Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1104

“Rửa mặt!”

Cao Bắc Vinh sau khi uống say vẫn thật ngoan ngoãn, nghe được mệnh lệnh của Lưu Thiên Hàn, anh ta cười ngốc mở vòi nước trước mặt, bắt đầu rửa mặt.

Sau khi tấp mấy vốc nước lạnh lên mặt, ý thức của Cao Bắc Vinh trong thoáng chốc tỉnh lại không ít, cộng thêm bụng dạ cồn cào, bèn nôn thốc một phen, cơn say của anh ta đã tỉnh hơn phân nửa.

Lưu Thiên Hàn đang muốn bỏ Cao Bắc Vinh một mình ở lại trong nhà vệ sinh, anh muốn đi Tầm Viên để cho Nhan Nhã Tịnh một niềm vui bất ngờ, đột nhiên anh nghe thấy từ buồng vệ sinh sát vách truyền đến hai giọng nam xa lạ.

“Thật không ngờ nha, Nhan Nhã Tịnh lại ở cùng một chỗ với trợ lý Nhạc!”

Nhan Nhã Tịnh?

Lưu Thiên Hàn nhíu máy, bước chân vừa nhấc lên kia không khỏi khựng lại ngay tại chỗ.

“Đúng vậy, thật không thể ngờ được! Cậu Lưu mới mất được mấy ngày, người đàn bà của cậu ấy đã không chịu được tịch mịch, hồng hạnh vượt tường rồi!”

“Nếu hồng hạnh vượt tường với người khác thì cũng thôi đi, sao cô ta có thể dan díu với cấp dưới tin cậy nhất của Cậu Lưu được chứ! Thật khiến người ta lạnh lòng nha! Cậu Lưu cũng thật đáng thương, chết thảm như vậy, người phụ nữ được mình yêu thương nâng niu trong lòng bàn tay lại cắm sừng cho mình trong nháy mắt, Sao mà tất cả bi kịch đều để Cậu Lưu gánh hết cả rồi!”

“Trợ lý Nhạc cũng thật là, năm đó Cậu Lưu đối đãi với anh ta không tệ mà, Cậu Lưu vừa mất anh ta liền qua tay nhận luôn người phụ nữ của Cậu Lưu, sói mắt trắng còn lương thiện hơn anh ta!”

Hai người đàn ông nọ dường như không chú ý tới sự tồn tại của Lưu Thiên Hàn, khi hai người họ đi tới trước bồn rửa tay thì vẫn còn thảo luận tiếp việc ban nãy.

“Anh nói hai người này cũng thật đủ nóng lòng nha, cửa phòng bao vẫn chưa đóng nữa mà đã quấn lấy nhau, cũng không sợ bị người nhìn thấy!”

“Được rồi, anh cũng đừng có được hưởng lợi còn giả vờ giả vịt! Nếu như bọn họ đóng cửa lại thì làm gì anh còn được xem một màn vừa rồi?”

Người đàn ông cười hắc hắc quái dị, “Anh nói cũng đúng! Thật hâm mộ trợ lý Nhạc, nếu như tôi cũng được đụng…”

“Bốp!”

Một quả đấm hung ác giáng vào mặt người đàn ông nọ, Lưu Thiên Hàn một thân âm trầm như Diêm La đòi mạng đến từ mười tám tầng địa ngục, “Mày muốn đụng ai?”

Không đợi người đàn ông nọ nói chuyện, Lưu Thiên Hàn lại hung ác vung thêm một đấm tới, “Không muốn chết thì ngậm mồm của mày lại!”

“Lưu… Cậu hai Lưu…”

Hai người đàn ông nọ bị doạ đến cả người run rẩy, chúng liếc nhìn nhau một cái rồi nhanh chân chuồn ra khỏi nhà vệ sinh.

Cao Bắc Vinh vừa mới tỉnh táo được một chút lại không có ý định bỏ qua cho hai tên đàn ông này như vậy, anh ta lắc lắc lư lư chặn trước mặt bọn chúng, đấm đá không chút khách sao vung tới.

“Tao cho bọn mày nói xằng nói bậy! Tao cho bọn mày nói xằng nói bậy!”

Cao Bắc Vinh vì vẫn còn hơi say, đánh đấm chẳng hề có chút bài bản nào, nhưng chiêu nào chiêu nấy đều độc ác, đánh cho hai tên đàn ông nọ đau ngã trên sàn, ôm đầu lăn lộn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK