Chương 39 Quyết tâm thay đổi
Sau khi bàn chuyện xong, Kiều Nhã Linh và An Kỳ chào chị Châu rồi ra về. Đến lúc ra khỏi công ty rồi sắc mặt Kiều Nhã Linh vẫn bần thần không tập trung, An Kỳ gọi mãi cô mới nghe thấy.
“Nhã Linh, hôm nay trông cậu rất lơ đễnh đấy”
Kiều Nhã Linh hoàn hồn nhìn An Kỳ, cười gượng: “Xin lỗi, tớ đang suy nghĩ một vài chuyện.”
Kiều Nhã Linh thừa nhận, từ nãy đến giờ cô không hề có một chút tỉnh thần nào, trong lòng vô cùng rối ren phức tạp. Tâm trí cô giờ đây đều đổ dồn về người tên Tuyết Phi kia, hoàn toàn không nghĩ được.
những chuyện khác. Hiện giờ Kiều Nhã Linh rất đau đầu, toàn thân rã rời như sắp đổ gục. Cứ mỗi lần nghĩ đến người phụ nữ đã hại chết đứa bé trong bụng cô, trái tim Kiều Nhã Linh lại co rút đau đớn.
“Tớ với chị Châu nói chuyện một lúc, chị ý rất hài lòng mới cậu. Nhưng cậu có thể được nhận hay không lại hoàn toàn phụ thuộc vào Tuyết Phi- quản lý của Tú Quỳnh” An Kỳ nói.
Tú Quỳnh là ngôi sao nổi tiếng thường xuyên đi nước ngoài, nên cần tuyển thêm trợ lý. Mà Tuyết Phi là người đã theo Tú Quỳnh từ lâu, rất được sự tín nhiệm của Tú Quỳnh, mọi chuyện Tú Quỳnh đều giao cho cô ta quyết định. Được chị Châu đồng ý chỉ coi như là vượt qua phòng sơ thẩm, Kiều Nhã Linh phải thông qua bài kiểm tra đánh giá của Tuyết Phi mới chính thức được nhận vào làm.
“Mình biết rồi” Kiều Nhã Linh đáp lại lời An kỳ.
Kiều Nhã Linh buộc phải vượt qua sự đánh giá của Tuyết Phi, như vậy cô mới có thể tiến gần việc trả thù một bước. Nghe nói, Tú Quỳnh sắp về nước, Kiều Nhã Linh hoàn toàn không có hứng thú gặp Tú Quỳnh, người cô muốn gặp chính là Tuyết Phi. Kiều Nhã Linh nhất định phải tận mắt chứng kiến bộ mặt của kẻ đã giết chết con mình.
“An Kỳ, cậu biết Tuyết Phi là người thế nào không?” Kiều Nhã Linh tỏ ra vô tình hỏi.
“Sao cậu lại hỏi thế?”
An Kỳ cảm thấy trong lời nói của Kiều Nhã Linh có ý đối địch với Tuyết Phi. Chỉ cần nhắc đến Tuyết Phi, trong ánh mắt cô liền hiện ra tia chán ghét mà chính cô cũng không nhận ra. An Kỳ mù mờ không hiểu chuyện gì cả, rõ ràng Kiều Nhã Linh không quen biết Tuyết Phi, nhưng dường như lại rất quan tâm đến cô ta.
Kiều Nhã Linh cười nói: “Tớ muốn biết cô ta là người thế nào để còn biết đường ứng xử cho phù hợp thôi. Tớ thực sự rất muốn đi làm, cậu cũng biết mà”
An Kỳ nghe Kiều Nhã Linh nói vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa. Có điều nhắc đến Tuyết Phi, An Kỳ cũng chẳng thấy thích thú là bao: “Tớ cũng không thân quen gì với cô ta lắm, chỉ biết tính tình cô ta rất khó chịu, miệng lưỡi cũng giảo hoạt nữa. Là người thân cận với Tú Quỳnh mà, nên cô ta cũng kênh kiệu lắm, làm như mình là người nổi tiếng không bằng”
Qua giọng nói của Tuyết Phi ba năm trước, Kiều Nhã Linh cũng đoán được phần nào con người của cô ta là như vậy: thủ đoạn, nhỏ nhen, ác độc. E rằng nếu Kiều Nhã Linh được nhận vào làm cũng sẽ không dễ dàng gì chung đụng với cô ta, nhưng trước mắt Kiều Nhã Linh vẫn phải vượt qua bài kiểm tra của Tuyết Phi.
“Mà này, cô ta có yêu cầu gì khất khe không?” Kiều Nhã Linh hỏi.
“Như chị Châu nói đấy, mặt xinh dáng đẹp, chăm chỉ chịu khó, biết uống rượu, vậy thôi” — An Kỳ trả lời.
“Vậy thì cũng không khó” Kiều Nhã Linh nói.
“Ừ, nhìn cậu như thế này, cô ta nhất định sẽ hài lòng” — An Kỳ nói — “Chỉ có điều nên nhanh mồm nhanh miệng một chút, cô ta rất ưa nịnh. “
Kiều Nhã Linh mỉm cười gật đầu, bỗng nhiên An Kỳ quan sát cô một lúc, cau mày nói: “Nhưng trước tiên phải thay đổi vẻ ngoài của cậu đã, như này không ổn”
“Hả, có vấn đề gì sao?” Kiều Nhã Linh khó hiểu cúi đầu nhìn bộ quần áo trên người mình.
Kiều Nhã Linh đang mặc một chiếc quần jean, áo sơ mi màu xanh da trời nhạt, đi giày thể thao, tóc buộc đuôi ngựa, để mặt mộc, nhìn không khác gì một cô sinh viên đại học. Kiều Nhã Linh không cảm thấy mình có gì không ổn, thắc mắc nói với An Kỳ: “Tớ thấy vẫn tốt mà”
An Kỳ lắc đầu, mặc dù trang phục của Kiều Nhã Linh khá lịch sự, nhưng lại không toát ra khí chất thanh lịch quyến rũ của người phụ nữ trưởng thành. Tuyết Phi là một người phụ nữ hiện đại và thời thượng, cô ta thích những người biết cách ăn mặc và trang điểm. Kiều Nhã Linh trông rất xinh đẹp rồi, chỉ cần biết cách phối đồ làm sao cho phù hợp hơn là được.
“Có ai đi làm rồi mà lại ăn mặc như cậu không? Phải thay đổi đi, mặc thế này trông trẻ con lắm, cậu phải mặc những bộ đồ trông già dặn mà nhã nhặn hơn chút. Tuyết Phi không thích những người không biết chăm chút cho bản thân đâu” An Kỳ xoay người Kiêu Nhã Linh qua lại rồi nói.
An Kỳ trầm ngâm xem xét một hồi, sau đó bảo: “Bắt đầu từ ngày mai cậu phải học cách trang điểm, mặc váy và đi giày cao gót”
“Có cần phải như vậy không?” Kiều Nhã Linh kêu lên.
Vì kinh tế eo hẹp nên Kiều Nhã Linh rất tiết kiệm trong khoản chỉ tiêu. Đồ gì rẻ thì mua, tuyệt đối không phung phí tiền cho những thứ không cần thiết. Quần áo cũng vậy, cô chỉ mua đồ ở những khu chợ sinh viên, chưa từng động tay vào những món đồ hàng hiệu. Đồ trang điểm, trang sức của Kiều Nhã Linh cũng rất ít. Cô cảm thấy cách ăn mặc hiện giờ của mình rất thoải mái, không gò bó, dễ dàng hoạt động.
“Bắt buộc phải thế, giờ cậu không còn làm phóng viên nữa mà là trợ lý của người nổi tiếng nên cũng phải chú ý đến vẻ bề ngoài, không thể tầm thường như thế này được. Nếu cậu muốn Tuyết Phi nhận cậu vào làm thì cậu phải thay đổi” An Kỳ kiến quyết nói.
Kiều Nhã Linh nhìn An Kỳ rồi lại nhìn mình, đúng là có khác biệt rất lớn. Cách ăn mặc của An Kỳ rất thời trang và nữ tính, cách phối đồ rất đẹp mắt, cô ấy lại còn trang điểm cầu kỳ tỉ mỉ nữa. So với Kiều Nhã Linh trông hai người không khác gì chị em. Kiều Nhã Linh có chút xấu hổ, cô quả thực đã không chú ý nhiều tới vẻ ngoài của mình.
Ngày trước khi còn ở nhà họ Hoàng lúc nào cũng ăn ngon mặc đẹp, sau khi rời đi Kiều Nhã Linh cũng dần không còn để tâm nhiều đến ngoại hình nữa. Gánh nặng cuộc sống khi ấy không cho Kiều Nhã Linh có thời gian cũng như tiền bạc để chăm chút cho bản thân.
“Nhưng tớ không biết làm thế nào” Kiều Nhã Linh rầu rĩ lên tiếng.
Kiều Nhã Linh chưa từng nghĩ cần phải thay đổi bản thân, cô cảm thấy mình của hiện tại rất tốt, nhưng nếu muốn làm việc ở LM thì cô không thể giữ nguyên hiện trạng như bây giờ được. Cô thật sự bận bù đầu để kiếm tiền, xu hướng làm đẹp bây giờ đã thay đổi thế nào, Kiều Nhã Linh hoàn toàn mù tịt.
An Kỳ đắc ý nói: “Không phải lo, có tớ ở đây, cậu nhất định sẽ có một bước thay đổi ngoạn mục”
Làm việc ở một công ty giải trí lớn, dù chỉ là nhân viên cũng không a được. Hơn nữa, An Kỳ từ lâu đã được tiếp xúc với šng, nên gu thời trang cũng rất độc đáo và đa dạng.
Mặc dù đồ trên người An Kỳ không phải hàng hiệu, nhưng nhìn chung rất đẹp mắt và có cá tính riêng.
An Kỳ vừa kéo Kiều Nhã Linh đi vừa nói: “Đi, chúng mình đi mua đồ cho cậu!”
Hai người đi đến một khu trung tâm thương mại gần đấy, Kiều Nhã Linh có chút choáng ngợp nhìn xung quanh, toàn là những cửa hàng sang trọng và nổi tiếng, khiến Kiều Nhã Linh trầm trồ không ngớt. Hai người trước tiên bước vào m làm đẹp, An Kỳ yêu cầu nhân viên làm tóc và trang điểm cho Kiều Nhã Linh. Kiều Nhã Linh bị xoay như chong chóng trong hơn 3 giờ đồng hồ, cuối cùng cũng xong.
An Kỳ ở bên cạnh võ tay tấm tắc khen: “Phải như vậy chứ, cậu trước đây có gương mặt đẹp mà lại không biết dùng! Giờ nhìn cậu không khác gì nữ thần rồi đấy, chỉ cần thay đổi trang phục nữa thôi”
Kiều Nhã Linh nhìn cô gái có phần xa lạ trong gương, sửng sốt không nói lên lời. Mái tóc thẳng của Kiều Nhã Linh giờ đây được làm xoăn uốn lượn nhẹ nhàng thả ở sau lưng, nhìn vô cùng nữ tính dịu dàng.
Gương mặt vốn xinh xắn của cô được trang điểm càng trở nên sắc nét, lông mày dài mảnh, đôi mắt to tròn ẩn dưới hàng lông mi cong vút, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ mọng tươi tắn. Vẻ đẹp của Kiều Nhã Linh được tô điểm càng thêm rực rỡ tươi trẻ, những nhân viên ở trong tiệm cũng tấm tắc khen ngợi khiến cô đỏ mặt không thôi.
Kiều Nhã Linh ngượng ngùng nói: “Nhìn tớ lạ quá!”
“Rất đẹp! Có nói cậu là người nổi tiếng cũng không ngoa đâu”
Kiều Nhã Linh bật cười, An Kỳ nói: “Đi thôi, còn phải mua nhiều thứ nữa”
An Kỳ rất tích cực muốn thay đổi cho Kiều Nhã Linh, đơn giản vì nghĩ rằng như vậy sẽ giúp cho Kiều Nhã Linh dễ dàng qua được sự đánh giá của Tuyết Phi. An Kỳ hoàn toàn không biết về thù oán giữa Kiều Nhã Linh và Tuyết Phi, Kiều Nhã Linh cũng không định nói với cô ấy, cô muốn tự mình giải quyết chuyện này.
Sau khi đi loanh quanh một hồi, hai người tiến vào khu vực mua sắm hàng hiệu, giờ chỉ cần mua quần áo nữa thôi là xong rồi.