CHƯƠNG 1665
“Nhan Nhã Tịnh, lúc nãy cậu hai Lưu sai người gọi điện đến, anh ấy nói phẫu thuật bắt buộc phải làm, không cần hỏi ý kiến của cô. “
“Tôi nói rồi tôi không làm phẫu thật gì hết!
Phâu thuật gì cũng không làm! “
Nhan Nhã Tịnh ra sức muốn đẩy vị bác sĩ trước mặt ra, một vị bác sĩ khác liền vội vàng đến giúp đỡ, hai người bọn họ mỗi người tóm một tay cô, thêm cả cô vừa mới tỉnh lại, thân thể vấn còn yếu, nhất thời thật sự không giấy ra được.
“Nhan Nhã Tịnh, cô mang thai rồi, cậu hai Lưu không muốn đứa trẻ này, cô bắt buộc phải phá cái thai này đi! “
Vị bác sĩ tóm tay phải của cô nhẹ giọng thở dài một hơi: ‘Nhan Nhã Tịnh, cô cũng đừng trách bọn tôi, muôn trách thì hãy trách cô yêu người không nên yêu! “
Thấy cô còn muốn chạy, cô ta tiếp tục nói: “Nhan Nhã Tịnh đừng giấy dụa nữa, vô dụng thôi. Hôm nay cho dù là chúng tôi không làm phẫu thuật cho cô thì cậu hai Lưu cũng sẽ sai người khác làm phẫu thật cho cô thôi! Không phải chúng tôi muốn tổn thương cô, người thật sự muốn tổn thương cô là cậu hai Lưu cơi “
“Tôi không tin! ” Nhan Nhã Tịnh ra sức lắc đầu: “Đây là máu mủ ruột thịt của anh ấy, tôi không tin anh ấy sẽ đối xử với eon của chúng tôi như thế này! Tôi phải đi gặp anh ấy, tôi phải hỏi cho ra nhế, tại sai lại tàn nhân với con của chúng tôi như vậy! “
“Mấy người bỏ tôi ra! Không có sự đồng ý của tôi mà cưỡng chế phá con của tôi, các người làm như vậy là phạm pháp đói “
Nhan Nhã Tịnh không quan tâm đến được cơn đau xé gan xé ruột trên bụng, cô dùng hết sức lực đẩy ngã một vị bác sĩ ra đất.
Vị bác sĩ còn lại càng dùng sức tóm chặt cô hơn, cô liền tóm lấy cô ta ném mạnh xuống đất.
Cô vố dĩ còn muốn đi giày, nhưng cô sợ hai vị bác sĩ kia đứng dậy xong sẽ lại bắt cô đi làm phẫu thuật, cô mở bật cửa ra liền nhanh chóng chạy xuống dưới tầng.
Một đường chạy nhanh, gió thổi qua gò má, Nhan Nhã Tịnh dường như lại nghe thấy giọng nói tàn nhãn của Lưu Thiên Hàn.Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.
Anh nói, anh sẽ tự tay tiễn đứa trẻ đó lên đường.
Cô biết, hai vị bác sĩ kia làm vậy với cô chính là vì anh không muốn đứa con của hai người, nhưng trong lòng cô vẫn còn ôm một tia hy vọng.
Số điện thoại của cô đã bị anh kéo vào danh sách đen, cô chạy đến bốt điện thoại công cộng bên ngoài bệnh viện liền gọi vào số điện thoại của anh.
Anh đã nhận điện thoại gần như là ngay lập tức, anh cho rằng là điện thoại do phía bệnh viện gọi đến, trong giọng nói mang sự lo lắng cùng khẩn trương: “Em ấy sao rồi? “
“Anh hai…
Nghe được giọng nói vẫn luôn quanh quẩn trong đầu mình kia, trái tim Lưu Thiên Hàn lập tức mềm mại đến nổi từng gợn sóng.
Nhớ đến bộ dạng đau khổ tối qua của cô, anh lại không nhịn được mà muốn hỏi thăm cô mọt câu, Nhan Nhã Tịnh, em sao rồi, còn đau không?
Nhưng lời đến bên miệng lại chỉ còn lại sự lạnh lùng vô tình: “Nhan Nhã Tịnh, sao cô còn chưa chết!
Trái tim Nhan Nhã Tịnh từng chút từng chút chìm xuống đáy vực, nhưng cô vẫn khàn giọng hỏi anh: “Anh hai, anh sẽ không không cần đứa con của chúng ta có phải không? Anh sẽ không sai người đến tổn thương nó có đúng không? “
“Sao, em muốn tôi tự tay tiễn nó lên đường như Vậy sao? “