Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1005

Giống như đang chê gu của Cung Tư Mỹ vậy, mãi một lúc sau Nhan Nhã Tịnh mới chậm rãi nói: “Đàn ông để cô mệt trên giường mới là tốt với cô đó!”

“Nhan Nhã Tịnh, cô không biết xấu hổ!” Mặt Cung Tư Mỹ đỏ lựng lên, cô ta không ngờ Nhan Nhã Tịnh lại ngang ngược nói ra câu này với cô ta.

Cô ta luôn cố gắng để tạo ra vẻ ngoài rằng Lưu Thiên Hàn rất chiều chuộng cô ta, người trong giới cũng nói rằng bọn họ là cặp đôi thần tiên, nhưng Nhan Nhã Tịnh luôn có thể đâm kim vào đúng nơi mềm nhất trên người cô ta, khiến cô xa xấu hổ đến mức không thể thở nổi.

“Tôi không biết xấu hổ?” Nhan Nhã Tịnh giả vờ yếu ớt xoa eo mình: “Cung Tư Mỹ, cô nói xem chúng ta có buồn cười không chứ? Cô nói tôi không biết xấu hổ, nhưng đêm qua tôi lại mắng anh Lưu không biết xấu hổ trên giường cả đêm!”

“Ừm, đúng thật là anh Lưu không biết xấu hổ thật, cái eo già này của tôi sắp bị anh ấy làm gãy luôn rồi!”

“Nhan Nhã Tịnh!”

Cung Tư Mỹ hận đến mứng sắp nghiến nát cả răng, tuy rằng cô ta ác độc nhưng mồm miệng lại không lanh lợi bằng Nhan Nhã Tịnh, bỗng chốc không nghĩ ra được lời có tính sát thương lớn nào để phản kích lại Nhan Nhã Tịnh ngay.

“Cung Tư Mỹ, cô không cần gọi tên tôi suốt vậy đâu, tôi còn chưa não tàn đến thế, đến cả tên họ mình là gì cũng không biết!”

Nhan Nhã Tịnh lạnh lùng liếc mắt nhìn lễ phục bị Cung Tư Mỹ siết tới nhăn nhúm, nói với giọng không có chút ý tốt nào: “Cung Tư Mỹ, cô nên chọn lễ phụ cho tử tế đi! Anh Lưu thích cô mệt dưới giường đó!”

Cung Tư Mỹ tức đến mức toàn thân run lên, cô ta càng nhìn lễ phục trong tay thì trong lòng càng thấy khó chịu, hận không thể xé nát lễ phục trong tay luôn.

Nhưng cuối cùng cô ta vẫn còn lý trí, ở chốn công cộng nếu như cô ta xé lễ phục được đưa tới, không biết sẽ bị người khác đồn đoán khó nghe như thế nào nữa!

Thấy Cung Tư Mỹ bị mình làm cho tức tới mức thở không ra hơi, trong lòng Nhan Nhã Tịnh thực sự sung sướng vô bờ. Nhưng dù sao thì trong tay Cung Tư Mỹ cũng là lễ phục mà thần tượng của cô thiết kế, cô không nỡ để tác phẩm của thần tượng bị làm hỏng như vậy, cuối cùng cô cũng không kìm được mà nói: “Cung Tư Mỹ, không phải cô thẹn quá hóa giận đấy chứ? Tức đến mức muốn xé bộ lễ phục này luôn à?”

“Tôi nên nói cô dũng cảm hay nên nói cô đáng thương đây? Anh Lưu chỉ thích xé quần áo trên người tôi, hoàn toàn không hứng thú với quần áo trên người cô, lẽ nào để tâm lý được cân bằng nên cô muốn xé quần áo của mình đấy à?”

Ban nãy Cung Tư Mỹ đã bị Nhan Nhã Tịnh làm cho tức đến mức đầu ngón tay run rẩy rồi, nghe Nhan Nhã Tịnh nói xong câu này, Cung Tư Mỹ tức tới mức suýt chút nữa thì hộc máu.

Sao Nhan Nhã Tịnh lại không không biết xấu hổ đến như thế, ngay cả lời như vậy mà cũng nói được! Đêm hôm qua có phải bọn họ lại kịch liệt như thế, anh Gia Thành dũng mãnh như thú xé nát quần áo trên người Nhan Nhã Tịnh hay không?

Cung Tư Mỹ hận đến mức mặt cũng biến dạng, cô ta không kiềm chế được nữa, muốn cầm bộ váy trong tay đập mạnh lên cái bản mặt đắc ý này của Nhan Nhã Tịnh.

Nhưng bộ váy trong tay cô ta còn chưa đập xuống, giọng nói của Lưu Thiên Hàn đã vang lên từ đằng sau cô ta.

“Chọn xong váy rồi à?”

Cơ thể Cung Tư Mỹ cứng đờ, cái tay đang giơ lên không thể nào đánh xuống.

Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Cung Tư Mỹ thật sự rất đỉnh, mặt của cô ta cũng đã méo mó tới mức không thể miêu tả rồi, vậy mà ngay khoảnh khắc nghe tiếng của Lưu Thiên Hàn là cô ta đã có thể lập tức nở một nụ cười hồn nhiên lương thiện.

Cô ta xoay người, trên gương mặt cao quý xinh đẹp kia mang nét thẹn thùng của thiếu nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK