Mục lục
Tổng tài bá đạo Yêu em đến thiên trường địa cửu (full)- Hoàng Tuấn Khải - Kiều Nhã Linh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 111

Ban nãy nghe mọi người xì xào bàn tán, Kiều Nhã Linh chưa từng nghĩ Tôn Hoàng sẽ nhận được vinh dự này. Bởi hôm nay có rất nhiều nhà đài lớn, Tôn Hoàng chỉ là một tòa soạn tầm trung, rất khó để được phỏng vấn độc quyền Tú Quỳnh.

Nghe chị Bội nói vậy Kiều Nhã Linh vô cùng mừng rỡ, chuyện này sẽ rất có lợi cho Tôn Hoàng. Bởi mọi câu trả lời của Tú Quỳnh được đăng tải độc quyền trên trang báo của Tôn Hoàng, sẽ thu hút sự chú ý của dư luận.

Chị Bội nói: “Lúc nhận được thông báo chị cũng bất ngờ lắm, không ngờ tòa soạn của chúng ta lại may mắn như thế”

“Vâng, như vậy thì tuyệt quá!” = Kiều Nhã Linh nở nụ cười nói.

Quả thực đây giống như một sự may mắn từ trên trời rơi xuống, Tôn Hoàng chưa bao giờ có một đặc quyền lớn như vậy.

Kiều Nhã Linh bông có chút thắc mắc, sao Tú Quỳnh lại đồng ý phỏng vấn độc quyền với một tòa soạn không quá tiếng tăm như Tôn Hoàng? Với vị thế bây giờ của cô ấy, thật khó mà để mắt đến những tòa soạn bình thường.

“Mà chị này, sao Tôn Hoàng lại có thể vượt qua bao nhiêu nhà đài lớn để có thể phỏng vấn độc quyền với Tú Quỳnh thế?” – Kiều Nhã Linh tò mò hỏi.

Chị cũng ngớ người ra, sau khi nhận được tin này chị ta mừng quá vội gọi điện báo cho Kiều Nhã Linh, cũng chưa suy nghĩ gì nhiều về chuyện này.

“Chị không rõ nữa, cấp trên nói thế nào thì chị biết vậy thôi. Kể ra cũng hơi lạ, Tôn Hoàng với Tú Quỳnh cũng không phải thân thiết gì, không hiểu sao cô ấy lại nể mặt như thị Chị Bội nói.

Kiều Nhã Linh cũng cảm thấy như vậy, nhưng chị Bội nói thế nghĩa là cấp trên đã lo liệu việc này. Tôn Hoàng đã thay đổi người lãnh đạo, Kiều Nhã Linh cảm thấy người chủ tịch mới này là một nhân vật rất quyền lực, mang lại rất nhiều quyền lợi cho Tôn Hoàng.

Suy nghĩ đó càng khiến Kiều Nhã Linh thêm nghỉ ngờ, ông chủ mới của Tôn Hoàng có lẽ chính là Hoàng Tuấn Khải. Mặc dù chưa có gì chắc chắn, nhưng Kiều Nhã Linh lại có linh cảm là vậy.

Từ chuyện anh biết cô đang ở buổi họp báo đến chuyện Tôn Hoàng đột nhiên được phỏng vấn độc quyền với Tú Quỳnh, tất cả dường như có mối liên quan với nhau. Kiều Nhã Linh cắn môi, nếu như suy đoán của cô là thật, cô nhất định sẽ không ở lại Tôn Hoàng.

Lúc này, chị Bội lên tiếng: “Đừng để ý nhiều làm gì, quan trọng là Tôn Hoàng đã giành được cơ hội tốt về cho mình”

Đúng vậy, dù sao chuyện này cũng tốt cho cả Tôn Hoàng và cô, Kiều Nhã Linh cũng nghĩ mình không nên quá lăn tăn, cứ làm tốt công việc của mình trước đã.

Chị Bội cổ vũ cô: “Đây là cơ hội rất khó có được, em phải phát huy hết năng lực của mình đấy nhé! Chị tin em nhất định sẽ làm được”

Kiều Nhã Linh cảm động, mỉm cười nói: “Vâng, em sẽ cố hết sức ạ”

Kiều Nhã Linh cúp máy, hít một hơi thật sâu. Cô quan sát quanh đại sảnh, dường như thông tin Tôn Hoàng được phỏng vấn độc quyền Tú Quỳnh đã đến tai rất nhiều người.

Xung quanh liên tục có người bàn tán về chuyện này, ai cũng vô cùng ghen tị. Kiều Nhã Linh cảm thấy rất vinh dự khi cô là người đại diện Tôn Hoàng đến đây. Cô bất giác ưỡn thẳng lưng, tự tin nhìn về phía trước.

Buổi họp báo bắt đầu, Tú Quỳnh bước ra, hàng loạt máy ảnh bấm lia lịa, ở bên ngoài người hâm mộ đồng loạt reo hò.

Tú Quỳnh mỉm cười, gương mặt thanh thoát xinh đẹp. Cô ấy mặc một chiếc đầm cổ yếm màu sắc, trông đơn giản mà không kém phần sang trọng, khiến người khác không thể rời mắt. Tú Quỳnh ngồi vào vị trí chính giữa, đầu tiên, cô ấy nói qua một chút về mục đích mở buổi họp báo ngày hôm nay. Sau đó, tòa soạn được phỏng vấn độc quyền Tú Quỳnh sẽ đặt ra những câu hỏi để cô ấy giải đáp.

Đến lúc này, tất cả mọi người đều ngó đông ngó tây, tò mò không biết người đại diện Tôn Hoàng là ai. Trước ánh mắt hâm mộ của những nhà báo và phóng viên ở đây, Kiều Nhã Linh chậm rãi đứng lên: “Xin chào cô Tú Quỳnh, tôi là Kiều Nhã Linh, phóng viên đến từ tòa soạn Tôn Hoàng.”

Kiều Nhã Linh đứng ở vị trí trung tâm, vô cùng nổi bật, ai nấy đều trầm trồ nhìn cô. Một phần vì cô là người đại diện của Tôn Hoàng, một phần vì cô vô cùng xinh đẹp. Những người có mặt ở đây đều cảm thấy Kiều Nhã Linh không thua kém gì ngôi sao nổi tiếng Tú Quỳnh đang ở trên bục. Nước da Kiều Nhã Linh nõn nà, đường nét khuôn mặt mềm mại thanh tú, mang theo một khí chất trầm lắng dịu dàng hiếm có.

“Trời, cô ấy xinh quá!”

“Tôi cảm thấy cô ấy đẹp hơn cả Tú Quỳnh đó!”

“Không ngờ Tôn Hoàng lại có một mỹ nữ như vậy”

Không khí buổi họp báo bỗng chốc xôn xao, mọi ánh mắt đều đổ đồn về phía Kiều Nhã Linh, tựa như cô là nhân vật chính vật vậy. Kiều Nhã Linh có chút ngại ngùng, bắt đầu đặt ra những câu hỏi cho Tú Quỳnh.

Tuyết Phi ban nãy có chút việc nên chưa kịp đi tham dự buổi họp báo, lúc này cô ta mới bắt đầu bước ra ngoài. Giữa hàng trăm người, Kiều Nhã Linh nổi bật đến mức Tuyết Phi nhanh chóng nhận ra cô. Bước chân cô ta khựng lại, sững sờ nhìn Kiều Nhã Linh. Sao Kiều Nhã Linh lại ở đây?

Buổi họp báo ngày hôm nay chỉ có cánh nhà báo và phóng viên, một kẻ không nghề nghiệp như Kiều Nhã Linh xuất hiện giữa họ quả thực rất vô lý. Tuyết Phi cau mày hỏi một người ở bên cạnh: “Sao mấy cậu lại cho người kia vào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK