CHƯƠNG 1656
Một chữ “chết” còn chưa nói ra khỏi miệng, Lưu Thiên hàn liền không khách khí đạp một phát lên mồm Lý Nhị, lập tức, răng cửa của hắn ta liền bị đạp bay ra, đau đến khiến hắn ta hoài nghi nhân sinh.
Triệu Tư không dám chọc vào Lưu Thiên Hàn, hẳn ta định ra tay từ chỗ yếu nhất.
Hăn ta rút ra con dao gài trên người, khuôn mặt dữ tợn liền hung hăng đâm về hướng Nhan An Mỹ đang được Nhan Nhã Tịnh ôm trong lòng.
Ở trong hoàn cảnh như thế này, Nhan Nhã Tinh tất nhiên là vô cùng cảnh giác, cô đã sớm chú ý đến động tác của Triệu Tư, cô thuận tay nhặt một viên đá nhọn trên mặt đất, xoay người một cái liền không khách khí ném vào đầu của Triệu Tư.
Triệu Tư không nghĩ đến cơ thể Nhan Nhã Tịnh lại linh hoạt như vậy, hắn ta bị đập đến nỗi trên trán đầy máu, còn chưa kịp hòa hoãn một chút thì Nhan Nhã Tịnh đã lại đạp một phát khiến hắn trực tiếp ngã lăn ra đất.
Trước đây Nhan Nhã Tịnh làm động tác kiếu này không khó chút nào, nhưng hiện tại cô đang mang thai, sau khi làm một loạt động tác như vậy xong thì bụng của cô đã co rút có chút đau.
Trong lòng cô hiểu rõ hiện tại không phải lúc để ý chuyện này, mấy người bọn họ ngồi xe của Lưu Thiên Hàn một đường chạy vội đến đây, người hỗ trợ bọn họ còn chưa kịp chạy đến, hiện giờ cô không chuyên tâm ứng phó với kẻ địch sẽ liên lụy đến Lưu Thiên Hàn.
“Tiểu Mỹ, con tự đi được không? “
“Mama, mẹ yên tâm đi, con không sao cả, con có thể tự đi được. “
Nghe Nhan An Mỹ nói vậy, Nhan Nhã Tịnh nhanh chóng đặt cô bé xuống khỏi lòng mình, cô đi đến bụi cỏ ôm Phó Xuyên lên liền bước nhanh về phía trước.
Nhan An Bảo phối hợp rất tốt với mama nhà mình, cậu bé cầm một hòn đá ném vào chân tên đàn ông đuổi theo bọn họ xong liền kéo lấy bàn tay mũm mĩm của Nhan An Mỹ chạy về phía trước.
Bọn Triệu Tư thấy Nhan Nhã Tịnh vậy mà dám dẫn người chạy đi, hắn ta tức đến giậm chân, hô lên một tiếng liền đuổi theo.
Chỉ là hắn ta vừa nhấc chân lên thì chân của Lưu Thiên Hàn liền đạp mạnh lên mặt hắn, hắn ta chật vật ngã xuống đất, bò cũng không bò dậy được.
Trong chớp mắt, Lưu Thiên Hàn đã đánh cho vài tên buôn người ngã bò ra đất, mấy tên còn lại khi nhìn anh thì trên mặt đều mang một vẻ thận trọng, trong nhất thời lại không có ai dám tiến lên phía trước liều mạng nữa.
Lý Nhị biết bản thân đánh không lại Lưu Thiên Hàn, có điều có thể đập chết tên trợ thủ của anh cũng được.
Tâm mắt của hắn hung ác nhắm vào trên người Nhạc Dũng: ‘Con gà què này, xem †ao có đập chết mày không! “
Lý Nhị vừa nói xong, nắm đấm mang theo gió, hắn ta gần như đã dùng hết sức lực từ khi sinh ra, không chút khách khí hướng đến phía Nhạc Dũng.
Gà què văn nhã Nhạc Dũng đẩy một cái cặp kính gọng vàng trên sống mũi, sau đó giơ cánh tay trắng trẻo ra năm lấy căm Lý Nhị vặn một cái.
Lý Nhị đau đến mức khuôn mặt thô tục kia biến dạng, hắn ta ôm lấy cằm của mình kêu oai oái, gà què Nhạc Dũng chê hắn ồn, lại thưởng cho cái mồm của hắn thêm một đạp, lần này hai cái răng cửa còn xót lại của hăn cũng anh dũng hy sinh.Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.
Triệu Tư khó khăn lắm mới bò dậy được, vốn dĩ là muốn dậy dỗ một chút con gà què anhcj Dũng, hiện tại lại thấy hắn ta mạnh như vậy, hắn bị dọa đến nỗi con dao †rong tay mình cũng không dám lôi ra.
Vẫn là Nhạc Dũng nhìn ra được ý tứ muốn giao lưu cùng bạn tốt của Triệu Tư, anh hất chân một cái trực tiếp hất luôn con dao trong tay Triệu Tư vào giữa hai chân của hắn.