CHƯƠNG 1630
Nhan Nhã Tịnh hiếm khi đến biệt thự Lưu gia, nhưng miễn là Thịnh Vân Hiênên mời cô ấy, cô ấy nhất định sẽ đến đó.
Sau khi châm cứu và xoa bóp cho Cung Trí Cương, cô thu dọn lại một chút rồi lái xe đến biệt thự Lưu gia.
Vì để tạo không gian cho cô và Lưu Thiên Hàn, Thịnh Vân Hiên đã đặc biệt dặn cô không được mang theo hai đứa nhỏ.
Khi cô đến, Thịnh Vân Hiên đang rải những cánh hoa hồng vào phòng ngủ đã chuẩn bị cho cô.
Nhìn mẹ chồng rắc cánh hoa hồng, Nhan Nhã Tịnh lập tức hiểu ý bà.
Cô rất biết ơn Thịnh Vân Hiên vì đã cố găng hàn gắn cho cô ấy và Lưu Thiên Hàn, nhưng, nhìn thấy những cánh hoa hồng vương vãi khắp giường, cô ấy cảm thấy bất lực, ‘Mẹ ơi, Thiên Hàn bị dị ứng với phấn hoa.
Tay đang cầm cánh hoa hồng của Thịnh Vân Hiên dừng lại, ‘A, sao tôi lại quên mất một chuyện quan trọng như vậy! Gia Thành không dị ứng với phấn hoa, nhưng Thiên Hàn lại dị ứng với phấn hoa! Nhã Tịnh, con yên tâm, mẹ sẽ cho người xử lý của những cánh hoa này, và đảm bảo rằng đêm nay, con và Thiên Hàn sẽ có một đêm ngon giấc”
Chà, mẹ chồng thoáng thế này, đêm nay phải đẹp lắm đây.
Thịnh Vân Hiên lấy một chai rượu mạnh từ tủ rượu, khoác tay Nhan Nhã Tịnh và đi xuống lầu.
Vừa tới cầu thang, liền nhìn thấy Lưu Thiên Hàn đẩy cửa đi vào phòng khách, cùng Cung Tư Mỹ đi theo.
Nhìn thấy Cung Tư Mỹ, biểu cảm biểu lộ của Thịnh Vân Hiên, trong nháy mắt trở nên cực kỳ phức tạp.
Bà nhờ người điều tra vụ tai nạn xe cộ, nhưng chứng cứ vụ tai nạn xe cộ bị hủy quá sạch sẽ, cho dù một gia tộc như Lưu gia ra tay, cũng không tìm được gì.
Hơn nữa với sự việc giữa hoán đổi của Lưu Gia Thành và Lưu Thiên Hàn, bà không tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào, chỉ cần Cung Trạch Dương phủ nhận điều đó, Lưu Thiên Hàn sẽ không thể khôi phục trí nhớ, cho dù bà với Cung gia trực tiếp dẫn mặt lẫn nhau, thì cũng thể đòi lại công bằng cho đứa con đã mất của bà.
Bà nhìn Cung Tư Mỹ lớn lên, vẫn sẵn lòng tin rằng bản chất cô ấy tốt bụng, cho nên, hiện tại bà cảm thấy khả năng lớn nhất là, Cung Trạch Dương vì mục đích nào đó muốn làm bá chủ, hại hai con của bà và cũng khiến con trai út của bà mất trí nhới Chỉ cần tìm ra chứng cứ, bà nhất định sẽ khiến hung thủ, vĩnh viễn không thể phản đòn!
Thịnh Vân Hiên đã tốn rất nhiều công sức tối nay, chỉ để làm hòa cho với Nhan Nhã Tịnh và Lưu Thiên Hàn, nhưng Cung Tư Mỹ lại ở đây, bà lại không thể đuổi cô ta ra ngoài.
Sau khi mấy người ngồi vào bàn ăn, Cung Tư Mỹ đột nhiên nói: “Mẹ, tối nay con có chuyện muốn thông báo. Con mang thai rồi, là con của anh Thành.”
“Nhã Tịnh, con gầy quá, ăn nhiều một chút!”
Thịnh Vân Hiên vừa mới nhiệt tình gắp cho Nhan Nhã Tịnh một miếng sườn, nghe Cung Tư Mỹ nói như vậy, tay run lên, chiếc đũa trong tay rơi phịch xuống đất.
Một lúc lâu sau, Thịnh Vân Hiên từ trong kinh ngạc mới khôi phục thanh âm của mình, “Tư Mỹ, vừa rồi cô nói cái gì? Lỗ tai của ta không tốt lắm, nghe không rõ.”
“Ô, hình như trước đó ta đã nói với cô rồi, cô và Gia Thành đã hủy bỏ hôn ước, từ nay về sau gọi ta là dì”
Cung Tư Mỹ cố chấp không thay đổi lời nói, cô cười dịu dàng duyên dáng, mang theo khí chất của một người vợ”Mẹ, con mang thai rồi, là con của anh Thành.”
“Tư Mỹ, cô cùng Gia Thành chia tay đã lâu, cô làm sao có thể mang thai con của nó!” Thịnh Vân Hiên lo lắng cùng đau khổ nhìn Nhan Nhã Tịnh, sau đó nói: “Tư Mỹ, có những chuyện, không đùa được đâu.” “