Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 744

Nghe được những lời của Chiến Mục Hàng, bàn tay đang đặt trên người Tô Thu Quỳnh của Lâm Tiêu bỗng siết chặt lại.

Toàn bộ người ở Vân Hải đều biết Tô Thu Quỳnh yêu Chiến Mục Hàng nhiều như thế nào, cản trở lớn nhất giữa Chiến Mục Hàng và Tô Thu Quỳnh chính là An Tình. Bây giờ Chiến Mục Hàng chấp nhận bỏ An Tình qua một bên, liệu Tô Thu Quỳnh sẽ quay đầu lại chứ?

Chiến Mục Hàng còn căng thẳng hơn Lâm Tiêu nhiều, anh ta cũng đã nhượng bộ đến mức này rồi, nếu như Tô Thu Quỳnh còn không đồng ý thì thật sự anh ta đã không còn bất cứ cơ hội nào nữa.

“Tái hôn?”

Tô Thu Quỳnh mỉm cười, bên trong đôi mắt đẹp long lanh rúng động lòng người kia mang theo một vẻ xa cách cùng ghét bỏ rõ ràng: “Chiến Mục Hàng, là ai cho anh cái dũng cảm để nói mấy lời này với tôi vậy?”

“Tôi ly dị với anh chính là đã thoát ra được bể khổ, sao tôi có thể nghĩ không thông rồi tự đào hố chôn mình, cho anh có cơ hội ngày ngày chán ghét tôi thêm nữa chứ? Xin lỗi, khẩu vị của tôi không mặn như vậy đâu.”

“Tô Thu Quỳnh!”

Chiến Mục Hàng giận đến tím người. Trong suy nghĩ của anh ta, thì anh ta đã bằng lòng vì Tô Thu Quỳnh mà bỏ An Tình, đã hạ cái tôi của mình xuống để mong người kia suy nghĩ lại, đây đã là giới hạn của anh ta rồi. Người phụ nữ không biết nặng nhẹ này còn muốn anh ta phải nhượng bộ như nào nữa chứ?

Anh ta càng giận, cũng biết rõ cô gái này không biết một vừa hai phải, nhưng anh ta vẫn không buông bỏ được cô!

Chiến Mục Hàng gọi to tên của Tô Thu Quỳnh như vậy, một là để bày tỏ cơn tức tối trong lòng mình, bên cạnh đó cũng là vì muốn kéo về được một chút cảm giác mình đang tồn tại.

Nhưng mà, Tô Thu Quỳnh lại thẳng thừng không hề để ý tới sự tồn tại của anh ta, cô âm thầm giữ khoảng cách giữa môi mình với Lâm Tiêu xa một chút, nhưng lời vừa nói ra lại khiến Chiến Mục Hàng tức đến suýt nổ phổi.

“Lâm Tiêu, tối nay chúng ta ở lại chỗ này của em đi, em đi xả nước, lát nữa tắm cho anh.”

Tô Thu Quỳnh biết mình nói thế là có hơi quá trớn, đang lợi dụng Lâm Tiêu. Nhưng nếu không nói nghe có vẻ mờ ám, phóng đãng như thế thì Chiến Mục Hàng sẽ không dễ cút xéo dễ dàng được.

“Tô Thu Quỳnh!”

Chiến Mục Hàng tiến tới tóm lấy cổ tay của Tô Thu Quỳnh, cô gái này còn chưa từng tắm cho anh ta bao giờ đâu, vậy mà bây giờ lại muốn tắm cho Lâm Tiêu?

Có phải là tắm cho Lâm Tiêu xong, cô sẽ còn không biết nhục nhã mà hầu hạ luôn cho Lâm Tiêu hay không?

Nghĩ tới cảnh Tô Thu Quỳnh tận lực lấy lòng Lâm Tiêu trong phòng tắm, cơn ghen của Chiến Mục Hàng hoàn toàn bùng nổ.

Anh ta muốn đoạt lấy Tô Thu Quỳnh, cho dù cô có ám muội trong phòng tắm cùng với đàn ông thì kẻ đó cũng chỉ có thể là Chiến Mục Hàng anh ta mà thôi.

Nhưng Lâm Tiêu lại đứng ra che chắn cho Tô Thu Quỳnh không một khe hở, Chiến Mục Hàng hoàn toàn không thể đoạt lại Tô Thu Quỳnh được.

“Chiến Mục Hàng, còn không mau cút đi?” Tô Thu Quỳnh lạnh lùng nhìn Chiến Mục Hàng, rõ ràng là biểu cảm đã lạnh lùng như vậy rồi nhưng trên khóe môi cô vẫn có thể duy trì nụ cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK