Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

Mười phút sau, có người gõ cửa căn phòng của họ, một đám phụ nữ bước vào, trong nháy mắt cả không gian nồng nặc mùi son phấn. 

Phó Đình Viễn: “.” 

Hứa Hàng ngửi thấy mùi nước hoa và son phấn thì hắt hơi, liền lặng lẽ đứng dậy tránh ra một góc. 

Dịch Thận Chi chỉ thị cho những người phụ nữ: “Tổng giám đốc Phó đang không vui, hãy cố gắng làm cho cậu ấy vui vẻ” 

Nói xong, anh ta liếc nhìn Hứa Hàng đang ở bên cạnh, nói như đang xem một chương trình hay: “Cậu Hàng cũng thất tình, cũng cần được an ủi.” 

Hứa Hàng suy sụp, anh ta làm gì sai à? Tại sao lại nhét một đám phụ nữ vào tay anh ta chứ? 

Hứa Hàng vừa định đứng dậy rời đi thì có người đã nhanh chân ra ngoài trước một bước, người kia đúng là Phó Đình Viễn. 

Hứa Hàng đuổi theo sát ra ngoài, thuận tiện nghiến răng nghiến lợi cảnh cáo Dịch Thận Chi: "Dịch Thận Chi, cậu chờ đó, cậu tốt nhất đừng có yêu người phụ nữ nào, nếu không cậu cử chờ xem đến lúc đó tôi và lão Phó hành hạ cậu ra sao!" 

Hứa Hàng và Phó Đình Viễn không phải loại người tùy tiện, Dịch Thận Chi bảo một đống phụ nữ đến, đơn thuần chỉ muốn giày vò bọn họ. 

Người thật sự giữ mình trong sạch, trong lòng chỉ nhớ đến người phụ nữ nào đó, đối với những người phụ nữ bên ngoài đến xã giao cũng chẳng muốn, càng đừng nói đến trái ôm phải ấp như vậy. 

Hứa Hàng nói xong thì xông ra ngoài, Dịch Thận Chi ở sau lưng bọn họ cười không ngừng, vui sướng khi người gặp họa. 

Có điều cười xong rồi anh ta cũng phất tay đuổi đám phụ nữ kia đi, còn bản thân mình thì lười biếng đứng dậy ra khỏi phòng bao. 

Phó Đình Viễn và Hứa Hàng ra bên ngoài câu lạc bộ hút thuốc, Dịch Thận Chi đi đến mái hiện bên cạnh lười nhác dựa vào đó, nhìn Phó Đình Viễn nói: "Đời sống đời chết chắc chắn cũng không phải cách, không bằng buông tay đi?" 

Phó Đình Viễn trợn trắng mắt. 

Nếu nói buông là có thể buông thì anh hà tất phải giày vò như vậy? 

Anh bỗng nhiên có thể hiểu vì sao lúc trước Du Ân lại không để ý đến sự thờ ơ coi thường và cả sự sỉ vả của anh, vẫn muốn gả cho anh, trong lòng cô nhất cũng chịu nhiều giày vò không cam lòng như anh lúc này. 

Cô nhất định hy vọng anh có thể liếc nhìn cô nhiều hơn một cái, nhất định hy vọng tim anh có thể thuộc về cô. 

Nhất định hy vọng, có thể sống hạnh phúc yên ổn bên anh đời đời kiếp kiếp, tốt nhất là có thể con cái đuề huề, cả đời không rời không bỏ. 

Ví dụ như anh lúc này, cũng có tâm trạng y như vậy. 

Sau đó cô làm sao để buông bỏ được những chấp niệm ấy? 

Nghĩ tới đây, đáy lòng Phó Đình Viễn lại dâng lên nỗi hối hận vô tận, cô tất nhiên đã bị anh làm cho tổn thương thầu tận tim gan... 

Dịch Thận Chi thấy anh mãi vẫn không nói lời nào, vì thể chủ động nói: "Tôi có đề nghị thể này." 

Lúc này Phó Đình Viễn mới ngước mắt nhìn anh ta, vẻ mặt trông như không hề gợn sóng, nhưng trên thực tế trong lòng đang ẩn giấu một ngọn lửa, hi vọng Dịch Thận Chi có thể cung cấp cho anh một đề nghị tốt. 

Dịch Thận Chi nói: "Trước kia không phải cậu cảm thấy cô ấy chơi trò lạt mềm buộc chặt với cậu sao? Không bằng cậu cũng chơi trò lạt mềm buộc chặt này với cô ấy, cậu có thể giả vời như buông tay cô ấy, sau đó hẹn hò gì đấy với mấy cô gái khác, kích thích cô ấy." 

PA 

"Nói không chừng cô ấy vừa thấy cậu thật sự muốn ở bên với người phụ nữ khác thì sẽ nóng nảy, sẽ nhanh chóng quay trở lại theo đuổi cậu, sẽ đồng ý ở bên cậu lần nữa." 

Phó Đình Viễn không hề nghĩ ngợi đã nói: "Không được, tôi không buông tay cô ấy" 

Đời này cũng khó có thể buông tay. 

Dịch Thận Chi hết sức buồn bực: "Xin cậu hãy chú ý đến trọng điểm được không, ý tôi nói là giả vờ rằng cậu đã buông tay cô ấy." 

Phó Đình Viễn quả quyết phủ định ý kiến của anh ta, nói: "Giả vờ cũng không được." 

Dịch Thận Chi dừng một lát, sau đó buông tay nói: "Cậu còn như vậy thì chúng ta không thể tiếp tục nói chuyện nữa đâu." 

Phó Đình Viễn không nói gì, dùng sức hút một hơi thuốc. 

Hứa Hàng ở bên nhấc tay nói: "Tôi cũng có đề nghị thế này" 

Phó Đình Viễn và Dịch Thận Chi đồng thời nhìn về phía anh ta, Hứa Hàng bị hai người bọn họ cùng nhìn như vậy, trong lúc bất chợt cảm thấy có hơi xấu hổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK