Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1112

“Mẹ, con…”

Cung Tư Mỹ thật không muốn xin lỗi Nhan Nhã Tịnh, Nhan Nhã Tịnh là người mà đời này cô ta xem thường nhất, sao cô ta có thể cúi đầu trước cô chứ!

Nhưng đối diện với đôi mắt không chút độ ấm của Thịnh Vân Hiên, Cung Tư Mỹ vẫn quyết định tạm thời nhịn xuống cầu toàn.

Thịnh Vân Hiên có ý kiến với cô ta rồi.

Mà cô ta muốn làm con dâu nhà họ Lưu, sao có thể để mẹ chồng tương lai có ý kiến với cô ta được!

Nghĩ vậy, Cung Tư Mỹ liền vội nhẹ giọng nói với Nhan Nhã Tịnh, “Nhan Nhã Tịnh, xin lỗi nha, tôi thật sự không biết giữa cô và Nhạc Dũng là trong sạch! Tôi không nên dễ dàng tin vào lờn đồn đãi bên ngoài, tôi xin lỗi cô! Nhan Nhã Tịnh, thật sự rất xin lỗi, cô có thế tha thứ cho tôi không?”

Nhan Nhã Tịnh thầm cười lạnh trong lòng, lời này của Cung Tư Mỹ đúng thật là một chút thành ý cũng không có nha!

Cô ta luôn mồm nói gì mà lời đồn đãi, như vậy ý là cho dù tối nay cô với Nhạc Dũng không bị bắt gian tại giường, thì việc không trong sạch giữa cô và Nhạc Dũng cũng đã bị đồn đãi đến người người đều biết cả rồi?!

Mà nếu thật sự giữa cô và Nhạc Dũng là trong sạch, thì sao lại có nhiều lời đồn đãi như vậy?!

Có điều, cho dù cô có không thích Cung Tư Mỹ đến mấy đi nữa, Cung Tư Mỹ cũng đã xin lỗi cô ngay trước mặt Thịnh Vân Hiên rồi, nếu cô còn tiếp tục so đo với cô ta, thì ngược lại có vẻ như là cô ép người quá đáng rồi.

Nhan Nhã Tịnh không nhìn Cung Tư Mỹ mà nhìn Thịnh Vân Hiên cười nhẹ, “Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ không so đo với Cung Tư Mỹ, cây ngay không sợ chết đứng, Nhan Nhã Tịnh con hoàn toàn trong sạch, cũng chẳng sợ thứ gọi là lời đồn đãi.”

“Ừ.” Thịnh Vân Hiên khẽ gật đầu, Nhan Nhã Tịnh hiểu rõ đại thể như vậy, bà càng thêm ưa thích.

Nhưng nghĩ tới cuối cùng Nhan Nhã Tịnh còn phải gả đi, Thịnh Vân Hiên nhẹ giọng nói, “Nhã Tịnh, tuy vừa rồi tin nhắn mà Tư Mỹ gửi có chút khó nghe, nhưng Nhạc Dũng cũng thật không tệ, bằng không hai đứa bọn con thử qua lại xem sao? Mẹ làm chủ cho con!”

“Khụ khụ…”

Nhan Nhã Tịnh xém chút bị nước miếng của chính mình sặc chết, cô ho một hồi lâu vẫn không bình tĩnh lại được.

Mẹ chồng quá cởi mở cũng không phải là một chuyện tốt, cô lúc nào cũng luôn lo lắng mình sẽ bị doạ đến phát bệnh tim mất.

Nhạc Dũng cũng bị lời của Thịnh Vân Hiên doạ cho không nhẹ, anh ta cũng ho đến mức gương mặt nhã nhặn đỏ lựng cả lên.

Anh ta len lén nhìn Lưu Thiên Hàn một cái, với cái bình dấm siêu to như đại ca, nếu anh ta thật dám ở cùng một chỗ với cô Nhan, đại ca lại không dìm chết anh ta trong dấm chắc!

Quả thật, gương mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đã đen như muốn nhỏ ra mực, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm Nhan Nhã Tịnh, giống như chỉ cần Nhan Nhã Tịnh dám nói ra một chữ được, một giây sau anh sẽ trực tiếp vặn gãy cổ cô.

Thịnh Vân Hiên một bộ hoàn toàn không biết gì cả, bà thấy biểu cảm của mọi người trong phòng đều kì lạ như vậy, bà không nhịn được mở miệng nói, “Sao vậy, mẹ nói không đúng sao? Nhã Tịnh là một đứa trẻ tốt, Nhạc Dũng muốn diện mạo có diện mạo, muốn năng lực có năng lực, xứng với Nhã Tịnh bao nhiêu!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK