Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 787: Anh là ông chủ lớn à

Sau khi quay video xong, Hồ Gia Hân vô cùng hài lòng.

“Lữ Na Na, nếu như cô không động vào tôi thì tôi sẽ không tung video này ra ngoài, tất cả chúng ta đều bình an vô sự”.

“Nhưng nếu cô dám khiêu khích tôi thì đừng trách sao tôi không khách khí!”

Lúc nãy Lữ Na Na sao còn dám động vào Hồ Gia Hân, lúc trước bố cô ta là quản lý cấp cao ở tập đoàn Hiên Viên thì cô ta còn có chút tự tin, bây giờ bố cô ta đã mất việc rồi, cô ta cũng chỉ là con nhà bình thường mà thôi, làm sao có đủ tư cách để đấu với Hồ Gia Hân đây?

Sau khi Lữ Na Na mặt mày ủ rũ rời đi, Hồ Gia Hân vẫn cảm thấy chưa xả giận, sau đó nhìn vào chiếc Land Rover bị đập nát của cô rồi nói.

“Ôi xe của tôi, con tiện nhân này thực sự làm tôi tức chết mất, có lẽ bây giờ cô ta không đền nổi xe cho tôi nữa rồi!”

Tần Lâm liền cười bất lực: “Cô có tiền như vậy, tự mua một chiếc chẳng phải là xong rồi sao”.

Hồ Gia Hân mang trong người hàng chục tỷ, chỉ một chiếc Land Rover thì có đáng gì.

Hồ Gia Hân nghe xong, đột nhiên trên khuôn mặt lộ ra vẻ hí hửng, nói.

“Tôi có tiền? Tôi không có tiền bằng anh đâu, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được mà, không ngờ anh lại là ông chủ của tập đoàn Hiên Viên đấy?”

“Ơ...”, Tần Lâm sững ra một lúc, bất lực lắc đầu: “Ha ha, tôi cũng chưa từng nói tôi nghèo mà”.

“Vậy anh cũng chưa từng nói mình là ông chủ của tập đoàn Hiên Viên nhỉ!”

Quy mô hiện tại của tập đoàn Hiên Viên rất lớn, chỉ tính riêng mỗi tổng công ty thì Tần Lâm đã ngang giá so với Hồ Gia Hân rồi.

Chỉ là Hồ Gia Hân nổi sớm hơn một chút mà thôi, châu báu Gia Hân vô cùng có tiếng, vậy nên cô cũng chỉ nổi tiếng hơn Tần Lâm mà thôi.

Nhưng nếu thực sự mà nói thì khối tài sản của Tần Lâm chắc hẳn phải hơn nhiều so với Hồ Gia Hân.

Tần Lâm bất lực: “Cũng không có gì, chẳng phải cô cũng là bà chủ sao?”

Hồ Gia Hân liền nói: “Không được, lúc trước tôi nghĩ anh chẳng có bao nhiêu tiền nên mới không đòi quà anh. Bây giờ anh lại có tiền như thế, chắc tặng tôi một chiếc xe không thành vấn đề chứ?”

Nhìn thấy bộ dạng này của Hồ Gia Hân, Tần Lâm cũng chỉ biết cười khổ, không biết trong lòng người phụ nữ này nghĩ cái gì nữa, chỉ một chiếc xe thôi mà, với thân phận của cô thì có thể tùy tiện mua lúc nào chả được?

Tần Lâm liền nói: “Được, cô cứ về nhà đợi đi, để tôi mua một chiếc rồi đưa qua đó”.

Nói xong, cả hai bắt taxi đưa Hồ Gia Hân về công ty, sau đó gọi người kéo chiếc Land Rover nát này đi.

Còn Tân Lâm trực tiếp đi đến cửa hàng Rolls Royce 4s.

Đã đến đây lần ba nên Tần Lâm cũng quen mặt rồi.

Tất cả nhân viên bán hàng trong cửa hàng Rolls Royce đều nhận ra Tần Lâm, hơn nữa còn rất có ấn tượng với anh.

Trong hai ngày liên tiếp, anh đã mua hai chiếc Cullinan từ chỗ Điềm Điềm, trực tiếp giúp cho cô ấy có một triệu, đây thực sự là khoản hoa hồng bán hàng lớn nhất từ trước đến nay.

Hơn nữa còn có tin đồn, ông chủ lớn này muốn làm thân với Điềm Điềm nên đã cố tình mua xe để cô hưởng hoa hồng.

Đương nhiên Điềm Điềm không hề để tâm đến chuyện đó, dù trong lòng cô cũng có chút khao khát.

Phụ nữ không phải ai cũng thích đàn ông giàu có, nhưng một người đàn ông đẹp trai, trẻ trung, phong độ, lại còn có tiền thì rất dễ khiến người khác mê mẩn.

Tần Lâm lại đến cửa hàng 4s thêm lần nữa, lần này là Tiểu Mai đứng đón anh ở cửa.

Tiểu Mai bĩu môi, biết rằng lúc trước đã đắc tội với Tần Lâm nên dù gì Tiểu Mai cũng sẽ không lựa chọn việc giới thiệu cho anh.

Vậy nên Tiểu Mai cũng không trực tiếp tiếp đãi Tần Lâm, mà hét to lên.

“Điềm Điềm! Khách hàng của cô đến rồi này!”

Sau khi Điềm Điềm đến, nhìn thấy đó là Tần Lâm, gương mặt bỗng nở một nụ cười rạng rỡ.

“Anh Tần, anh đến rồi à, mau vào trong đi”.

Điềm Điềm tiếp đón Tần Lâm một cách nồng nhiệt, cho dù là lịch sự nghề nghiệp hay vì lòng biết ơn đối với Tần Lâm thì Điềm Điềm vẫn vô cùng nhiệt tình, vẫn chăm sóc anh rất chu đáo.

Sau khi Tần Lâm ngồi xuống, Điềm Điềm mới hỏi.

“Anh Tần, xin hỏi hôm nay anh muốn sửa chữa hay bảo dưỡng?”

Tần Lâm điềm đạm nói.

“Tôi mua xe”.

Nói xong, anh liền chỉ vào chiếc Cullinan trong phòng trưng bày rồi nói.

“Lấy cho tôi thêm chiếc đó nữa”.

Tần Lâm vừa dứt lời, đột nhiên tất cả mọi người đều im bặt.

Cái gì!? Mua thêm một chiếc? Điên rồi sao! Mua xe hay mua rau vậy? Anh Tần này bị gì thế?

Điềm Điềm ngẩn ra, không ngờ anh Tần vẫn đến đây để mua xe, hơn nữa còn là cùng một kiểu?

Chiếc Rolls Royce Cullinan này gần như đứng đầu trong các loại xe địa hình.

Vì Hồ Gia Hân thích Land Rover nên chắc chắn cô ấy sẽ thích chiếc này, mua một chiếc xe tặng cô ấy cũng không có vấn đề gì.

Điềm Điềm nhìn thấy dáng vẻ thoải mái của Tần Lâm, đột nhiên nghĩ rằng chẳng lẽ những lời đồn trước kia là thật sao?

Anh Tần có ý với cô à?

Hết lần này đến lần khác đến đây mua xe chỉ để làm cho doanh số bán hàng của Điềm Điềm nổi bật, để có thêm hoa hồng ư?

Nghĩ đến đây, Điềm Điềm có hơi đỏ mặt.

“Anh Tần, anh... thật ra anh không cần phải làm vậy đâu”.

Ý Điềm Điềm muốn nói là nếu anh có muốn qua lại với cô thì cứ nói thẳng ra là được, không cần thiết cứ phải mua xe, thế thì phí tiền lắm.

Tần Lâm nhìn thấy bộ dạng của Điềm Điềm, nhất thời cạn lời, bèn nói.

“Tôi thật sự muốn mua xe để tặng bạn, cô mau chóng làm hóa đơn đi”.

“Hả! Vậy à!”, Điềm Điềm sững sờ, mặt lại đỏ bừng, đột nhiên cảm thấy vô cùng xấu hổ.

‘Người ta thật sự muốn mua xe, không phải cố tình cho mày thành tích đâu, đừng có tự mơ mộng nữa được không hả Điềm Điềm!’

Điềm Điềm đỏ mặt làm thủ tục cho Tần Lâm, cho dù Tần Lâm nói như vậy nhưng trong lòng Điềm Điềm vẫn cảm thấy rất vui.

Ba lần liên tiếp làm hợp đồng mua xe, sau mỗi lần kí hợp đồng thì Điềm Điềm lại có thêm năm trăm nghìn hoa hồng, thật hời quá đi.

Tháng lương đầu tiên đi làm lại là một triệu năm trăm nghìn, đây là điều mà Điềm Điềm không thể nào mơ đến được.

Điềm Điềm nhanh chóng hoàn thành thủ tục cho Tần Lâm, cuối cùng cũng lấy hết can đảm rồi hỏi.

“Anh Tần, chúng ta... hay là thêm bạn bè Zalo nhé, sau này để dễ liên lạc, anh có chuyện gì thì cứ hẹn trước với tôi”.

“Được”, Tần Lâm cũng không nghĩ nhiều, lập tức đưa Zalo cho Điềm Điềm.

Trên thực tế, việc nhân viên bán hàng và khách hàng thêm Zalo nhau là điều bình thường, vì khi mua xe cần phải trao đổi với nhân viên bán hàng trước mà sau khi mua.

Nhưng Điềm Điềm thêm Zalo của Tần Lâm, ngoại trừ công việc vẫn có một ít tâm tư nên khiến cô càng cảm thấy xấu hổ.

Ngay sau khi mua xe xong, Tần Lâm đã trực tiếp nhờ cửa hàng 4s đưa xe đến châu báu Gia Hân, dù sao cũng là tặng cho Hồ Gia Hân nên anh cũng không nhất thiết phải đến đó.

“Lát nữa gọi taxi cho tôi nhé”.

Tần Lâm vừa dứt lời, Điềm Điềm liền nói.

“Anh Tần, tôi sắp ra ca rồi, hay là tôi đưa anh về nhé?”

Tần Lâm sững ra một lúc: “Có phiền cô không?”



Điềm Điềm vội vàng nói: “Không phiền không phiền, không phiền chút nào, anh Tần đợi tôi một lát nhé, để tôi sửa soạn ra ca!”

Tần Lâm gật đầu, sau đó ngồi ở sofa đợi một lúc.

Điềm Điềm vui vẻ đi thay quần áo, vốn việc nhân viên bán hàng đưa khách về là chuyện bình thường.

Dù gì khi bán được một đơn lại có nhiều tiền hoa hồng đến vậy, cho nên cách phục vụ này cũng không có gì lạ.

Chỉ là không biết tai sao Điềm Điềm lại cảm thấy vô cùng căng thẳng khi tiễn Tần Lâm về nhà.

Không bao lâu sau cô đã thay quần áo xong, sau đó bước ra.

Đập vào mắt là một cô bé trong sáng đáng yêu, mặc một chiếc váy đen trắng, trông vô cùng trong sáng và xinh xắn.

“Anh Tần, chúng ta đi thôi”.

Tần Lâm đi theo Điềm Điềm ra cửa sau của cửa hàng 4s, nghe thấy tiếng xe của Điềm Điềm, đó là một chiếc xe Bôn Bôn, một loại xe tay ga cấp thấp.

Điềm Điềm cảm thấy có chút xấu hổ: “Anh Tần chịu thiệt rồi, xe của tôi không tốt cho lắm”.

Tần Lâm liên mỉm cười: “Không sao, dễ thương lắm, rất phù hợp với cô”.

-----------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK