Chương 1615
“An Húc…”
Chiến Mục Hàng và Tô Thu Quỳnh ngay lập tức hiểu ra, khó trách anh ta muốn hại họ như vậy!
“Anh Chiến, giả vờ gì chứ! Không phải anh luôn muốn có được Tô Thu Quỳnh sao? Tôi thành toàn cho anh! Một đêm xuân đáng giá ngàn vàng, anh Chiến, hãy tận hưởng đi! Có lẽ anh có thể làm được cái gì khác, như thế, anh thực sự phải cảm ơn An Húc tôi đây!
“An Húc, tôi nói một lần cuối cùng, mở cửa ra!”
Chiến Mục Hàng trong giọng nói mang theo đầy cảnh cáo, “Anh cho rằng cả nhà anh ở nước ngoài sẽ bình yên vô sự sao?
Tôi có trăm phương ngàn kế, khiến bọn họ sống không được, chết cũng không xong!”
Những lời của Chiến Mục Hàng khiến An Húc không thể kiểm soát run lên, anh ta biết răng Chiến Mục Hàng có khả năng tiêu diệt cả gia đình anh ta, sự phần uất trùng trùng của anh ta, trong nháy mắt, bị nỗi sợ hãi lấn át, bây giờ, anh ta chỉ muốn khiến anh ta vĩnh viên không thể quay lại!
Nếu như hôm nay anh ta chết trong tay Lâm Tiêu, ngay cả sống sót rời đi cũng không được, anh ta làm sao có thể báo thù nhà mình!
Trong lòng An Húc dần dần bình tĩnh lại, thanh âm mềm mại của hắn tràn đầy oán hận như rắn độc, “Chiến Mục Hàng, anh muốn người nhà ta sống không bằng chét?
Còn phải xem anh có sống sót rời khỏi đây không!”
Nói xong lời này, An Húc lại đem cửa sắt khóa thêm một cái, quay người cười ha hả rời đi.
Anh ta có đầu óc, sẽ không giống mấy kẻ ngu ngốc muốn trả thù người khác mà tự đặt mình vào đó, anh ta có rất nhiều thân phận giả, cho dù sự việc hôm nay đầy rây phiền phức, anh ta vẫn có thể, sống một cuộc đời tốt đẹp!
Sau khi An Húc rời đi, trái tim của Tô Thu Quỳnh chìm xuống đáy vực, cơ thể cô ngày càng nóng hơn, ý thức cũng ngày càng hôn loạn.
Cô nhịn không được muốn mở cổ áo ra để không quá nóng, nhưng mùa hè quần áo vốn ít, cô cũng không dám lộ liễu.
Trên trán Chiến Mục Hàng, từng giọt mồ hôi không ngừng nhỏ xuống, anh đang phải chịu đựng cực kì khó chịu.
Đặc biệt là khi nhìn thấy mặt của Tô Thu Quỳnh, anh càng không chịu được.
Đôi môi đỏ tươi như hoa xuân nở rộ, đôi mắt tự nhiên quyến rũ, nhưng lúc này, lại nhuốm một tia sáng mờ ảo, khiến người ta điên đảo.
Anh khao khát từng bộ phận trên cơ thể cô như điên, anh vội vàng quay mặt đi, không dám nhìn cô nữa, nhưng dù vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vẫn cứ luẩn quẩn trong tâm trí anh, khuôn mặt quyến rũ điên cuồng kia như thủy triều nuốt chửng lấy anh.
“Chiến… Chiến Mục Hàng, anh… tránh xa tôi ra một chút!”
Khi Tô Thu Quỳnh và Chiến Mục Hàng chạm vào nhau, cảm giác của họ, hoàn toàn khác nhau.
Cơ thể anh ngày càng nóng hơn, nhưng khi cô chạm vào anh, cơ thể lại có thể hạ nhiệt trong chốc lát.
Cô sợ, mình sẽ vì một chút mát lạnh này này, mà hoàn toàn mất đi lý trí, không còn tư cách đứng ở bên cạnh Lâm Tiêu nữa.
Cô và Lâm Tiêu, đều cùng trải qua một quá khứ vô cùng hoang đường, trước khi họ thực sự ở bên nhau, bất kể chuyện gì xảy ra, họ đều có thể thấu hiểu cho nhau.
Nhưng nếu sau khi ở bên nhau, cô ấy còn phát sinh quan hệ với Chiến Mục Hàng, đó là phản bội!
Cảm thấy cơ thể mình lại không tự chủ mà dựa vào người Chiến Mục Hàng, cô vội vàng lùi ra sau, cách anh một khoảng nhỏ.