Chương 1162
Lê Mặc ngây thơ cho rằng, kiến nghị của anh ta có thể mang đến cho Cung Đình một làn gió mới, xoá tan mây mù u ám ở Cung Đình, ngoài ý muốn là, tác phong sao chép vẫn thịnh hành như cũ, ngược lại, vào cuộc thi thiết kế năm đó, tác phẩm của anh ta bị ký tên của Cao Chí Minh, người bạn học cùng vào Cung Đình làm việc với anh ta.
Không có gì phải hoài nghi, tác phẩm dự thi của anh ta đoạt giải thưởng lớn, Cao Chí Minh thoắt cái được vô số người săn đón, còn Lê Mặc anh, vẫn ầm thầm không có tiếng tăm gì.
Lê Mặc đương nhiên không cam lòng khi tác phẩm của mình bị người chiếm đoạt, đặc biệt đó lại là người mà anh ta luôn coi là bạn tốt, là tri kỷ.
Anh ta muốn đi tìm Cao Chí Minh, người đã được Cung Tư Mỹ đề bạt làm Tổng giám sát bộ phận thiết kế để lý luận, ai ngờ, khi đến văn phòng của Cao Chí Minh, anh ta nghe lại nghe thấy cuộc nói chuyện của Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ.
Cung Tư Mỹ muốn hắn nghĩ cách dỗ yên anh ta, để anh ta cả đời bán mạng cho Cung Đình, mà trên những bản thiết kế của anh ta sẽ tiếp tục ký tên của Cao Chí Minh.
Lúc đó, Lê Mặc giống như bị sét đánh, vì ấn tượng mà Cung Tư Mỹ để lại cho anh ta luôn rất không tệ, anh ta cho rằng, Cung Tư Mỹ sẽ lấy lại lẽ phải cho anh ta, ai ngờ, tất cả mọi bất công đều do Cung Tư Mỹ và Cao Chí Minh thông đồng gây ra.
Năm đó tuổi trẻ khí phách, Lê Mặc không nhịn được sự phẫn nộ trong lòng, anh ta xông vào văn phòng, bắt đầu mạnh mẽ tranh luận, thậm chí anh ta còn đề xuất từ chức.
Đối mặt với yêu cầu từ chức của anh ta, Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ không hoảng loạn chút nào, sau đó anh ta mới biết, cha mẹ anh ta đã bị Cao Chí Mình bí mật đưa ra nước ngoài, nếu anh ta không tiếp tục bán mạng cho Cung Đình, thì cả đời này anh ta cũng đừng nghĩ sẽ gặp lại được cha mẹ nữa.
Lê Mặc hận, anh ta không cam lòng, nhưng vì cha mẹ lớn tuổi của mình, anh ta chỉ có thể cắn răng tiếp tục bán mạng cho Cung Đình.
Cao Chí Minh cũng có chút tài hoa, nhưng năng khiếu thiết kế của hắn còn chẳng bằng một phần vạn của Lê Mặc, từ đó về sau, tất cả các thiết kế của Lê Mặc đều ký lên tên của Cao Chí Minh, ngay cả bản thảo thời Đại học của anh ta cũng bị Cao Chí Minh chiếm đoạt.
Không có gì phải nghi ngờ, lợi dụng thiết kế của Lê Mặc, danh tiếng của Cao Chí Minh càng ngày càng lớn, lượng tiêu thụ sản phẩm phục trang của Cung Đình cũng càng ngày càng cao.
Gần đây, sau khi di chúc của ông cụ Cung được công bố, Cung Tư Mỹ càng liều mạng muốn nâng cao thành tích kinh doanh của Cung Đình, Cao Chí Minh càng điên cuồng bóc lột Lê Mặc, muốn Lê Mặc thiết kế ra tác phẩm càng kinh diễm hơn nữa.
Vì sự bình yên của cha mẹ, Lê Mặc đương nhiên chỉ có thể phục tùng, nhưng trong lúc vô ý, anh ta nghe được cuộc nói chuyện của Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ.
Cha mẹ anh ta, một năm trước đã sớm mất ở nước ngoài, mà anh ta đến nhìn mặt cha mẹ mình lần cuối cũng không được.
Lê Mặc cơ hồ như muốn sụp đổ phát điên, anh ta không đời nào để Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ tiếp tục lợi dụng nữa, anh ta lật bài ngửa với Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ, dù có lấy mạng anh ta, anh ta cũng không làm trâu làm ngựa cho bọn họ nữa.
Cao Chí Minh và Cung Tư Mỹ thẹn quá hoá giận, thiếu chút cho người đánh chết anh ta, bọn họ uy hiếp dụ dỗ, hòng khiến anh ta tiếp tục bán mạng cho bọn họ, nhưng anh ta chỉ muốn dùng máu của bọn họ để tế bái vong linh cha mẹ anh ta.