Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1272

Cung Tư Mỹ đã hại chết Lưu Gia Thành thật sự, cô ta còn hại anh mất đi ký ức. Hiện giờ hai người bọn họ ra nông nỗi này cũng là nhờ Cung Tư Mỹ ban tặng hết!

Cho dù anh Lưu có thích một đống phân thì cũng không thể thích một người lòng dạ độc ác như Cung Tư Mỹ được!

Nhan Nhã Tịnh kiêu ngạo ngước mặt lên, đập cái bốp vào bàn tay to lớn của Lưu Thiên Hàn.

“Muốn em xem bói cho anh phải không? Ha ha, em không xem cho anh đấy!”

Nếu là lúc bình thường, chắc chắn Nhan Nhã Tịnh sẽ không dám to gan như thế trước mặt Lưu Thiên Hàn. Nhưng giờ cô đã say bí tỉ rồi, cũng to gan lớn mật, đừng nói là hơn thua với anh Lưu, mà dù có là ông trời thì cô cũng dám lắm!

Gương mặt bảnh trai của Lưu Thiên Hàn sa sầm hẳn đi, cô không để ý đến bàn tay đang bị thương của anh đã đành, giờ còn dám nói không xem bói cho anh nữa!

Nhan Nhã Tịnh không muốn xem bói cho anh nhưng lại tích cực xem bói cho tên mặt non ẻo lả Thẩm Quyện kia như thế, Lưu Gia Thành anh có điểm nào thua kém tên ẻo lả đó chứ!

Lưu Thiên Hàn bực bội trong người, thế là anh cũng quên rụt bàn tay đang để trước mặt Nhan Nhã Tịnh về.

Nhan Nhã Tịnh thấy Lưu Thiên Hàn vẫn còn xòe tay ra trước mặt mình, cô lại càng tức giận, đẩy mạnh bàn tay đó của anh ra.

Sau khi làm xong mọi chuyện, tự dưng cô lại nở một nụ cười thầy ẩn ý: “Anh có biết tại sao em lại không xem bói cho anh không?”

Không đợi Lưu Thiên Hàn trả lời, Nhan Nhã Tịnh đã ngân giọng: “Bởi vì… anh xấu!”

Thẩm Quyện đang chú tâm lái xe ở phía trước ho một tiếng, suýt chút nữa anh ta đã phá lên cười.

Từ nhỏ đến lớn Thẩm Quyện luôn là một người điềm đạm, nhưng câu nói đó của Nhan Nhã Tịnh thật sự rất đáng yêu, dù anh ta có điềm đạm hơn nữa thì cũng sụp đổ.

Trong lòng Thẩm Quyện chợt có một niềm vui khó nói thành lời. Thì ra không phải ai Nhan Nhã Tịnh cũng xem bói cho. Cô bằng lòng xem bói cho anh ta, còn nói anh ta đẹp trai, có phải đã chứng tỏ được một điều dù cô vẫn chưa thể quên đi anh Lưu, nhưng trong lòng cô, anh ta vẫn khác những người đàn ông khác không?

Thẩm Quyện mừng thầm trong bụng, nhưng anh ta cũng không dám thể hiện thái quá, dù sao thì Lưu Thiên Hàn vẫn còn ngồi trong xe, lỡ như anh ta bật cười, anh lại nghĩ anh ta đang cười nhạo mình thì biết phải làm sao?

Anh ta còn muốn tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với anh hai tương lai nữa!

Thẩm Quyện biết Nhan Nhã Tịnh đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Nhan rồi, sau này nhà họ Lưu sẽ là nhà mẹ đẻ của cô, vì Nhan Nhã Tịnh, anh ta sẽ đối xử thật tốt với nhà họ Lưu.

“Nhan Nhã Tịnh, cô nói lại lần nữa cho tôi nghe!”

Gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn sa sầm lại, trông rất đáng sợ. Đôi mắt sâu thẳm kia giăng màn mưa to gió lớn khiến người ta sợ hãi, như thể chỉ vài phút nữa thôi cơn đại hồng thủy sẽ ập đến và nhấn chìm con người vậy.

Nhan Nhã Tịnh không hề hay biết nguy hiểm đang rình rập trước mắt mình, cô nửa giận dỗi nửa trút ra hết nỗi lòng, nhìn Lưu Thiên Hàn rồi nói: “Sao? Không xem bói cho anh anh còn ý kiến à? Em nói không xem cho anh là không xem đấy!”

“Xấu hay làm tốt, dốt hay nói chữ! Cả đời này em cũng không xem bói cho anh đâu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK