Chương 431
Mặc dù tôi cũng chẳng phải người tử tế, nhưng tôi có thể đối xử tốt với cô ấy hết khả năng. Cậu hãy từ bỏ cô ấy, tác thành cho hai chúng tôi được không?”
“Hoàng Tuấn Khải, tôi là người sẽ không bao giờ từ bỏ những thứ mình muốn”
Hoàng Tuấn Khải nhếch miệng nói: “Vậy ra đây là câu trả lời của cậu. Vũ Thế Phong, tôi nhắc nhở cậu một chút, ai động vào người của tôi, kết cục nhận lấy sẽ vô cùng thê thảm. Đến lúc ấy, cậu đừng có khóc lóc van xin tôi”
Hoàng Tuấn Khải là người tàn nhẫn và thâm độc đến mức nào, Vũ Thế Phong hoàn toàn hiểu rõ. Hoàng Tuấn Khải từ trước đến giờ không nể nang ai cả, ra tay độc ác khiến bao người oán hận. Vũ Thế Phong không phải là đối thủ của Hoàng Tuấn Khải, anh ta cũng biết lượng sức mình.
Đối với Hoàng Tuấn Khải càng cứng thì càng dễ gấy, vậy nên không thể dùng thái độ ngang ngược nói chuyện với anh. Vũ Thế Phong lập tức hạ giọng nói: “Tuấn Khải, cậu muốn Nhã Linh ở bên cậu, nhưng với thân phận gì đây? Cậu sắp kết hôn với Tuyết Loan rồi, cậu không thể mang lại hạnh phúc cho cô ấy. Tôi không biết quá khứ giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng Nhã Linh đã rất tổn thương, cô ấy sẽ không chấp nhận cậu.
Mặc dù tôi cũng chẳng phải người tử tế, nhưng tôi có thể đối xử tốt với cô ấy hết khả năng. Cậu hãy từ bỏ cô ấy, tác thành cho hai chúng tôi được không?”
Tác thành cho hai người họ sao? Đừng hòng! Đúng là hiện tại Hoàng Tuấn Khải và Tuyết Loan đang có hôn ước, nhưng anh không phải kiểu người cha mẹ đặt đâu thì ngồi đó, anh sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.
Tất cả những gì anh cần chính là Kiều Nhã Linh, anh bằng mọi giá sẽ đưa cô trở về bên mình. Hoàng Tuấn Khải lạnh nhạt nói: “Cậu đừng mơ có ngày ôi sẽ không để cậu đạt được mục đích.
Tôi nói rồi đấy, kết cục khi làm phật lòng tôi sẽ chẳng dễ chịu đâu. Hơn nữa cậu còn là bạn thân của tôi, vậy nên cái giá của sự phản sẽ vô cùng đắt. Tôi không bao giờ tha thứ cho kẻ đâm sau lưng mình, bây giờ cậu có một cơ hội cuối cùng để sửa lỗi, hãy lập tức chia tay với Kiều Kiều đi”
Vũ Thế Phong nhíu mày, chia tay sao? Anh ta như bừng tỉnh, thì ra Kiều Nhã Linh nói hai người bọn họ đang hẹn hò, thảo nào Hoàng Tuấn Khải lại giận dữ như vậy.
Mặc dù Vũ Thế Phong biết cô cố tình nói hai người là người yêu chỉ để lừa Hoàng Tuấn Khải, nhưng trong lòng anh ta vẫn rất vui vẻ.
Vũ Thế Phong cười nói: “Xin lỗi, cả tôi và cô ấy đều tự nguyện ở bên nhau, thế thì tại sao chúng tôi phải chia tay? Hơn nữa chia tay hay không là chuyện của hai người chúng tôi, người không có tư cách xen vào chính là cậu. Chúng tôi yêu nhau, cậu không thể ép buộc chúng ta rời xa nhau được. Tuấn Khải à, tôi khuyên cậu nên từ bỏ đi”
Bây giờ Vũ Thế Phong và Kiều Nhã Linh đang cùng ở trên một chiếc thuyền, anh ta có thể kiêu ngạo mà lên mặt với Hoàng Tuấn Khải. Vũ Thế Phong cảm thấy vô cùng sảng khoái, khóe miệng anh ta cong lên thành một nụ cười thỏa mãn.
Tay Hoàng Tuấn Khải siết chặt vô lăng, ngọn lửa giận của anh đã dâng lên đến cực điểm. Kiều Nhã Linh yêu Vũ Thế Phong sao? Không thể, không thể nào!
Chỉ cần nghĩ đến việc Kiều Nhã Linh yêu một người nào khác không phải anh, Hoàng Tuấn Khải liền cảm thấy cơn đau đớn từ lông ngực trở nên dữ dội vô cùng. Hoàng Tuấn Khải nghiến răng nói: “Vũ Thế Phong, cậu chết chắc rồi!”
Vũ Thế Phong nhíu mày, không hiểu lời nói này của Hoàng Tuấn Khải có ý gì. Anh ta đột nhiên phát hiện ra có một chiếc xe ô tô màu đen đang bám theo sát mình, nhìn kĩ hơn anh ta phát hiện ra người lái chiếc xe đó chính là Hoàng Tuấn Khải. Mặt Vũ Thế Phong biến sắc, ngay sau đó, mũi xe của Hoàng Tuấn Khải đâm vào đuôi xe của anh ta.
Đầu Vũ Thế Phong đập mạnh về phía trước, anh ta khó khăn điều khiển vô lăng, tức tối nói: “Hoàng Tuấn Khải, cậu điên rồi hả?”
Hoàng Tuấn Khải cười lạnh: “Sao hả, bây giờ mới biết sợ à?”
Hoàng Tuấn Khải chính xác là một kẻ điên, khi anh nổi giận cực độ có thể làm ra bất cứ chuyện gì. Vũ Thế Phong nghĩ bây giờ không chừng Hoàng Tuấn Khải sẽ đâm chết anh ta cũng nên.
Vũ Thế Phong đổ mồ hôi hột, anh ta đúng là đã chơi đùa với lửa rồi. Vũ Thế Phong vội vàng nịnh nọt: “Bạn hiền à, cậu đừng nóng nảy như vậy. Chỉ là một người phụ nữ thôi mà, chúng ta không cần phải căng thẳng đến mức này. Cậu có con ngoan, lại sắp có vợ đẹp, gia đình hạnh phúc viên mãn, việc gì phải nuối tiếc người xưa. Chi bằng cậu tác thành cho hai người bọn tôi, sau này đính hôn rồi tôi sẽ báo đáp cậu, cậu muốn tôi làm gì cũng được”
Lời nói của Vũ Thế Phong chẳng khác nào đổ thêm dầu vào lửa, Hoàng Tuấn Khải phẫn nộ gầm lớn: “Vũ Thế Phong, cậu tốt nhất nên ngậm miệng lại đi!”