Mục lục
Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 531

Kiến Quốc trầm ngâm kể: “Gia đình chủ tịch không hạnh phúc, cuộc hôn nhân của ba mẹ anh ấy vốn dĩ không có tình yêu. Hoàng Thiên Hựu chỉ vì khối tài sản kếch xù của nhà họ Đặng mà lấy mẹ Hoàng Tuấn Khải. Nhờ thế mà sự nghiệp của ông ta lên như diều gặp gió, trở thành người có chỗ đứng trong thương trường. Nhưng Hoàng Thiên Hựu không yêu mẹ chủ tịch, ông ta nuôi bồ nhí ở bên ngoài, công khai ngoại tình. Mẹ của chủ tịch vì đau lòng mà qua đời, còn Hoàng Thiên Hựu sau đó thì lập tức đến Pháp kết hôn cùng tình nhân của ông ta”

Kiều Nhã Linh che miệng kinh ngạc, cô không ngờ Hoàng Tuấn Khải lại có một gia đình đổ vỡ như vậy. Kiều Nhã Linh cảm thấy đau lòng cho anh, hẳn quãng thời gian đó rất khó khăn đối với anh.

Kiều Nhã Linh không thể tưởng tượng nổi Hoàng Tuấn Khải đã phải trải qua những chuyện kinh khủng thế nào.

Trên đời này, có không ít những người làm cha làm mẹ, nhưng lại không có trách nghiệm với gia đình, để lại những tổn thương sâu sắc trong lòng những đứa trẻ như cô và anh.

Sau một hồi nói chuyện, Kiều Nhã Linh rốt cuộc cũng hiểu phần nào mối quan hệ căng thẳng giữa hai cha con Hoàng Tuấn Khải. Vì cũng đã từng trải qua những chuyện tương tự, nên Kiều Nhã Linh ít nhiều đồng cảm với anh.

Người đàn ông bề ngoài tưởng chừng ngạo mạn, ngông cuồng, không ngờ lại có một quá khứ bi thương đến như vậy. Kiều Nhã Linh trầm mặc nhìn Hoàng Tuấn Khải vẫn còn chìm sâu trong giấc ngủ, cuối cùng cô quyết định đi ra ngoài.

Kiều Nhã Linh đẩy cửa quán cafe, đưa mắt quan sát xung quanh.

Rất nhanh, cô nhìn thấy một người đàn ông trung niên đang ngồi một mình trong góc. Mặc dù chưa bao giờ gặp ba Hoàng Tuấn Khải, nhưng cô có thể đoán ra được người đàn ông đó là Hoàng Thiên Hựu. Bời vì hai người họ vô cùng giống nhau.

“Ông là Hoàng Thiên Hựu phải không?” – Kiều Nhã Linh tiến lại gần ông ta, mở miệng trước.

Hoàng Thiên Hựu ngẩng đầu lên, thoáng cau mày: “Cô là ai?”

Kiều Nhã Linh không trả lời câu hỏi của Hoàng Thiên Hựu mà từ tốn ngồi xuống đối diện ông ta, gọi một ly nước. Hoàng Thiên Hựu khoanh tay, khó chịu ra mặt: “Tôi hỏi cô là ai?”

Kiều Nhã Linh bình thản đối diện với ánh mắt hoài nghỉ và soi mói của Hoàng Thiên Hựu, nói: “Tôi là người vừa rồi đã nói chuyện với ông qua điện thoại của Hoàng Tuấn Khải”

Hoàng Thiên Hựu như hiểu ra điều gì đó, gương mặt ông ta giãn ra, ánh mắt không giấu được sự mỉa mai khinh thường nhìn Kiều Nhã Linh.

Ông ta nhếch miệng nói: “Thì ra là tình nhân của Tuấn Khải” – Hoàng Thiên Hựu liếc nhìn Kiều Nhã Linh từ đầu đến chân, cười khẩy – “Không ngờ Tuấn Khải lại thích kiểu con gái thế này, có lẽ muốn thử cảm giác mới lạ chăng?”

Nụ cười của ông ta tràn ngập sự giễu cợt, truyền đến tai Kiều Nhã Linh vô cùng chói tai. Mặc dù đã biết trước Hoàng Thiên Hựu không phải là người tốt, nhưng Kiều Nhã Linh vẫn không thể tin được ông ta lại †ồi tệ đến mức như vậy.

Nhìn bề ngoài, Hoàng Thiên Hựu vô cùng lịch lãm anh tuấn, tạo cho người khác cảm giác ông ta là người nho nhã lịch sự. Thế nhưng lời nói và thái độ của ông ta hoàn toàn trái ngược với vẻ bề ngoài, Kiều Nhã Linh rốt cuộc đã hiểu lý do khiến Hoàng Tuấn Khải căm ghét ba mình đến như vậy.

Kiều Nhã Linh lạnh lùng nói: “Ông Hoàng, đề nghị ông chú ý lời nói của mình, đừng để người khác nghĩ ông là kẻ không biết suy nghĩ. Tôi không phải là tình nhân của Hoàng Tuấn Khải, vậy nên ông đừng có nói nhăng nói cuội”

Hoàng Thiên Hựu cười nửa miệng: “Được thôi. Thế cô tới đây làm gì? Không phải tôi đã nói cô hãy bảo.

Tuấn Khải đến đây gặp tôi sao?”

Kiều Nhã Linh mím môi, cô nói: “Thay vì để Hoàng Tuấn Khải gặp lại người cha tồi tệ của mình, tôi muốn tới đây để nói chuyện với ông”

Hoàng Thiên Hựu hừ lạnh: “Cô lấy tư cách gì mà nói chuyện với tôi? Nực cười thật đấy! Cô chẳng là cái thá gì cả, tôi muốn gặp con trai tôi, cô không có quyền gì.”

Hoàng Thiên Hựu lớn tiếng nói, khiến những người xung quanh cũng quanh lại nhìn bọn họ. Vốn dĩ Kiều Nhã Linh cũng không muốn xen vào chuyện của Hoàng Tuấn Khải.

Nhưng cứ nhớ đến những lời Hoàng Thiên Hựu nói về anh trong điện thoại, cô lại khó chịu trong lòng. Không hiểu sao, cô lại không muốn thấy anh phải khổ sở.

Vì vậy nên cô đã không nói gì với anh mà tự mình đến đây gặp Hoàng Thiên Hựu. Kiều Nhã Linh biết hành động của mình rất điên rồ và vô lý, nhưng cô cho rãng mình đang làm điều đúng đắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK