CHƯƠNG 1627
Những gì Nhan An Mỹ nói là chính xác, công ty thực phẩm dưới quyền của Cung thị, có thương hiệu chocolate số một thế giới, chocolate phiên bản giới hạn mà họ sản xuất hàng năm thậm chí còn khó mua hơn vàng.
Nhan An Mỹ nuốt nước miếng, sốt ruột nói: “Anh à, tối nay chúng ta mời cậu chủ Cung gia đến nhà nhé? Em rất thích chocolate cậu chủ Cung gia mang cho em! Nếu cậu chủ Cung gia có thể làm cha của chúng ta, em nhất định sẽ rất hạnh phúc!”
Trong lòng Nhan An Mỹ sắp chết vì hạnh phúc, nhưng Lưu Thiên Hàn, người đang ngồi trong phụ lái, lại sắp chết vì tức giận.
Thẩm Quyện, Hách Trung Văn, Giang Kiến Huy, Cung Trí Cương…
Từng người một, cứ như âm hồn bất tán!
Hơn nữa, hai đứa nhóc này, thật sự không có nguyên tắc gì cả! Trước đây không lâu còn theo anh gọi anh là cha, bây giờ thì tốt rồi, chỉ vì mấy miếng chocolate, tuy tiện đi khắp nơi gọi chal Là chocolate quan trọng hơn anh ta? I Thiên Hàn ghen rồi.
Nhạc Dũng, một trợ lý đặc biệt cấp cao với mức lương hàng chục triệu hàng năm, đừng nhìn bình thường mặt nghiêm túc, nghiêm nghị như quái thú, thực ra, anh ấy cũng chỉ là một tên nhóc yêu thích ăn Chocolate.
Anh lặng lẽ liếc nhìn khuôn mặt tuấn tú đen sâm đến phát sáng của Lưu Thiên Hàn, thì thâm với Nhan An Mỹ: “Nhan Mỹ, gần đây cậu chủ Cung gia có mang chocolate cho cháu không? Nghe nói gần đây họ đã tung ra sản phẩm: Chocolate tên là ‘Tình như rượu mạnh rất ngon, ngon lắm luôn, nhưng chú không mua được, nếu chú ấy mang đến cho cháu, cháu có thể để lại cho chú một hộp được không?”
Nhạc Dũng còn muốn nói điều gì đó, nhưng bắt gặp ánh mắt ăn thịt người của cậu chủ, anh liền giữ im lặng, vì sợ cậu chủ lạnh lùng tàn nhân sẽ nuốt sống mình.
Nhưng sức hấp dẫn của “Tình như rượu mạnh’ quá lớn, sau khi Nhạc Dũng khẽ nuốt nước miếng xuống, anh vẫn nhẹ nhàng nói: ‘Không thì, để cho chú một viên cũng được”
“Chú Nhạc yên tâm đi, cậu chủ Cung gia nói chú sẽ mang cho cháu rất nhiều hộp!
Đến lúc đó cháu sẽ cho chú mấy hộp!”
‘An Mỹ, cám ơn nhiều!” Nhạc Dũng mỉm cười, vừa quay người lại bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của Lưu Thiên Hàn, khiến hàm răng anh lập cập lập cập vì lạnh.
Lưu Thiên Hàn cười khẩy đến khóe môi run lên, ha ha, thú vị!
Có phải những người này, định bán Nhan Nhã Tịnh, để lấy vài miếng chocolate không?!
Phì phì phì!
Anh ta tức giận đến muốn tự cắn chết luôn mình, Nhan Nhã Tịnh, người phụ nữ vô tâm đó, bán cho ai cũng không quan trọng!
Bạn trai và bạn gái đã chia tay, không liên quan gì đến nhau hết!
Trước tiên, Lưu Thiên Hàn yêu cầu Nhạc Dũng đến Tâm Viên.
Vừa đến cổng Tầm Viên, anh đã thấy Cung Trí Cương đang đứng đó ôm mấy hộp chocolate lớn.
Anh biết, chocolate không làm gì anh cả, nhưng nhìn hộp chocolate to tướng trong tay Cung Trí Cương, anh không khỏi khó chịu, thâm nghĩ, muốn xé vụn chocolate ra thành từng mảnh.
Sau khi hai đứa nhỏ xuống xe, Lưu Thiên Hàn đang định bảo Nhạc Dũng lái xe đi thì nhìn thấy người phụ nữ không liên quan gì đến anh, Nhan Nhã Tịnh.
Hai Lưu Thiên Hàn càng tức giận hơn, tức giận đến mức quên cả cách thởi Nhan Nhã Tịnh không chú ý đến chiếc Koenigsegg của anh, nhưng thoáng nhìn thấy Cung Trí Cương đang đứng ở cổng biệt thự.
Cô xuống xe, cười đi tới trước mặt anh: “Anh Cung, hôm nay sao anh tới đây sớm vậy?”
Trong thời gian này, mối quan hệ giữa Nhan Nhã Tịnh và Cung Trí Cương rất tốt.
Ngay từ đầu, Cung Trí Cương đã cho cô cảm giác bị áp bức đặc biệt mạnh mẽ, khiến cô muốn chạy trốn.