Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1658

Nhan Nhã Tịnh cảm nhận được nguy hiểm, cô cõng Phó Xuyên khó khăn tránh đi, vừa tránh một phát này thì Lý Đại đã ba chân bốn cảng xông đến trước mặt cô.

Hăn một phát cướp khẩu súng trong tay đàn em qua, không chút khách khí dí súng vào ngực Nhan Nhã Tịnh.

Nhan Nhã Tịnh không sao ngờ được trong tay đám người này vậy mà lại có súng, cô bị dọa cho hết hồn. Cô vội vàng muốn tránh đi nhưng tốc độ của viên đạn quá nhanh, bụng của cô lại vô cùng đau đớn khiến cô không thể tránh đi được.

Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một thân ảnh màu đen nhanh chóng bảo vệ cô trong lòng kéo cô quay người đi, viên đạn sượt qua cánh tay của anh mang theo một giọt màu đỏ tươi.

“Muốn chết có phải không? Tao cho mày toại nguyện! ” Lý Đại thấy Lưu Thiên Hàn vậy mà lại có thể cứu Nhan Nhã Tịnh tránh khỏi phát súng đó của hắn được, hắn lập tức thẹn quá hóa giận, hắn giơ súng lên liền nhắm thẳng đầu Lưu Thiên Hàn.

Vào khoảnh khắc anh bảo vệ Nhan Nhã Tịnh trong lòng mình, vẻ mặt của Lưu Thiên Hàn sững sờ trong giây lát.

Có hình ảnh gì đó nhanh chóng lướt qua trong tâm trí anh, anh cố gắng muốn bắt lấy những hình ảnh đó, cuối cùng nhìn rõ được người trong hình đó là anh và Nhan Nhã Tịnh.

Hình như là đang ở trong bệnh viện, có người tạt axit lên người Nhan Nhã Tịnh, anh giống như bây giờ không quản gì cả àm bảo vệ cô ở trong lòng mình.

Axit có tính ăn mòn cực mạnh bị tạt mạnh trên lưng anh, anh thậm chí có thể cảm nhận được cảm giác da thịt của mình từng chút từng chút bị chất lỏng đó ăn mòn.

Anh ra sức lắc mạnh đầu, cảm giác đau đớn kịch liệt nhanh chóng lan dọc thái dương, anh muôn bắt lấy thứ gì đó nhưng những hình ảnh sau đó anh lại không bắt lấy được.

Đợi đến khi anh hồi thần lại thì súng trong tay Lý Đại đã gác lên trên trán anh, chỉ cần hăn ta bóp cò thì đầu của anh liền sẽ nổ tung.

Bên tai là giọng nói hoảng loạn của Nhan Nhã Tịnh: “Đừng băn! Nếu giết thì giết tôi này! Đừng làm hại anh hail “

“Giết cô? ” Lý Đại toét miệng cười lạnh làm hở ra một đống răng vàng khè, bộ dáng khiếp người nói không nên lời.

“Con đàn bà đẹp như vậy, giết đi thì tiếc lắm! Chỉ cần cô có thể khiến ông đây vui vẻ, đợi tâm tình ông đây tốt lên rồi thì có khi còn có thể tha cho hắn ta một mạng! “

Ánh mắt của Lý Đại như một con rắn độc quét qua trên mặt Lưu Thiên hàn: “Cậu hai Lưu đúng không? Tôi còn tưởng cậu hai Lưu đại danh đỉnh đỉnh lợi hại thế nào chứ, còn không phải bại dưới tay Lý Đại ta đây…

“Bằng! “

Lý Đại còn chưa nói xong thì tiếng súng chói tai đã vang lên trong không trung.

Lý Đại kinh ngạc trợn tròn mắt không dám tin, hắn đến tận bây giờ còn không dám tin khẩu súng một giây trước còn năm hẳn hoi trong tay hắn, hiện tại đã rơi vào trong tay Lưu Thiên Hàn.

Hơn nữa Lưu Thiên Hàn còn nổ súng với hắn.

Đúng vậy, anh bắn vào đâu hắn vậy?

Lý Đại cứng ngắc cúi đầu nhìn, hắn phát hiện lòng bàn tay phải mà hắn vừa cầm súng bây giờ lại xuất hiện một cái lỗ máu đáng sợ.

“Aaaaaalll “

Lý Đại đau đến nỗi hét lên điên cuồng, hắn ở trong cái ngành này cũng là người có Lưu đại danh đỉnh đỉnh lợi hại thế nào chứ, còn không phải bại dưới tay Lý Đại ta đây…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK