Mục lục
Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 120

“À, thì ra là vậy. Được rồi, lần sau em phải chú ý nhé, không được tùy tiện chạy sang đường như vừa rồi. Em có thấy tình huống khi nãy không, suýt một chút nữa thôi là em sẽ bị đâm rồi đó” – Kiều Nhã Linh nghiêm túc nói.

Tiểu Kiệt nhớ lại chuyện vừa nấy, khi ở Mỹ cậu chưa từng nhìn thấy nhiều xe vậy như vậy. Cậu nhóc khá sợ hãi, ngoan ngoãn gật đầu. Kiều Nhã Linh mỉm cười khen: “Ngoan lắm”

Nhìn thấy nụ cười dịu dàng của Kiều Nhã Linh, trái tim nhỏ bé của Tiểu Kiệt đập rộn ràng. Cậu cảm thấy Kiều Nhã Linh thật quá xinh đẹp, lại còn rất tốt bụng, cậu yêu mến cô quả là không sai mà!

Đúng lúc này, cậu nhóc nhìn thấy đầu gối Kiều Nhã Linh bị rách, rơm rớm máu. Chị xinh đẹp đã không màng đến tính mạng của bản thân, trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc đã lấy thân mình ra để bảo vệ cậu, rồi khiến chính mình bị thương.

Tiểu Kiệt cảm thấy vô cùng cảm động, ngoài ba ra, đây là người đầu tiên đối xử với cậu tốt như vậy. Cậu sẽ không quên chuyện ngày hôm nay, cậu nhất định sẽ lấy chị xinh đẹp về làm vợ, cho chị xinh đẹp sống một cuộc sống hạnh phúc. Cảm xúc dâng trào trong lòng, cậu nhóc không nhịn được thơm lên má Kiều Nhã Linh một cái.

“Cám ơn chị đã cứu em ạ!” – Tiểu Kiệt cười tươi tắn.

vết thương của Kiều Nhã Linh, cậu nhóc lại cười không nổi.

Hai bên đầu gối của Kiều Nhã Linh đều đỏ tấy, ban nãy còn chảy một chút máu thôi, nhưng bây giờ đã chảy nhiều hơn rồi, nhìn rất đáng sợ. Không phải Tiểu Kiệt bị thương mà cậu nhóc còn cảm thấy rất đau, Tiểu Kiệt xót xa nói: “Chị ơi, chị bị thương rồi”

Kiều Nhã Linh bây giờ mới chú ý đến vết thương của mình, nhưng nó không nghiêm trọng, cô cũng không quá để tâm. Về nhà cô khử trùng qua loa rồi dán băng cá nhân vào là được.

Chỉ có điều quần áo trên người cô đã bẩn hết, cô phủi qua, quay sang nói với Tiểu Kiệt: “Chị không sao.”

Thế nhưng Tiểu Kiệt dường như rất lo lắng, cậu nhóc chạm nhẹ vào vết thương của cô, đôi mắt to tròn cũng hồng cả lên.

Chắc chắn là chị xinh đẹp phải rất đau, có lần Tiểu Kiệt bị ngã, mới chảy máu một chút thôi mà cậu đã khóc òa lên rồi. Đằng này chị xinh đẹp còn bị rách hết cả đầu gối, vết thương lại còn khá lớn nữa.

Tiểu Kiệt bắt đầu cảm thấy tự trách, tại cậu lao ra đường nên chị xinh đẹp mới bị thương thành như vậy. Ba bảo con trai phải bảo vệ con gái, cậu còn chưa bảo vệ được Kiều Nhã Linh mà đã khiến cô vì mình mà bị thương rồi.

“Làm sao mà không đau cho được?” – Tiểu Kiệt rưng rưng nước.

mắt nói.

Kiều Nhã Linh không ngờ Tiểu Kiệt lại lo lắng cho cô như vậ bỗng chốc cảm động. Cô mỉm cười xoa đầu thằng bé, an ủi n “Thật mà, chỉ là vết thương nhỏ thôi”

Trong mắt Kiều Nhã Linh vết thương này không lớn, để vài ngày là sẽ đóng vẩy. Nhưng đối với Tiểu Kiệt, tất cả những vết thương đều vô cùng nghiêm trọng. Cậu cảm thấy người lớn thật là giỏi chịu đựng, cậu thì không thể giống như vậy được.

Hơn nữa cậu rất yêu quý chị xinh đẹp, nhìn chị vì cứu cậu mà bị thương thành như thế khiến cậu rất đau lòng. Tiểu không yên tâm, thằng bé cong mông lên, chu môi thổi phù phù vào vết thương của Kiều Nhã Linh. Sau đó thằng bé ngẩng đầu nói: cô “Ba em bảo là khi nào bị đau thì phải thổi như thế này này, vậy thì sẽ bớt đau đó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK