CHƯƠNG 1313
Liễu Đào đột nhiên bình tĩnh nói như vậy, Phí Nam Châu không khỏi sững sờ, bàn tay ấn trên người cô không tự chủ được mà buông ra.
Cơ thể cuối cùng cũng được tự do, Liễu Đào vịn mép giường cẩn thận xuống giường.
Thực ra cô muốn cử động nhanh một chút, cô lề mà lề mề như thế này chắc chắn khiến anh ta rất chán ghét. Vào giây phút cuối cùng trong sinh mạng của cô, cô không muốn bị anh ta ghét bỏ quá nhiều.
Nhìn thấy dáng vẻ như cành liễu trước gió này của Liễu Đào, đầu lông mày Phí Nam Châu nhíu lại rất chặt.
Sao trông cô lại yếu ớt như vậy?
Giả vờ đáng thương à?
Đúng rồi, giả vờ đáng thương là trò mà người phụ nữ này hay dùng nhất!
Vẻ thương tiếc trong mắt dần biến mất, trên khuôn mặt đường nét ôn hòa kia của Phí Nam Châu chỉ còn lại sự rét lạnh tận xương.
Liễu Đào cảm thấy khi ung thư tới giai đoạn cuối, tốc độ cơ thể yếu đi thực sự nhanh tới đáng sợ.
Tối nay lúc cô ra ngoài còn có thể tự mình đi như thường, còn bây giờ cô không vịn tường thì đứng không vững.
Cô lê người tới cái tủ bên cạnh, lấy hai tờ đơn ly hôn mà cô đã chuẩn bị từ sớm ra.
Cô chậm rãi đánh mắt nhìn tờ đơn ly hôn, không thể che giấu nổi đau đớn trong mắt.
Bắt đầu từ hôm nay, cô đã không còn là người của Phí Nam Châu nữa, chết, cũng không phải là ma nhà anh nữa rồi!
Sống chết gả cưới, chẳng còn liên quan, chắc chắn anh ta sẽ rất vui!
Bờ môi không kiềm chế được run rẩy, cổ họng cũng nghẹn ứ lại.
Liễu Đào quay lưng lại với Phí Nam Châu hít sâu mấy hơi, lúc này cô mới từ từ quay mặt sang, cố gồng hết sức mình rồi nói với anh bằng giọng điệu cực kỳ bình tĩnh.
“Nam Châu, chúng ta ly hôn đi.”
Ly hôn?!
Phí Nam Châu chợt trợn trừng hai mắt, dù thế nào anh ta cũng không dám tin rằng Liễu Đào sẽ nói như vậy với anh ta.
Người phụ nữ này, năm năm trước tính đủ mọi cách để gả cho anh ta, bây giờ cuối cùng cô cũng được như mong ước, sao cô lại đề nghị ly hôn?
Sao cô dám!
Thằng trai bao kia! Đúng, chắc chắn là cô vì thằng trai bao kia!
“Liễu Đào, cô nói lại lần nữa xem!”
Lưu Đào nét mặt bình thản, giọng điệu không thay đổi: “Nam Châu, chúng ta ly hôn đi”.
Ngừng một lát, cô ấy nói tiếp, “Nam Châu, tôi đã ký vào tờ giấy thỏa thuận ly hôn, sau khi ký xong, anh sẽ được tự do. Đừng lo lắng, tôi sẽ không lấy bất cứ tài sản nào của anh, tôi sẽ ra đi tay trắng.”
Thực ra, Liễu Đào còn vài lời chưa nói với Phí Nam Châu.
Cô ấy không những tay trắng ra đi, mà còn lập xong di chúc, tất cả tài sản của cô ấy đều thuộc về anh ta. Dù trong lòng cô ấy biết rõ, Phí Nam Châu sẽ không coi trọng cái cô ấy gọi là tài sản.
Có điều cô ấy thực sự là người có rất nhiều tiền, ba cô ấy tuy ở ngoài gây nhiều thị phi, nhưng chưa bao giờ để cô ấy thiệt thòi về tiền bạc.