Mục lục
Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 399

Bên trong có hơn chục người cả nam lẫn nữ, nhìn có thể nhận ra đều là những cậu ấm cô chiêu. Cảnh tượng trong phòng vô cùng náo loạn, người uống rượu, người hát hò, người thì đang quấn lấy những cô gái tiếp rượu say sưa thân mật. Có người nhìn thấy Vũ Thế Phong quay lại, hơn nữa còn đem theo một cô gái tới, hò hét: “Vũ Thế Phong, tên khốn nhà cậu lại lừa được cô nào rồi hả?”

Vũ Thế Phong cười mắng: “Đừng có nói lung tung” – Vũ Thế Phong quay người kéo Kiều Nhã Linh còn đang bối rối ngồi xuống ghế, nhếch miệng cười nói – “Mấy người cẩn thận mồm miệng đấy, đừng có để người ta hiểu nhầm tôi chỉ biết trêu hoa, ghẹo nguyệt.”

Cả đám ồ lên, đùa giỡn: “Vũ Thế Phong, đừng nói đây là bạn gái cậu đấy nhé?”

Vũ Thế Phong chỉ cười không trả lời, mọi người càng được đà chọc ghẹo: “Chà chà, lãng tử quay đầu sao?”

“Mẹ nó đây là lần đầu tiên tôi thấy Vũ Thế Phong trưng ra cái biểu cảm này. Cậu ta đâm đầu vào tình yêu rồi!”

“Vũ công tử nổi tiếng đào hoa nay đã tìm được tình yêu của cuộc đời mình rồi ha ha”

Mọi người cười ầm lên, Vũ Thế Phong cũng cười, còn Kiều Nhã Linh thì mặt đỏ tai hồng, muốn lên tiếng giải thích cũng không được.

Mọi người ồn ào một hồi, ai cũng chọc ghẹo Vũ Thế Phong và Kiều Nhã Linh. Vũ Thế Phong bị hiểu nhầm cũng không giải thích, ngược lại còn rất vui vẻ. Đám người kia bắt đầu đổ dồn ánh mắt về phía Kiều Nhã Linh, liên tục hỏi han: “Em gái, em và Vũ Thế Phong quen nhau như thế nào vậy?”

“Em làm cách nào để nắm được trái tim tên đào hoa này hả? Cậu ta trước giờ chưa từng giới thiệu ai là bạn gái mình đâu. Người bước vào trái tim của Vũ thiếu gia, chắc hẳn không thể tâm thường”

Vũ Thế Phong đã từng ở bên rất nhiều người phụ nữ, lần nào tụ tập bạn bè anh ta cũng thay một người khác. Ai nấy đều rất xinh đẹp, nóng bỏng, sắc nước hương trời. Anh ta chỉ cặp với người mẫu, diễn viên…

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Vũ Thế Phong đem theo một cô gái hết sức bình thường, không quá nổi bật như Kiều Nhã Linh. Đã thế lại đối xử với cô đặc biệt hơn hẳn so với người khác, vì vậy mọi người không khỏi tò mò về Kiều Nhã Linh.

Kiều Nhã Linh còn chưa kịp giải thích, Vũ Thế Phong đã lên tiếng: “Mấy người đừng trêu cô ấy nữa, cô ấy vẫn chưa phải bạn gái tôi, tôi còn đang phải rất nỗ lực đây. Làm cô ấy sợ rồi chạy mất thì tôi không bỏ qua cho mấy người đâu nhé!”

Vũ Thế Phong đang theo đuổi con gái nhà người ta, hơn nữa lại còn chưa thành công? Cả đám kinh ngạc nhìn nhau, sau đó hú hét muốn nổ phòng, ánh mắt nhìn Kiều Nhã Linh càng thêm khâm phục. Vũ Thế Phong phải chạy theo sau phụ nữ, đây là chuyện lần đầu bọn họ nhìn thấy.

Kiều Nhã Linh vô cùng bối rối, cô không ngờ Vũ Thế Phong lại nói thẳng thừng, thừa nhận bản thân đang theo đuổi cô.

Kiều Nhã Linh ngẩng đầu nhìn Vũ Thế Phong, đúng lúc chạm vào ánh mắt đong đầy tình cảm của anh ta. Kiều Nhã Linh lúng túng tránh mắt, hai má bất giác nóng lên. Mọi người xung quanh cười đùa: “Vũ thiếu gia của chúng ta cuối cùng có có ngày khổ sở theo đuổi phụ nữ, đáng đời cậu lắm!”

“Em gái à, đừng dễ dàng đồng ý làm bạn gái cậu ta, cứ hành hạ cậu ta cho khổ sở vào”

Vũ Thế Phong ném một bao thuốc lá vào người kia, cười mắng: “Cậu ngậm miệng lại đi Phải mất một lúc sau mọi người mới rời sự chú ý sang chuyện khác, bắt đầu nhảy nhót ca hát tưng bừng. Kiều Nhã Linh bây giờ mới có thể thở phào nhẹ nhõm, thoải mái quan sát xung quanh. Thiên Đường bar sang trọng và náo nhiệt hơn rất nhiều những quán bar Kiều Nhã Linh từng đến. Nơi này có thể nói là chỉ dành cho hội con nhà giàu mà thôi.

Vũ Thế Phong dường như rất quen thuộc với quán bar này, Kiều Nhã Linh quay đầu hỏi anh ta: “Đây là địa bàn của anh phải không?”

Vũ Thế Phong nâng ly rượu lên nhấp một ngụm, nhướn mày: “Tại sao em lại nghĩ thế?”

Kiều Nhã Linh nhún vai, trả lời: “Tôi đoán vậy”

Vũ Thế Phong mỉm cười nói: “Em nói đúng rồi đấy, quán bar này là của anh”

Kiều Nhã Linh nhếch miệng: “Quả nhiên, phong cách nơi này rất giống anh”

Vũ Thế Phong cười cười, anh ta rót một ly rượu đưa cho Kiều Nhã Linh. Cô lắc đầu nói: “Tôi không uống rượu”

Vũ Thế Phong cũng không mấy ngạc nhiên: “Không biết uống đúng không? Thế uống nước ngọt nhé?”

Kiều Nhã Linh mím môi, không trả lời. Có lẽ trong ký ức của Vũ Thế Phong, Kiều Nhã Linh chỉ là một cô gái ngây ngô chưa từng va chạm, đã quen sống trong sự bảo bọc của Hoàng Tuấn Khải, không được tiếp xúc với những thứ không tốt.

Ba năm trước, rượu gần như là một phần trong cuộc sống của Kiều Nhã Linh, là thứ giúp cô tự hủy hoại mình. Sau khi vượt qua khoảng thời gian tăm tối nhất trong cuộc đời, cô đã hứa với bản thân sẽ hạn chế động vào đồ uống có cồn. Bởi sức khỏe mới chính là thứ quan trọng nhất.

Kiều Nhã Linh lạnh nhạt nói: “Tôi không uống gì đâu, anh cứ kệ tôi”

Vũ Thế Phong đưa mắt nhìn Kiều Nhã Linh, mặc dù cô đã nói vậy nhưng anh ta vẫn đặt một ly Mocktail trước mặt cô. Đám người phía trước đang điên cuồng lắc lư theo tiếng nhạc xập xình, có người tiến tới muốn kéo Vũ Thế Phong nhập cuộc nhưng anh ta từ chối, một mực ngồi bên cạnh Kiều Nhã Linh. Vũ Thế Phong hỏi Kiều Nhã Linh: “Em muốn nhảy không?”

Kiều Nhã Linh lắc đầu cười: “Tôi không giỏi nhảy nhót cho lắm, anh ra với họ đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK