Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời - Thanh Thanh Nhã Phi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1132

“Cậu Thẩm, tối nay anh cũng đến à?” Lời này của Chu Tịnh, rõ ràng là biết rõ còn hỏi, tối nay cô ta đến bữa tiệc giao lưu này, chính là mong mỏi có được một cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên với Thẩm Quyện.

“Cậu Thẩm, tôi là Chu Tịnh, rất vui được gặp anh ở đây.”

Nói đoạn, Chu Tịnh vừa hữu hảo lại vừa thục nữ vươn tay ra với Thẩm Quyện.

Rất lâu rất lâu về trước Chu Tịnh đã biết Thẩm Quyện, lúc còn ở trong trường, Thẩm Quyện chính là nhân vật nổi bật, lúc cô ta học năm nhất, anh năm tư, một thoáng gặp gỡ kinh hồng trong sân trường Đại học Vân Hải, anh đã để lại trong lòng cô ta một dấu ấn không cách gì xoá được.

Từ lúc còn rất nhỏ Chu Tịnh đã biết, sau này lớn lên phải liên hôn với giới siêu giàu của Vân Hải, cô ta khinh thường cha mẹ coi cô ta như công cụ để leo lên giới siêu giàu, nhưng khi cha mẹ cô ta nói ra, hy vọng có thể leo lên nhà họ Thẩm, cô ta không chút do dự mà nhận lời.

Bởi vì, người thiếu niên đó, là nốt ruồi son trong lòng cô ta.

Không, anh của hiện tại, đã không còn là thiếu niên từng để lại vô số truyền thuyết ở trường Đại học Vân Hải nữa, anh hiện giờ, càng chín chắn hơn, càng xuất sắc hơn, cũng càng có sức hấp dẫn hơn.

Nhìn thấy anh ấy, cô ta không còn đơn giản là rung động một bình thường nữa, mà là kính ngưỡng và ái mộ phát ra từ tận trong tâm hồn.

Chu Tịnh vẫn là rất tự tin với vẻ ngoài của mình, cô ta xinh đẹp rực rỡ, hốc mắt sâu, có một kiểu vẻ đẹp gây kinh ngạc khắc sâu của người Âu Mỹ, cô ta tin rằng, cô ta chủ động bày tỏ hảo cảm với Thẩm Quyện, Thẩm Quyện nói thế nào đi nữa cũng sẽ nhìn cô ta bằng con mắt khác, ai ngờ, Thẩm Quyện dường như không hề nhìn thấy cô ta, anh vẫn như cũ nhìn Nhan Nhã Tịnh với nụ cười hoà nhã, “Cô gái nhỏ, tôi có thể mời em khiêu vũ không?”

Khí chất của Thẩm Quyện cũng có chút giống như Nhan Minh Tự, đều là loại dáng vẻ hết sức ấm áp ôn hoà, nhưng không biết có phải là Chu Tịnh cảm giác sai hay không, rõ ràng là gương mặt ấm áp ôn hoà đó, nhưng vô hình trung, như tạo ra một hố ngăn cách không thể vượt qua giữa anh với những người xung quanh.

Không, chính xác mà nói, là tạo ra một hố ngăn cách không thể vượt qua giữa anh với những người xung quanh ngoài Nhan Nhã Tịnh, anh ấy đối với Nhan Nhã Tịnh thật sự là dịu dàng phát ra từ đáy lòng.

Sự dịu dàng khiến cô ta phẫn hận đến muốn quắn quéo.

Đặc biệt là câu nói gì mà cô gái nhỏ phát ra từ miệng Thẩm Quyện, càng khiến gương mặt xinh đẹp rực rỡ của Chu Tịnh tức đến biến dạng.

Cô ta ra sức dằn lại cơn tức, mới khiến biểu cảm trên gương mặt mình không còn đến mức vặn vẹo như vậy nữa.

Thấy trong mắt Thẩm Quyện dường như chỉ có thể nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, Chu Tịnh cũng không nhịn được nhìn Nhan Nhã Tịnh thêm một lượt, cái nhìn này, càng khiến Chu Tịnh tức đến tựa hồ muốn ói máu.

Tối nay, rõ ràng là Nhan Nhã Tịnh không chăm chút ăn mặc trang điểm, trên người cô chỉ tuỳ ý mặc một chiếc áo chiffon hoa nhí, bên dưới mặc một chiếc quần tây ống rộng, áo chiffon lười biếng đóng vào lưng quần, rõ ràng là ăn mặc tuỳ ý như vậy, nhưng được mặc ở trên người Nhan Nhã Tịnh lại có một loại khí chất đẹp không cản nổi.

Đặc biệt là gương mặt đó của Nhan Nhã Tịnh, trắng bóng hơn cả ánh trăng, chẳng cần dùng đến kem che khuyết điểm, cũng chẳng tìm được một lỗ chân lông hơi to nào.

Đôi mắt đó của Nhan Nhã Tịnh, càng khiến cô ta hận đến nghiến răng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK