Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1291

“Người tốt?” Lưu Thiên Hàn cười nhạt, anh nhìn chằm chằm bàn tay nhỏ bé của Nhan Nhã Tịnh đang bị Thẩm Quyện nắm chặt, cứ như muốn nhìn xuyên thủng cái tay của anh ta ra vậy.

Cảm giác nặng nề trên người Lưu Thiên Hàn càng lúc càng kinh khủng hơn, nếu mà là người khác thì chắc đã bị dọa cho chạy bắn sới mất rồi. Nhưng Thẩm Quyện lại là cậu Thẩm đã trải qua bao sóng to gió lớn, dù rằng vẫn cảm nhận được áp lực nặng như núi đè kia nhưng anh ta vẫn có thể giữ phong độ điềm đạm như thường.

Nhan Nhã Tịnh thì đã bị ánh mắt như nảy lửa của Lưu Thiên Hàn khiến cho đứng không nổi nữa rồi. Anh Lưu vốn dĩ đã đủ tức giận với cô, nếu như anh lại hiểu lầm thêm quan hệ giữa cô với Thẩm Quyện thì cô càng khó dỗ anh hơn nữa.

Nhan Nhã Tịnh quyết định chọn ngày không bằng gặp ngày, bây giờ chính là lúc phải nói rõ ràng với Thẩm Quyện.

Cô rút thẳng tay về không chút do dự rồi nói: “Cậu Thẩm, cảm ơn sự yêu mến của anh, anh đã giúp đỡ tôi rất nhiều, tôi thật sự rất cảm kích, nhưng mà chúng ta không thích hợp.”

Nhìn ánh mắt đầy vẻ đau lòng của Thẩm Quyện, Nhan Nhã Tịnh không hề né tránh mà tiếp tục nói rõ từng chữ một: “Cậu thẩm, anh thật sự rất xuất sắc, anh xứng với một cô gái tốt hơn, là tôi không xứng với anh.”

“Cả đời này, ngoài Lưu Thiên Hàn ra thì tôi sẽ không thể tìm ai khác nữa cả. Cậu Thẩm, thành thật xin lỗi anh!”

Nghe thấy những lời từ chối rõ ràng của Nhan Nhã Tịnh, vẻ mặt của Thẩm Quyện biến dạng trong nháy mắt, nhưng đó cũng chỉ trong thoáng chốc, anh ta lại khôi phục dáng vẻ ôn hòa như mọi khi.

“Nhã Tịnh, không sao đâu, ngoài em ra thì anh cũng không thể nào tìm được ai khác nữa. Anh sẽ đợi em.”

Nói xong những lời này, Thẩm Quyện vẫn tỏ ra rất lịch thiệp nói lời tạm biệt với Nhan Nhã Tịnh rồi mới rời khỏi bệnh viện.

Lúc này, mấy người Vu Tiếu đã không còn để ý đến việc cậu Thẩm rời đi với dáng vẻ cô đơn nữa, trong lòng họ giờ đây đã bị những lời mà Nhan Nhã Tịnh chiếm hết tâm trí.

Ngoài anh Lưu ra thì cô không thể nào yêu ai được nữa.

Lời nói này nghe qua thì có vẻ là rất ngu ngốc, nhưng Vu Tiếu và Hà Hân Nghi đều biết là Nhan Nhã Tịnh không phải chỉ nói vậy mà thôi đâu.

Nếu bọn họ cũng có được một tình yêu sâu đậm đến như thế, thì cho dù người đó có không còn nữa, phần đời còn lại cũng sẽ không có ai có thể lọt được vào mắt của bọn họ.

Hà Hân Nghi và Vu Tiếu đều ngấm ngầm hạ quyết tâm, sau này có thế nào cũng không gán ghép bậy bạ Nhan Nhã Tịnh với người khác nữa.

Có những người cho dù đã khuất rồi nhưng anh ấy vẫn sẽ mãi mãi sống trong tim người yêu anh ấy tha thiết.

Cậu Lưu sẽ mãi mãi sống trong lòng chủ nhiệm Nhan. Dù bọn họ có thấy đáng tiếc cho cô nhưng cũng phải tôn trọng tình cảm sâu đậm của cô.

Nghe thấy những lời Nhan Nhã Tịnh nói, Lưu Thiên Hàn thì lại tức giận đến bật cười.

Anh đến đây là vì không chịu nổi việc Nhan Nhã Tịnh và Thẩm Quyện cứ anh anh em em với nhau, không ngờ đến cuối cùng anh lại nghe thấy những lời nói này của Nhan Nhã Tịnh.

Cuối cùng thì cô cũng đã chịu nói thật, cả đời này của cô, ngoài thằng em trai của anh ra thì sẽ không tìm người đàn ông khác. Thế nên anh trong lòng của cô ấy cũng chỉ là kẻ thế thân không bao giờ được đứng dưới ánh sáng mà thôi!

Lưu Thiên Hàn cảm thấy hôm nay bản thân mình đúng là lại hèn mọn nữa rồi. Anh nhanh chóng rút tay khỏi mặt bàn rồi lạnh lùng đứng dậy, bỏ đi thẳng không thèm quay đầu lại nhìn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK