Mục lục
Sau Ly Hôn, Chồng Cũ Lại Muốn Theo Đuổi Tôi - Du Ân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi Du Ân và Phó Đình Viễn ly hôn, Annie vừa đi du học. 

Không ngờ sau khi trở về, Du Ân và Phó Đình Viễn đã ly hôn rồi, hơn nữa còn đi nước ngoài. Du Ân thậm chí còn đổi cả số điện thoại di động, Annie cũng không liên lạc được với cô. 

Nói đến cũng thật kỳ lạ, bạn bè xung quanh Phó Đình Viễn đều có ấn tượng rất tốt về Du Ân. 

“Nếu tớ không đánh trả thì tớ sẽ chỉ bị đánh thôi.” Du Ân thu hồi lại vẻ chanh chua trước mặt Annie. 

Sau khi nói xong, cô lại đi tới và cho Annie một cái ôm thật chặt: "Rất xin lỗi, trước đây vẫn không liên lạc với cậu." 

Du Ân nghĩ phải vạch ra ranh giới rõ ràng với Phó Đình Viễn, tốt nhất là không nên tiếp xúc với những người xung quanh anh, kẻo anh nghĩ cô có động cơ thầm kín muốn tiếp cận anh. 

Annie sảng khoái mà vỗ vỗ bờ vai của cô: "Không sao đâu, tớ biết cậu có nỗi khổ mà." 

Hai người đang trò chuyện thì Phó Đình Viễn và Dịch Thận Chi từ cách đó không xa đi tới. Du Ân nhìn thấy Phó Đình Viễn cũng đang ở đây thì hơi ngạc nhiên một chút, sau đó thì xấu hổ đến mức muốn nổ tung tại chỗ. 

Anh, anh sẽ không nghe thấy những lời lang sói cô vừa nói với Thẩm Dao đấy chứ? 

Sở dĩ Du Ân lại nói mấy lời như có ngủ hay không gì đó là để đả kích Thẩm Dao. Nhưng cô không ngờ lại bị Phó Đình Viễn nghe thấy... 

Du Ân lặng lẽ liếc nhìn hướng Phó Đình Viễn và Dịch Thận Chi đang đi ra. Hai người bọn họ vừa ở trong văn phòng cách đó rất xa, hơn nữa cửa lại đóng nên chắc là anh nhất định không nghe thấy. 

Nghĩ đến đây, Du Ân mới bình tĩnh trở lại. 

Phó Đình Viễn đi tới, đứng trước mặt Du Ân, cụp mắt xuống ân cần hỏi cô: "Em ổn chứ?" 

Du Ân cười có chút mất tự nhiên: "Rất ổn." 

Mặc dù Phó Đình Viễn có thể không nghe thấy những gì cô nói, nhưng bản thân cô lại chột dạ. 

Vì vậy, cô vội vàng nói với anh, Annie và Dịch Thận Chi: "Tôi vẫn còn việc phải làm, đi trước đây. Ngày khác chúng ta lại nói chuyện." 

Nói rồi bèn định bỏ chạy lấy người. 

Phó Đình Viễn nắm lấy cánh tay cô kéo cô lại, không vui nói: "Em chạy cái 

gì?" 

Dịch Thận Chi ở một bên cười mờ ám, Du Ân xấu hổ rút tay về. 

“Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi.” Phó Đình Viễn nhìn thoáng qua thời gian rồi thông báo. 

Du Ân từ chối theo bản năng: "Không được, tôi phải nhanh chóng về nhà xem Tiểu Tiểu." 

Không ngờ Phó Đình Viễn liếc cô một cái rồi nói: "Vậy tôi cùng em đi thăm nó." 

Du Ân: "..." 

Không cần thiết đâu nhỉ? 

Anh lại không thích mấy con động vật nhỏ như mèo chó linh tinh gì mà. 

Nghĩ đến đây, cô cũng nói: "Không cần đâu nhỉ? Dù sao anh cũng không thích động vật nhỏ." 

Có lẽ là Phó Đình Viễn bị lời từ chối liên tục của cô làm hơi ngượng ngùng nên nhàn nhạt đáp: "Không phải trước đây tôi cũng không thích em sao?" 

Không phải bây giờ cũng thích rồi đấy à? 

Con người đều sẽ thay đổi! 

Nhưng Du Ân lại rất căm tức, nhìn anh chằm chằm với vẻ không tin mà nói: "Anh lại so sánh tôi với chó với mèo hả?" 

Phó Đình Viễn nghẹn họng, thấy Du Ân tức giận sắp bỏ đi, anh nhanh chóng đuổi theo và giải thích: "Tôi không có ý gì khác, tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng mọi người đều sẽ thay đổi." 

Nhưng Du Ân không muốn để ý đến anh nữa, chỉ nói lời tạm biệt với Dịch Thận Chi và Annie rồi quay người rời đi. Phó Đình Viễn đi theo không chút do dự. 

Hai người Dịch Thận Chi và Annie ở phía sau không khỏi lắc đầu thở dài. Annie phàn nàn: "Ông chủ, miệng sếp Phó không ngọt như vậy, chỉ sợ con đường theo đuổi vợ sẽ lắm gian nan rồi đây." 

Dịch Thận Chi nhún tay: "Yên tâm đi, về sau khát vọng sinh tồn sẽ khiến miệng cậu ta trở nên ngọt ngào hơn thôi." 

Phó Đình Viễn và Du Ân cùng nhau đi thang máy xuống dưới lầu, Du Ân đau đầu nhìn anh, hỏi: "Phó Đình Viễn, anh rãnh rỗi tới vậy hả?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK