Mục lục
Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 310

Kiều Nhã Linh đột nhiên giật mình, chuông điện thoại cô đang reo.

Kiều Nhã Linh nghe máy, giọng nói trầm thấp của Hoàng Tuấn Khải vang lên: “Nói chuyện xong rồi chứ? Em đã về nhà chưa?”

Kiều Nhã Linh siết chặt chiếc điện thoại, nó gần như muốn vỡ nát trong lòng bàn tay cô. Thanh âm của anh truyền đến khiến Kiều Nhã Linh khó chịu đến cùng cực, anh chính là kẻ đã lừa dối cô suốt khoảng thời gian này, trêu đùa với tình cảm của cô.

Cô đã yêu thương Tiểu Kiệt đến nhường nào, hóa ra nó lại là con trai của anh – người cô căm hận nhất. Anh cướp đi đứa con của cô, rồi lại để con trai mình cho cô chăm sóc.

Kiều Nhã Linh như một kẻ ngốc nghếch hết mực quan tâm bảo bọc Tiểu Kiệt, để rồi sự thật khiến cô rơi xuống vực sâu của sự tuyệt vọng.

Hoàng Tuấn Khải không nhận ra sự khác thường của Kiều Nhã Linh, tiếp tục nói: “Có lẽ vài ngày nữa anh mới trở lại, em cứ ở nhà họ Hoàng ngủ với Tiểu Kiệt đi. Thằng bé rất quý em, nếu em ở lại Tiểu Kiệt sẽ rất vui”

Kiều Nhã Linh nhếch khóe môi cứng đờ lên, anh đóng kịch thật giỏi, đến mức nếu Tư Hiên không nói sự thật cho cô biết thì cô sẽ mãi không bao giờ biết được bộ mặt giả dối của anh. Chỉ đến bây giờ Kiêu Nhã Linh mới nhận ra những điều vô lý và bất thường của Hoàng Tuấn Khải khi trước. Anh nói anh là bạn của ba Tiểu Kiệt, trong khi đó ba thằng bé thì chưa từng xuất hiện, còn anh lúc nào cũng ở bên cạnh Tiểu Kiệt.

Tiểu Kiệt không ít lần lỡ miệng gọi anh là ba, sau đó vội vàng lấp liếm.

Hai người họ đã thành công lừa được cô rồi, họ có thấy vui vẻ khi đùa giỡn tình cảm của cô như vậy không?

“Kiều Kiều, sao em không nói gì?”

Kiều Nhã Linh mím chặt môi, cô ngày càng cảm thấy ghê tởm Hoàng Tuấn Khải. Anh coi cô như trò đùa, thản nhiên để cô chăm sóc con trai của mình, lại còn lừa cô làm mẹ nuôi thằng bé. Cô căm hận anh, cô nguyền rủa anh sẽ không bao giờ có được hạnh phúc!

Hoàng Tuấn Khải nghĩ rằng Kiều Nhã Linh vẫn còn giận chuyện lúc trước, vậy nên anh dịu dàng nói: “Được rồi, vậy tối anh gọi điện lại..” – Hoàng Tuấn Khải hơi dừng lại một chút, sau đó anh nói – “Anh nhớ em”

Kiều Nhã Linh lập tức cúp máy, cô vứt điện thoại trên ghế, cô dùng lực mạnh đến nỗi Kiến Quốc cũng phải quay đầu lại nhìn cô. Lông ngực Kiều Nhã Linh phập phồng vì tức giận.

Sao anh có thể nói ra lời đường mật thật buồn nôn ấy sau tất cả những chuyện anh đã làm với cô? Sự giả dối của Hoàng Tuấn Khải khiến cô bức bối đến phát điên. Hoàng Tuấn Khải thật nực cười và trơ trến, nói ra một câu mùi mẫn với người mà anh từng giết con của người đó mà không biết ngượng miệng.

Kiều Nhã Linh giống như một núi lửa đang phun trào, ánh mắt cô.

bừng bừng lửa giận. Kiến Quốc không kìm được lên tiếng: “Cô Kiều, có phải vừa rồi ở trại giam Tư Hiên đã nói gì với cô phải không?”

Kiều Nhã Linh không trả lời, cũng không để tâm đến Kiến Quốc. Anh ta tiếp tục nói: “Tôi không biết hai người đã trò chuyện những gì, tôi chỉ muốn nói, dù hắn ta gì đi chăng nữa thì cũng đừng tin, cũng đừng để trong lòng.

Cô biết hắn ta chẳng phải là người tốt đẹp gì mà”

Kiều Nhã Linh lạnh lùng nói: “Mấy người thì tốt đẹp lắm sao?”

Kiến Quốc lặng thinh, anh ta nhìn Kiều Nhã Linh qua gương, sắc mặt cô u ám đến đáng sợ, ánh mắt cô chứa đầy sự hận thù. Kiến Quốc chưa bao giờ thấy Kiều Nhã Linh như vậy, anh ta âm thầm giật mình. Kiều Nhã Linh đang rất tức giận, anh ta nói cũng chỉ như đổ thêm dầu vào lửa.

Kiến Quốc quyết định im lặng, không quấy rầy Kiều Nhã Linh nữa.

Kiều Nhã Linh trong lòng khó chịu vạn phần nhưng lại không có chỗ â lện thoại ra, lên facebook. Lướt bảng tin một chút, sau đó Kiều Nhã Linh đăng một dòng trạng thái: [Sống trong một thế giới chỉ toàn sự giả dối, quả thực rất mệt mỏi.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK