Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Du Ân cũng không biết tại sao nhưng cô lại cảm thấy mình có cảm giác rất gần gũi và tin. tưởng Diệp Văn, cô theo bản năng cảm thấy Diệp Văn sẽ không làm tổn thương cô. 

Khi đi ăn với Diệp Văn, Du Ân nói sáng mai cô muốn tới bệnh viện thăm bà Diệp. 

Bà Diệp tên là Thư Ninh, nhà họ Thư cũng là một danh gia vọng tộc, trước kia hai nhà Diệp Thư môn đăng hộ đối, đến mấy năm gần đây nhà họ Thư bắt đầu xuống dốc, nhưng điều đó cũng không làm ảnh hưởng tới tình cảm của Diệp Văn và Thư Ninh. 

Diệp Văn cũng không quan tâm đến việc hai người không có con, hay việc tranh đấu giữa mọi người trong gia tộc. 

“Được.” Diệp Văn rất vui: “Chú đã sắp xếp xong rồi, dì Thư của cháu ngày mai sẽ xuất viện, chúng ta cùng nhau đi đón bà ấy, sau đó buổi tối sẽ cùng nhau tham gia bữa tiệc tụ họp của nhà họ Diệp" 

Sợ Du Ân lo lắng về bữa tiệc tụ họp, Diệp Văn lại cười nói: “Con yên tâm, chú đã nói trước với bọn họ về sự tồn tại của cháu, cháu không cần lo lắng tới việc bọn họ sẽ không chấp nhận 

cháu." 

Du Ân rất xúc động: "Cảm ơn chủ Diệp." 

Diệp Văn cười nói: "Sau này không được nói cảm ơn với chú nữa." 

Sau bữa tối, Diệp Văn nói lái xe đưa cô đi vòng quanh để làm quen với hoàn cảnh ở đây, Diệp Văn còn nói, nếu có thể, ông ấy rất hy vọng sau này Du Ân có thể chuyển tới đây. 

Diệp Văn cũng nói, ông ấy biết từ nhỏ đến lớn Du Ân đều ở Giang Thành nên sẽ không ép buộc cô. 

Bởi vì Diệp Văn đưa Du Ân đi lòng vòng nên gần mười một giờ đêm Du Ân mới trở về khách 

san. 

Khi Du Ân xuống xe, cô nhìn thấy Phó Đình Viễn đang đứng dưới hiên khách sạn thì giật mình nhìn anh đầy hoài nghi và hỏi: "Sao, sao anh lại ở đây?" 

Sắc mặt của Phó Đình Viễn rất khó coi, dù không liên lạc được với Du Ân nhưng anh vẫn có thể tìm ra khách sạn và phòng cô ở. 

Anh cũng không chút do dự mà đặt phòng ở đây, việc đầu tiên sau khi để đồ vào phòng xong là đi gõ cửa phòng cô nhưng hồi lâu vẫn không có ai trả lời. 

Cho nên anh đành phải đợi ở ngoài khách sạn, không ngờ lại đợi đến mười một giờ cô mới vệ. 

Có thể tưởng tượng ra tâm trạng của Phó Đình Viễn tồi tệ đến mức nào, anh vừa lo lắng vừa sợ hãi, một cô gái xinh đẹp trẻ trung như cô lại đi cùng với một ông già mới gặp được hai lần đến gần nửa đêm mới trở về, cô không sợ người ta lừa bán mình đi sao? 

Diệp Văn ở trên xe cũng nhìn thấy Phó Đình Viễn nên ông ấy nhẹ nhàng chào: "Anh Phó, trùng hợp đến vậy sao?" 

Kể từ khi biết Phó Đình Viễn là chồng cũ của Du Ân, cũng biết Phó Thiên Thiên là em gái của Phó Đình Viễn, Diệp Văn đã không có ấn tượng tốt về nhà họ Phó. 

Nhưng ông ấy và Phó Đình Viễn vừa có một dự án hợp tác sách mới, cho nên xuất phát từ 

sự lịch sự mới chào Phó Đình Viễn. 

Nếu trước khi ký hợp đồng biết gia đình của Phó Đình Viễn đối xử với Du Ân như vậy, Diệp Văn sẽ không bao giờ hợp tác với Phó Đình Viễn. 

“Không phải trùng hợp” Phó Đình Viễn tức giận mở miệng: “Không biết ông Diệp muộn thế này mới đưa một cô gái trẻ về là muốn làm gì? 

Du Ân ở một bên tức giận trừng mắt nhìn Phó Đình Viễn, anh ăn phải thuốc nổ sao? Anh có biết mình đang rất vô lễ với Diệp Văn không? 

Diệp Văn ở trong xe cười lớn: "Anh Phó, anh nghĩ nhiều rồi, tôi vừa đưa Du Ân đi ăn cơm, sau đó dẫn nó đi dạo quanh làm quen với môi trường ở đây." 

Diệp Văn hỏi ngược lại Phó Đình Viễn: "Nhưng anh lấy tư cách gì để chất vấn tôi?" 

Hàm ý là với tư cách là chồng cũ, Phó Đình Viễn có tư cách gì để chất vấn ông ấy chứ? 

Phó Đình Viễn bị lời của Diệp Văn làm cho nghẹn tức, trong lúc nhất thời có hơi khó chịu. 

Anh quay lại nhìn Du Ân đang ở bên cạnh và nói: “Chúng ta nói chuyện một lát." 

Sau khi nói xong, anh nắm lấy tay Du Ân và định kéo cô đi, Du Ân tỏ vẻ kháng nghị với hành vị vừa nói chuyện không hợp đã lôi cô đi của anh. 

Cô còn chưa nói lời tạm biệt với Diệp Văn, hơn nữa anh xuất hiện ở đây một cách khó hiểu và tức giận khiến cô cảm thấy rất vô lý. 

Thấy Phó Đình Viễn thô lỗ như vậy, Diệp Văn vô cùng tức giận, ông ấy xuống xe, đi tới ngăn cản, trầm giọng nói: "Thả cô ấy ra!" 

Phó Đình Viễn nắm chặt tay Du Ân và lạnh lùng nhìn về phía Diệp Văn, bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên căng thẳng. 

Du Ân không muốn Phó Đình Viễn và Diệp Văn cãi nhau ở lối vào khách sạn, nếu bị người khác nhìn thấy thì không tốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK