Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 436: Thần y!

Anh bắt đầu cạo gió ngay tại đây.

Tấm trúc nhỏ cạo qua nơi nào, nơi ấy trở thành một mảng màu đen tím, trông vô cùng kinh dị.

Tần Lâm vừa cạo gió vừa nói: "Chuẩn bị cho tôi một bát nước gừng, bỏ gừng, bỏ đường".

"Được!", Khổng Phàm Lâm vội vàng chuẩn bị, luộc gừng lên, sau đó thả đường phèn.

Chẳng mấy chốc, cả vùng da bụng của Tô Nhân Long đều trở thành màu đen, sau đó bát nước gừng nóng bỏng được bưng đến, Tần Lâm đỡ Tô Nhân Long lên, nói.

"Phải tranh thủ nóng uống hết bát nước này, càng nóng càng tốt, sẽ không làm anh bị thương, nhưng khá khó chịu, anh cố gắng một chút".

Tô Nhân Long lúc này vô cùng yếu ớt, đã không còn sức để nói, có điều vẫn nghe thấy giọng Tần Lâm, gật đầu.

Tần Lâm đổ nước vào miệng anh ta, nước nóng bỏng khiến cho Tô Nhân Long hơi khó chịu, anh ta hơi giãy giụa một chút, nhưng Tần Lâm giữ chặt rồi, ép anh ta uống hết.

Sau khi uống hết bát nước, cả người Tô Nhân Long như thủy nhân vậy, toàn cơ thể đều là mồ hôi, nằm trên sân khấu thở hổn hển.

Một loạt những động tác này khiến cho mọi người không nói gì, chỉ thích thú đón xem, ngay cả khán giả trước màn hình TV cũng há hốc miệng, trợn to mắt.

Đây đúng là kích thích mà, vừa nãy vừa khó chịu người ta chữa bệnh bằng Đông y nhàm chán quá, bây giờ đủ kích thích rồi nhỉ?

Nghỉ ngơi một lúc, Tô Nhân Long chậm rãi ngồi dậy, xoa ngực mình, sắc mặt vô cùng kịch ngạc, vui mừng.

"Thần y, đúng là thần y, tôi chưa bao giờ cảm thấy thoải mái thế này, cả người đều cảm thấy vô cùng thư thái, đúng là thần y!!"

Tần Lâm nói: "Tí nữa viết cho anh một đơn thuốc để giải nhiệt, anh phải uống thường xuyên, đồng thời ít ăn thịt, chứng bệnh của anh mặc dù chữa khỏi rồi, nhưng muốn trị tận gốc thì phải điều dưỡng tầm một năm, trong một năm này chắc sẽ không tái phát".

Tô Nhân Long và bố Tô liên tục cảm ơn, hai bố con quỳ xuống trước mặt Tần Lâm, cảm kích đến rơi lệ.

Tần Lâm vội vàng đỡ hai người dậy: "Chữa bệnh cứu người là bổn phận của tôi, không cần làm như vậy".

Tần Lâm rất tùy ý, cứ như chỉ vừa làm một chuyện nhỏ bé thôi vậy.

Khán giả trước màn hình TV cũng vô cùng bái phục.

"Đại sư! Đây mới là đại sư đại diện cho Đông y! Sau này tôi chỉ phục một mình Tần đại sư thôi!"

"Ai nói bác sĩ Đông y trẻ tuổi không chữa được bệnh, Tần đại sư vừa trẻ vừa có thực lực, chẳng trách người ta có thể làm bác sĩ trưởng".

"Tần đại sư quả là không ham hư vinh, mấy người xem anh ấy chẳng có chức vụ nào, chỉ là một chuyên gia đặc biệt mà thôi, có thể thấy tinh lực của người ta nằm ở việc nghiên cứu Đông y hết rồi, mà không cần kiểm chứng, đây mới là cao thủ đáng để học tập".

"Không ai biết Tần đại sư rốt cuộc là ai, tôi muốn bái anh ấy làm sư!"

"Anh đừng nằm mơ nữa, người ta đeo mặt nạ, là không muốn lộ thân phận đó, chỉ cần lộ ra một chút chắc người ta biết hết cả họ hàng anh ấy luôn".

"…"

Tần Lâm đeo mặt nạ để tham gia chương trình đúng là sáng suốt, ảnh hưởng của lần này quá lớn, rất nhiều người ngoài ngành không hiểu Đông y, xem xong chương trình liền thề đi học Đông y, nếu như biết Tần Lâm là ông chủ của y quán Hiên Viên, chắc người ngày ngày đến bái sư sẽ chặn đầy cửa.

Sau khi chữa xong cho người bệnh thứ hai, chuyên gia có kinh nghiệm ở đây đều phục sát đất, Tần Lâm về vị trí ngồi của mình, tiếp tục giảng giải, rất nhiều chuyện gia đợi không được mà hỏi.

"Tần đại sư, xin hỏi nguyên lý của phương pháp châm cứu Bát Quái Phong Tề là gì ạ, cách ứng dụng thế nào? Có thể giảng kỹ một chút được không".

"Tần đại sư, làm thế nào để phân biệt can hỏa và đảm hỏa lúc nãy vậy!"

"Tần đại sư, xin cậu vui lòng dạy bảo chúng tôi!"

Từng chuyên gia có kinh nghiệm lúc này cũng trở nên vô cùng khách khí, như học sinh thỉnh giáo giáo viên vậy.

Lúc này họ không hề diễn, bởi vì đang phát sóng trực tiếp, nên vẻ mặt khiếp sợ của khán giả cùng với dáng vẻ khách khí của những chuyên gia có kinh nghiệm đều là những phản ứng chân thực nhất, hiệu quả chương trình vô cùng tốt.

Đạo diễn Cao vô cùng hài lòng với vẻ mặt của mọi người, thầm nghĩ Tần đại sư này quả là danh bất hư truyền, Tô Nhân Long bị 'bệnh thần kinh' như thế còn chữa khỏi được ngay lập tức, đây đúng là làm rạng danh Đông y mà.

Vừa bắt đầu bọn họ còn lo Tần Lâm trẻ quá, cho dù biết chữa bệnh, có thể chỉ vì có được mấy phương thuốc cổ truyền vậy nên mới chữa được mấy chứng bệnh khó chữa, trở nên nổi tiếng mà thôi.

Nhưng sau khi nghe anh nói một lúc, mọi người đều vô cùng kinh ngạc, không ngờ kiến thức chuyên ngành của Tần Lâm lại thâm sâu như vậy, hiểu biết về kiến thức cơ bản cũng vô cùng đến nơi đến chốn, thậm chí nhiều kiến thức cơ bản còn lợi hại hơn nhiều chuyên gia giàu kinh nghiệm đã làm việc trong ngành mấy chục năm đang ngồi ở đây.

Đúng là rất giỏi, trẻ như vậy, y thuật cao siêu như vậy, hơn nữa còn làm đâu chắc đấy, sau lưng chắc chắn có danh sư chỉ dạy.

"Xin hỏi Tần đại sư, cậu kế thừa y thuật từ vị nào?"

"Tần đại sư có bản lĩnh như vậy nhất định không phải tự học phải không?"

"Có thể dạy được một đồ đệ như Tần đại sư nhất định phải là cao nhân ngoại thế".

"..."

Tần Lâm cười: "Mấy ngày trước, mọi người đều chế nhạo một ông lão thần tiên ở trên mạng, nói ông ấy khuyên mọi người nên tin khoa học, kết quả lại chắp tay sau lưng nhảy xuống từ khoảng cách cách mặt đất tầm một trăm mét, không biết mọi người còn nhớ không?"

Tần Lâm nói xong, mọi người đều gật đầu.

Đương nhiên còn nhớ.

Ngày hôm đó là lễ hội trao giải thường niên của Hổ Ngư, vô số phóng viên đều phỏng vấn ông cụ Diệp Hiên Viên, muốn hỏi vì sao nhiều người có máu mặt đều cúi đầu kính trà ông ấy, hỏi ông ấy có thực sự biết công phu không?

Kết quả ông cụ đứng trước máy ghi hình bảo mọi người tin vào khoa học, sau đó nhảy từ tầng ba mươi mấy xuống, vững vàng hạ xuống đất, nhẹ nhàng rời đi.

Video này khiến cho mọi người đua nhau đồn thổi, bị đồn thổi đến mức thần kỳ, thậm chí sau này còn có người nói video dùng phần mềm photoshop để chỉnh.

Cũng có người nói ông ấy là cao nhân ngoại thế, ở ẩn nơi núi cao không đi ra ngoài, chỉ có điều người ngoài không biết mà thôi.

Mọi người đều bàn tán, đoán ra một đống thứ, cũng mới hot nên Tần Lâm vừa nói, mọi người đều nhớ ra.

"Chẳng nhẽ, ông lão thần tiên kia là sư phụ của cậu?"

Tần Lâm gật đầu.

Mọi người ở đây lập tức òa lên, đúng là danh sư xuất cao đồ mà, ông lão thần tiên kia có phong thái bất phàm, không ngờ lại là một vị đại sư Đông Y! Có thể dạy được đại sư như cậu Tần đây thì đúng là có bản lĩnh hơn người.



Một chương trình nửa tiếng, tổng cộng khám cho hai người bệnh, thời gian còn lại, Tần Lâm ngồi giảng giải một cách dễ hiểu lý luận Đông y và phương pháp chữa bệnh.

Nói có lý, có chứng cứ, khiến cho mọi người đều tin phục, mặc dù từ ngữ chuyên ngành y học rất nhiều, nhưng Tần Lâm còn trẻ vậy, cách nói chuyện cũng khá dễ hiểu, cho dù là người ngoài ngành cũng hiểu được.

Sau khi phát sóng trực tiếp, Đông y chắc chắn được tuyên truyền rộng rãi.

Tần đại sư đã trở thành đối tượng trong tim của vô số người, dù là nam hay nữ, già hay trẻ thì đều thích anh.

Sau khi chương trình kết thúc, đại hội Đông y lần này lập tức trở thành từ khóa tìm kiếm hot nhất trên mọi nền tảng.

"Bác sĩ Đông y thần bí lại là đồ đệ của đại sư nhảy từ tầng cao xuống!"

"Ông lão thần tiên bảo mọi người tin vào khoa học còn có đồ đệ".

"Tần đại sư của đại hội Đông y khiến mọi người kinh ngạc".

"Phát sóng trực tiếp của đại hội Đông y đã kết thúc".

-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK