Chương 843: Nhặt được món hời
Trần Khả Nhi sững sờ gật đầu.
"Được, tôi sẽ ký hợp đồng".
Lấy được hợp đồng rồi, Trần Khả Nhi chỉ cần trả trước năm mươi nghìn, nhìn thấy giấy trắng mực đen viết rõ ràng, biệt thự độc lập kèm nội thất tinh xảo, miễn phí mười năm phí quản lý tài sản, miễn phí mười năm tiền điện nước...
Có được ưu đãi gần như cho không như vậy, khoản trả trước năm mươi nghìn thực ra cũng chỉ để tượng trưng thôi.
Nếu như nhà này mà qua tay bán lại thì phải bán được hơn tám triệu.
Đúng là tự nhiên nhặt được món hời mà!
Món hời tám triệu này thực sự khiến Trần Khả Nhi không biết làm gì.
Cầm được chìa khóa, Trần Khả Nhi lúc này mới hoàn hồn, sau đó cô ấy nhìn Trương Hân nói.
"Sao nào, có muốn tham quan nhà mới của tôi không?"
Trương Hân nghiến răng nghiến lợi, mặt đố kỵ.
"Được! Tôi muốn đi xem sao!"
Hà Niệm Anh đưa mọi người vào trong tham quan một lượt căn biệt thự, mặt Trương Hân đỏ lên.
Căn biệt thự này đẹp quá, xa hoa quá.
Cách bài trí của căn biệt thự này thực sự đẹp quá!
Tất cả mọi người đều biết, biệt thự như này thu hút được rất nhiều người đến mua, vậy nên sẽ được bài trí rất đẹp và sang trọng.
Kiến trúc sư sau khi tính toán kỹ lưỡng đã thiết kế ra một căn nhà không có lấy một tì vết nào.
Ngay cả Tần Lâm cũng thấy hài lòng, không hổ là bất động sản Lâm Khoa, công ty tốt nhất của ngành.
Trương Hân đố kỵ muốn chết, sau khi đi ra, đột nhiên nói.
"Tôi cũng muốn một căn có giá chiết khấu giống cô ta!"
Trương Hân nói với Hà Niệm Anh, chỉ tiếc rằng Hà Niệm Anh chẳng hề để ý đến cô ta, bà ấy đưa Tần Lâm và Trần Khả Nhi vào phòng nghỉ.
Qua tiếp đón Trương Hân chỉ có một nhân viên tư vấn bất động sản mới.
"Xin chào cô, xin hỏi cô cần gì ạ?"
Đùa à, chủ tịch Hà Niệm Anh là người thế nào chứ, sao có thể làm nhân viên bán hàng được?
Trương Hân nhíu mày, cũng biết cô ta sẽ không bao giờ được Hà Niệm Anh tiếp đón.
Cô ta chỉ vào căn biệt thự kia và nói.
"Tôi cũng muốn một căn biệt thự như vậy!"
Nhân viên tư vấn bất động sản cười: "Được thưa cô, cô vừa tham quan biệt thự của chúng tôi, chắc chắn cô cũng cảm thấy hài lòng với nó, căn biệt thự ấy có giá tám triệu tám trăm tám mươi nghìn, xin hỏi cô muốn trả hết hay trả góp ạ?"
Vừa nghe thấy giá, Trương Hân liền nhíu mày.
"Dựa vào đâu chứ! Dựa vào đâu mà tám triệu tám trăm tám mươi nghìn chứ? Vừa nãy mấy người đâu có nói cái giá này! Chẳng phải là ba trăm nghìn sao?"
Nhân viên tư vấn bất động sản cười: "Cô đùa rồi? Ba trăm nghìn còn chẳng mua nổi cái nhà để xe ấy, chứ đừng nói đến biệt thự".
"Nhưng, nhưng vừa nãy cô ta vừa mua xong!"
Nhân viên tư vấn bất động sản vẫn cười rất lễ phép.
"Đó là giá nội bộ mà chủ tịch Hà đưa, nếu như cô liên lạc được với chủ tịch Hà thì cũng sẽ có giá nội bộ như thế".
Thực ra trong lòng nhân viên tư vấn cũng cảm thấy khinh bỉ cô ta.
Muốn so với người ta à? Cô là cái thá gì chứ?
Anh Tần có quan hệ như nào với chủ tịch Hà chứ?
Đến lượt cô đố kỵ chắc?
Chỉ có điều nhân viên tư vấn bất động sản vẫn có đạo đức nghề nghiệp, không thể nổi giận được, cho dù đối phương có nói gì thì anh ấy vẫn phải giữ được vẻ lễ phép và nụ cười mỉm.
Trương Hân tức đến nghiến răng nghiến lợi.
"Không được! Tôi không quan tâm, vừa nãy tôi tận mắt thấy cô ta mua với giá ba trăm nghìn, mấy người mà không bán cho tôi căn nhà này với giá ấy thì tôi kiện mấy người!"
"Tôi sẽ bảo là mấy người phá giá thị trường!"
"Mau đưa hợp đồng cho tôi!"
Trương Hân la lối om sòm, chuẩn bị ăn vạ ở đây.
Nhân viên tư vấn bất động sản lập tức cầm bộ đàm lên nói.
"Mau gọi mấy bảo vệ qua đây, ở đây có người gây chuyện!
Lời vừa dứt, bốn bảo vệ xông lên, giữ Trương Hân lại, lạnh lùng nói.
"Thưa cô, mời cô ra ngoài!"
Bọn họ rất có đạo đức nghề nghiệp, nhưng điều này không có nghĩa là họ sẽ để yên cho cô ta cố ý gây rối.
Trương Hân trợn tròn mắt.
"Làm gì vậy! Mấy người làm gì vậy, tôi là khách hàng đấy!"
Tuy nhiên dù cho Trương Hân có hò hét thế nào cũng vô dụng, mấy bảo vệ giữ chặt cô ta, lôi ra ngoài.
Sắc mặt bạn trai Trương Hân thay đổi.
"Làm gì thế! Mấy người có vấn đề à, dám làm vậy với bạn gái tôi! Mấy người..."
Tuy nhiên không đợi anh ta nói xong, mấy bảo vệ đã giữ anh ta lại, lôi luôn ra ngoài.
Khi đến cổng, Trương Hân và bạn trai trông vô cùng thảm hại, bị một đám người vây quanh.
Còn bị không ít người quay clip, đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy có người bị vứt ra khỏi bất động sản Lâm Khoa.
Bất động sản Lâm Khoa này nổi tiếng vì sự phục vụ tận tâm, dù khách hàng có là ai thì khi đi vào đều nhận được sự tiếp đón tốt nhất.
Trương Hân và bạn trai bị bảo vệ vứt ra ngoài, không biết họ đã làm chuyện gì ngu ngốc.
Trương Hân nghiến răng nghiến lợi, bực bội kinh khủng.
"Chồng ơi! Em từng này tuổi đầu rồi mà chưa từng bị mất mặt đến thế! Anh nhất định phải báo thù cho em!"
Tên đàn ông gật đầu: "Em yên tâm! Anh cũng chưa bị mất mặt đến thế bao giờ! Bố anh là phó chủ tịch của tập đoàn Hiên Viên, tên nhãi này đúng là không muốn sống nữa, dám ra vẻ với anh!"
Nói xong, tên đàn ông liền lôi điện thoại ra gọi.
"Alo bố à, con bị người ta bắt nạt, bố gọi cho con mấy bảo vệ của tập đoàn Hiên Viên đến đây báo thù giúp con!"
"Đúng, con đang ở cổng của bất động sản Lâm Khoa".
"Bố yên tâm, người con muốn đối phó không phải là bất động sản Lâm Khoa mà là một người bạn của Trương Hân".
"Vâng, vâng, bố yên tâm, con sẽ không gây chuyện đâu!"
Bạn trai Trương Hân tên là Hạ Minh, hiện nay không có công ăn việc làm, là một tên ăn bám bố mẹ.
Có điều bố Hạ Minh là Hạ Dũng làm ăn khá được, lúc trước phó chủ tịch của tập đoàn Hiên Viên bị đuổi việc, bố anh ta Hạ Dũng leo được lên vị trí này, lương hàng năm cũng được cả triệu tệ.
Vừa mới làm phó chủ tịch được một tháng thu nhập hàng năm đã là hơn triệu rồi, vậy thì thu nhập của mấy phó chủ tịch làm lâu chắc còn cao hơn, như là Vương Nhị chẳng hạn, làm việc lâu rồi, còn có cả cổ phần của công ty.
Mỗi dịp cuối năm, lợi nhuận từ cổ phần mới là thu nhập chính, lương triệu tệ hàng năm chỉ là muỗi.
Hạ Dũng vừa leo lên đỉnh cao của đời người, đương nhiên sẽ cảm thấy kiêu ngạo, vậy nên vừa nghe thấy yêu cầu của con trai liền cảm thấy bình thường, chẳng hề quá đáng.
Dẫu sao cũng là con trai của quản lý cấp cao của tập đoàn Hiên Viên, cũng được coi là phú nhị đại, vậy mà lại bị người khác bắt nạt, đúng là vớ vẩn mà!
Hạ Dũng ngồi trong phòng làm việc, nhấc máy bàn lên, bấm số phòng bảo vệ.
"Tiểu Trương à? Đến văn phòng tôi có chút chuyện!"
Sau khi cúp máy, chưa đến hai phút sau, một người đàn ông mặc đồng phục bảo vệ đứng trong văn phòng của Hạ Dũng.
"Được đấy, Tiểu Trương nhanh nhẹn phết, không hổ là đội trưởng đội bảo vệ".
Tiểu Trương cười hi hi: "Cảm ơn phó chủ tịch Hạ đã quá khen!"
Hạ Dũng khen hai câu sau đó nói.
"Tiểu Trương à, tôi có chuyện này cần nhờ cậu giúp đỡ, không biết có tiện không?"
Tiểu Trương vừa nghe thấy lãnh đạo muốn nhờ vả, có gì không tiện chứ? Đây là lãnh đạo đang cho mình cơ hội đấy, anh ta vội vàng nói.
"Tiện chứ, rất tiện, lãnh đạo có gì cần thì cứ nói ạ!"
Hạ Dũng nói: "Con trai tôi xảy ra mâu thuẫn với người khác ở ngoài, hay là cậu đưa mấy người qua đó xem sao?"
Hạ Dũng nói như vậy, Tiểu Trương lập tức hiểu, hóa ra là con trai lãnh đạo xảy ra chuyện ở ngoài.
Đánh nhau với người khác chỉ là chuyện nhỏ, đương nhiên không đáng kể, anh ta là đội trưởng đội bảo vệ, làm gì mà chẳng được.
Vậy nên Hạ Dũng nói xong, Tiểu Trương lập tức vỗ ngực đồng ý.
"Lãnh đạo yên tâm, chuyện này để tôi lo, tôi sẽ đưa mấy người qua đó xem sao!"
"Được, Tiểu Trương, cậu làm việc cẩn thận chút, chuyện này làm nhỏ thôi, xử lý một chút là được, hơn nữa còn là ở cổng bất động sản Lâm Khoa nên cậu đừng mặc đồng phục công ty, đưa thêm mấy người qua đấy nữa!"
-----------------------