Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 840

Nếu như đã quyết định chấp nhận Lâm Tiêu, vậy thì, cô sẽ cố gắng để yêu Lâm Tiêu.

Tô Thu Quỳnh không còn chống cự nữa, cô nhắm mắt lại, dùng sức đáp lại nụ hôn của Lâm Tiêu.

Cho dù thế nào Lâm Tiêu cũng không ngờ được rằng Tô Thu Quỳnh lại chủ động với anh ta như vậy, vừa vui sướng lại vừa kích động, hận không thể móc cả trái tim của mình ra đặt trước mặt Tô Thu Quỳnh.

Lâm Tiêu càng dùng sức hôn Tô Thu Quỳnh, anh ta đang hôn tới mức say mê đắm đuối, bỗng yên chú ý thấy nơi đầu lông mày Tô Thu Quỳnh nhíu lại đau khổ.

Lâm Tiêu tưởng rằng cuối cùng Tô Thu Quỳnh vẫn không thể chấp nhận được anh ta, trong mắt anh ta hiện lên vẻ tổn thương rất rõ ràng: “Thu Quỳnh, em sao vậy?”

Tô Thu Quỳnh đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhăn nhíu cả lại, trán còn rịn ra một lớp mồ hôi mỏng: “Lâm Tiêu, chân em bị chuột rút rồi.”

Đầu lông mày cau chặt lại của Lâm Tiêu giãn ra từng chút một, anh ta còn tưởng rằng Tô Thu Quỳnh chán ghét nụ hôn của anh ta chứ, hóa ra là chân bị chuột rút à!

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhăn nhíu của Tô Thu Quỳnh, còn cả cái chân không dám cử động, Lâm Tiêu cảm thấy mình đúng là cầm thú.

Tô Thu Quỳnh hôn mê gần một trăm ngày, cô vừa mới tỉnh lại, vậy mà anh ta lại muốn ăn cô luôn. Hành động này của anh ta có còn là con người nữa không!

Đạo diễn Lâm nổi tiếng lẫy lừng nổi danh tính tình xấu, thiếu kiên nhẫn trong giới, vội vã chạy tới bên chân Tô Thu Quỳnh, nửa ngồi xổm xuống đất bắt đầu ân cần bóp chân cho cô.

“Thu Quỳnh, giờ thấy đỡ hơn chút nào chưa?”

“Ừm, đỡ hơn chút rồi.” Tô Thu Quỳnh nói thật.

Khuôn mặt đẹp trai lai một nửa dòng máu Pháp của Lâm Tiêu nở một nụ cười như đứa con gốc nhà địa chủ, càng cố gắng bóp chân cho Tô Thu Quỳnh hơn: “Thu Quỳnh, nếu như em cảm thấy thoải mái, ngày nào anh cũng sẽ bóp chân cho em.”

“Thu Quỳnh, anh bảo với em này, anh không những biết bóp chân mà còn biết rửa chân cho em nữa, chuyện anh làm được nhiều lắm.” Lâm Tiêu khựng lại một chút, sau đó nói với Tô Thu Quỳnh vô cùng trịnh trọng: “Cho nên Thu Quỳnh, em nhất định không được vứt bỏ anh đâu đấy!”

Để chứng minh khả năng rửa chân của anh ta cũng rất tốt, sau khi bóp chân cho Tô Thu Quỳnh xong, Lâm Tiêu còn thực sự bưng một chậu nước tới, để Tô Thu Quỳnh ngâm chân.

Ban nãy Lâm Tiêu bóp chân cho cô, cô đã cảm thấy rất cảm kích rồi, bây giờ chu dù như thế nào cô cũng không thể để anh ta rửa chân giúp cô được nữa.

Không nói tới thân phận người kế thừa duy nhất của nhà họ Lâm của Lâm Tiêu, chỉ mỗi thân phận đạo diễn Lâm của anh ta thôi đã khiến người khác cảm thấy cao hơn người khác một bậc xách dép theo không kịp rồi. Sao cô có thể để một người đàn ông cao quý như vậy hầu hạ rửa chân cho cô chứ!

“Lâm Tiêu, không cần đâu, cứ để em tự rửa chân là được. Giờ cũng muộn rồi, anh về nghỉ ngơi sớm đi…”

Tô Thu Quỳnh còn chưa nói xong, Lâm Tiêu đã cởi tất cho Tô Thu Quỳnh, đặt bàn chân trắng nõn như ngọc của cô ngâm vào trong chậu.

Tô Thu Quỳnh vô thức muốn rụt chân lại, nhưng lại bị Lâm Tiêu ấn càng chặt hơn: “Thu Quỳnh, đây là chuyện mà sau này anh đều sẽ làm cho em vào buổi tối mỗi ngày, cho nên bắt đầu từ bây giờ, em phải làm quen đi.”

Nói rồi, Lâm Tiêu bắt đầu kỳ chân, xoa bóp cho Tô Thu Quỳnh. Dáng vẻ nghiêm túc này của anh ta như thể trong tay anh ta không phải một đôi chân, mà là một cặp minh châu duy nhất trên cõi đời này.

Tô Thu Quỳnh thực sự không quen được người khác đối xử tốt với cô như vậy, cô vẫn còn muốn rụt chân về, nhưng sức lực của Lâm Tiêu quá lớn, cô không thể so với anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK