Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không có giới hạn, không có hồi kết!

Thì ra đây chính là Kiếm vô cảnh!

Trong lòng Tần Lâm cảm thấy vô cùng vui vẻ sảng khoái, anh đột nhiên nhận ra được Kiếm vô cảnh đáng sợ đến mức nào.

Tần Lâm thận trọng vung kiếm lên, tĩnh lặng như nước, động kiếm một phát, kiếm pháp không ngừng biến hóa, tâm cảnh cũng không ngừng thay đổi, giữa trời và đất, không có một ai cả, dường như chỉ có một người, là một thanh kiếm.



Kiếm ý của Tần Lâm càng ngày càng trầm ổn.

Thanh kiếm thứ nhất!

Thanh kiếm thứ hai!

Thanh kiếm thứ ba!



......

Cho đến thanh kiếm thứ mười hai!

Tần Lâm thở dài, trực tiếp biến đổi thành Thập nhị kiếm, nói cách khác chính là biến hóa một thanh kiếm thành mười hai thanh kiếm, những biến hóa vô cùng kỳ diệu làm cho Tần Lâm có cảm giác hưởng thụ, mỗi một kiếm là một loại biến hóa, mỗi một kiếm đều có thể làm cho anh cảm nhận được sự thay đổi.

Mỗi một thanh kiếm biến hóa lại tốt hơn thanh trước!

Mười hai bóng kiếm khiến cho Tần Lâm càng trở nên điềm tĩnh và ngang tàng hơn.

Khoảnh khắc đó, ngay cả Rodman và Lawrence cũng đều bất ngờ, kiếm của Tần Lâm vô cùng kinh người, Kiếm vô cảnh, kiếm pháp không ngừng được nâng cấp, lại cộng thêm Thất Tinh Long Uyên khiến cho thực lực của anh lại càng thêm mạnh mẽ.

Ngay cả bản thân Tần Lâm cũng có chút không thể tưởng tượng nổi, mười hai thanh kiếm nghe có vẻ không nhiều, nhưng từ khi bắt đầu từ một kiếm, hai kiếm, ba kiếm, uy lực của kiếm pháp đều tăng lên gấp bội, nói theo cách khác có nghĩa là thực lực kiếm pháp của anh càng ngày càng mạnh, đây mới là điểm đáng sợ nhất.

Điều khiến cho Tần Lâm kinh ngạc chính là Kiếm vô cảnh vẫn chưa đạt tới cực điểm, nói tóm lại là Kiếm vô cảnh vẫn còn rất nhiều chỗ cần thăng cấp, Thập tam kiếm không phải là không thể!

Trong lòng Tần Lâm tràn đầy tinh thần chiến đấu, kiếm pháp này hoàn toàn là do chính anh luyện chế ra, trong một khoảnh khắc mà có thể ra được mười hai kiếm, thật đúng là kinh người!

Điều mà Tần Lâm không hề biết, đó là kiếm thánh Mora phải mất mười năm ròng mới có thể ngộ ra được Thập nhị kiếm.

Còn anh chỉ trong thời gian một tách trà mà đã ngộ ra được Thập nhị kiếm, đúng là quá khó tin.

Nhưng kiếm thánh Mora đã không còn nữa, cho nên Tần Lâm của ngày hôm nay gần như bất khả chiến bại ở Kiếm vô cảnh này.

Tần Lâm cầm Thất Tinh Long Uyên trong tay, khí thế chiến đấu kinh người, anh có cảm giác như mình có thể đấu được với ông trời luôn vậy, Kiếm vô cảnh thực sự quá mạnh mẽ, hơn nữa không cần phải lo lắng. Kiếm vô cực sẽ đến cực điểm, bởi vì anh chính là điểm đặc biệt lớn nhất, đó chính là tiến vào cảnh vô chỉ!

“Kiếm pháp này... mạnh quá!”

Trong lòng Rodman hơi chùng xuống, bây giờ ông ta và Lawrence đã thể suy sức yếu rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì bọn họ sẽ chết mất, vì vậy bọn họ phải dốc hết sức lực, hiện tại bọn họ chỉ có một suy nghĩ, nếu như Tần Lâm có thể phá được kiếm trận Mora thì bọn họ mới có hy vọng ra ngoài được, nếu không thì bọn họ sẽ thực sự bị mắc kẹt ở đây cho đến chết.

"Không thể, tuyệt đối không thể! Tôi không thể chết ở đây được!"

Gương mặt của Lawrence sa sầm xuống, nỗi sợ hãi cứ lởn vởn trong lòng gã.

"Câm miệng! Cậu cho rằng tôi muốn chết ở đây lắm sao? Hiện tại chúng ta chỉ có một hy vọng duy nhất, chính là hắn, nếu hắn không thể phá vỡ trận pháp Mora này bằng thứ thuật mạnh mẽ đó thì coi như chúng ta xong đời”.

Rodman vô cùng điềm tĩnh và cẩn thận, kiếm trận Mora vô cùng mạnh mẽ, bọn họ có thể kiên trì đến tận bây giờ thật không dễ dàng gì.

Tần Lâm tĩnh như nước, ánh mắt đanh lại, bây giờ kiếm trận Mora trong mắt anh mà nói không là gì cả, bởi vì anh đã có thể nhìn rõ trận pháp này, chỉ có thể đánh gãy tất cả các thanh kiếm thì kiếm trận này mới có thể tự phá được, nhưng phải dùng kiếm thuật của Kiếm vô cảnh thì mới có thể chém gãy được.

Trên thực tế, từ lúc trận pháp Mora được triển khai thì kiếm thánh Mora đã để chìa khóa ở ngay đây, chỉ việc xem thử liệu người đó có thể hiểu được nó hay không mà thôi, chỉ cần lĩnh ngộ được bảy thanh kiếm là đủ để phá trận rồi, đương nhiên Tần Lâm hoàn toàn có khả năng phá được, bởi vì anh đã lĩnh ngộ được Thập nhị kiếm và dùng được uy lực của nó, vậy nên mưới nói kiếm trận này hoàn toàn không hề gây áp lực cho anh.

“Một kiếm xuất, vạn kiếm chém! Phá!”

Tần Lâm đón gió bay lên, anh ngẩng đầu nhìn lên trời, thanh âm của kiếm khí truyền đến, Kiếm vô cảnh chém ngang dọc, Thất Tinh Long Uyên cũng giống như rồng trên trời, đánh tan tất cả những thanh trường kiếm kia, khiến chúng rơi xuống, rải rác khắp mặt đất.

Lawrence sững sờ, Tần Lâm này có phải mạnh quá rồi không? Ở trước mặt anh thì chẳng phải mình chỉ là một tờ giấy thôi sao?

Thất Tinh Long Uyên, một khi ánh sáng lạnh lướt qua thì tất cả các thanh kiếm đều gãy, uy lực kinh người, kiếm khí hệt như một con rồng, đây mới là bá khí thực sự!

Trong một khoảnh khắc, trời đất gần như đổi màu, cả đại điện đều là tiếng gió gào thét, kiếm trận Mora lập tức sụp đổ, toàn bộ kiếm đều rơi xuống đất, tiếng leng keng tiếp tục vang lên không ngừng.

Tần Lâm kiêu ngạo đứng lên, mũi kiếm chĩa lên trời, cái khí chất ngang ngược đó thật sự đã khiến cho Lawrence thở không ra hơi.

Rodman nheo mắt, trong lòng thầm thở dốc, cuối cùng cũng không phải đợi vô ích, Tần Lâm đã phá được kiếm trận, cũng coi như đã cứu hai người bọn họ.

Thực lực của Rodman cũng rất mạnh, nhưng ông ta không thể phá được trận, bây giờ đối mặt với Tần Lâm hùng mạnh như vậy, hai bên lại càng thêm căng thẳng.

Hai người Atlantis đã đi khỏi, thế nhưng bọn họ vẫn ở đó.

Hoa Hạ và tòa thánh Vatican đang có xung đột với nhau, cuối cùng nỗi lo của Rodman đã xảy ra rồi.

"Kiếm trận Mora không giết được các người, vậy thì để tôi tiễn các người về Tây Thiên nhé”.

Tần Lâm không hề có lòng thương xót cho hai đại tế ti của tòa thánh, bọn chúng có thể đứng được ở vị trí này thì không biết có bao nhiêu người vô tội đã bị giết, bọn chúng phải chết thì mới xứng đáng.

"Cậu muốn giết bọn tôi thì rất dễ, nhưng nếu một mình cậu đối phó với người Atlantis thì cậu có dám chắc không? Bọn tôi có thể là con tốt của cậu để đối phó với đám người Atlantis kia, coi như là để bảo toàn mạng sống, cậu thấy sao?”

Rodman trầm giọng nói.

"Mục tiêu của chúng ta là như nhau, chỉ cần tiêu diệt Atlantis thì nền văn minh nhân loại của chúng ta mới có thể tiếp tục lưu truyền được, sự tồn tại của chúng luôn là điều rất khó khăn đối với nền văn minh nhân loại của chúng ta, cậu cũng nên biết rõ chúng là kẻ thù chung của chúng ta, tiêu diệt kẻ thù chung mới là điều quan trọng nhất bây giờ”.

Rodman liên tiếp nói, bây giờ nếu Tần Lâm muốn giết chết bọn họ thì lại quá đơn giản, thể lực của bọn họ đã cạn kiệt, đã yếu đến mức không thể chiến đấu được nữa, cho dù ở trạng thái đỉnh cao thì chưa chắc Rodman có thể thắng được anh tuyệt đối, bởi vì vừa rồi Tần Lâm quá mạnh, ai dám nói rằng mình sẽ trở tay được dưới kiếm pháp của anh chứ?



Vậy nên chỉ khi Rodman làm rõ danh tính và thân phận của mình, đầu quân cho Tần Lâm thì ông ta mới có thể có được cơ hội sống sót.

"Cũng có lý đấy, nếu tôi giết các người thì sẽ làm chó sủa gâu gâu mất, cho nên tôi tạm thời giữ lại hai người, có cùng một chiến tuyến hay không thì không chắc, bởi vì mục tiêu của các người không chỉ là để giết đám người Atlantis kia, không thể đơn giản như vậy được, chẳng lẽ các người cũng đang tìm vật tổ tế thần à? Ai cũng cáo già như nhau cả thôi, các người lại muốn chơi tôi sao?”

Tần Lâm giễu cợt nói, mục đích của hai tên này rất rõ ràng, bọn họ đều có ý tưởng giống nhau, chỉ là bọn họ vẫn chưa tìm được vật tổ tế thần mà thôi, đám người tòa thánh cũng chẳng phải loại tốt lành gì.

Nhưng bây giờ Tần Lâm lại đang cần hai con chó dẫn đường.

Sắc mặt của Rodman và Lawrence không được tốt cho lắm, đại tế ti như bọn họ ở phương Tây luôn được mọi người xem trọng, nhưng ở đây lại bị tên khốn Tần Lâm gọi là chó, nhưng bây giờ chính là cơ hội duy nhất để sống sót, vậy nên bọn họ chỉ đành làm chó đi theo Tần Lâm mà thôi.

Rodman nuốt nước bọt, sau đó nở một nụ cười ngượng nghịu.

"Mọi việc đều do nghe theo cậu Tần sắp đặt”.

"Coi như các người biết điều, đi thôi, nếu như cố gắng trốn thoát mà để tôi bắt được các người thì chỉ có một con đường chết thôi đấy. Hahaha”.

Tần Lâm cười nói, trực tiếp lấy hai cây kim bạc cắm trên người cả hai.

Sắc mặt của Rodman và Lawrence lập tức đáng kể.

"Chỉ có tôi mới giải được hai cây kim bạc này, nếu như các người không nghe lời thì tôi không khống chế được hậu quả đâu đấy, đương nhiên, nếu chịu nghe lời thì tôi sẽ giữ lại mạng chó của các người”.

Lời nói của Tần Lâm khiến cho Rodman vô cùng tức giận, nhưng bọn họ cũng không dám quá khích, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nuốt vào bụng.

"Cậu Tần nói gi thế, mục tiêu của chúng tôi chỉ có một, chính là giết đám người Atlantis kia, coi như đóng góp vào sự duy trì nền văn minh nhân loại, đây mới là điều chúng tôi nên làm, vì sự tiếp nối của thế hệ tương lai và là nghĩa vụ của chúng tôi!"

Lawrence cười ha ha nói, lúc này đây, ta là một con cá, cả hai đều không dám hành động hấp tấp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK