýt chút nữa bị đối phương giẫm đứt.
Ngay sau khi tin tức này được đưa ra, kỳ thật rất khiến người ta hả dạ, rất nhiều người đã không hài lòng với Lý Toàn Minh từ lâu rồi.
Sau đó, Lý Toàn Minh lại bị vạch trần một loạt vụ bê bối, tất cả đều đúng đến mấu chốt của pháp luật, đến nỗi bị cảnh sát bắt khi còn đang nằm viện. Nghe nói anh ta khóc lóc van cầu người ta cứu trong phòng bệnh nhưng không ai có thể cứu được anh ta nữa.
Ngay cả ba ruột của anh ta cũng không thể bảo vệ anh ta được nữa. Gần đây, vì sự việc này gây ầm ĩ quá lớn và xôn xao dư luận nên cho dù ba anh ta muốn bảo vệ anh ta cũng không thể có hành động nào khác được, cũng không ai dám làm điều gì cho anh ta.
Thứ hai, thế lực của chủ đầu tư mà Lý Toàn Minh đắc tội không hề yếu, ba anh ta không thể chống lại người ta, vì vậy hoàn toàn không còn cách nào khác.
Nhưng nhà họ Lý chỉ có một dòng độc định như vậy, ba anh ta cũng chỉ có thể căng cái mặt già nua mà đi tìm vị chủ đầu tư kia, ai ngờ người ta chỉ nhàn nhạt nói: "Ông muốn biết tình hình thực tế sao?"
Ba Lý vội vàng gật đầu, chủ đầu tư ấy nhàn nhạt nói: "Tôi cũng chỉ biết được mọi chuyện của con trai ông từ chỗ người khác, nhưng cụ thể là ai đã lật tẩy cho tôi, tôi không biết."
Đầu óc ba Lý ngổn ngang trăm mối. Nếu không phải chính chủ đầu tư này phát hiện tư tình của Lý Toàn Minh và cô bồ nhí kia thì là ai đã vạch trần?
Chủ đầu tư đó giận dữ nói: “Thay vì rối rít ở đây, tốt hơn hết ông nên quay lại hỏi xem đứa con hoang đàng của mình đã làm gì và đã đắc tội đến ai thì hơn.”
Sau đó liền đóng cửa từ chối tiếp khách.
Ba Lý không nghĩ ra nên đành phải đến đồn cảnh sát để gặp Lý Toàn Minh.
Lý Toàn Minh mặt mũi bầm dập, nhếch nhác luộm thuộm, tay chân đều bị xiềng xích. Vừa nhìn thấy ba Lý, anh ta liền kêu khóc: "Ba ba mau chóng nghĩ cách cứu con đi! Con không chịu nổi cái nơi quái quỷ này nữa, không chịu nổi cuộc sống vô nhân tính này!"
Ba Lý tức giận gầm lên: "Lúc này mày mới biết sợ à? Lúc trước khi tạo bảo mày kiềm chế một chút, không phải mày coi như gió thoảng qua tai à?"
“Hiện tại phiền phức lắm, có thể mày đã đắc tội đến nhân vật lớn rồi, bọn họ rõ ràng muốn chỉnh mày!” Sau khi ba Lý rống lên, vẻ mặt của Lý Toàn Minh cũng là sửng sốt.