Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Có vẻ như hiệu quả của thuốc được phết".

Lăng Nhật Thiên kích động nói, lúc này ông có thể thấy được Tần Lâm dường như vô cùng đau đớn, nhưng anh vẫn đang cố gắng.

Ông cụ ngồi cạnh Tần Lâm, ông có thể cảm nhận được nguồn nhiệt kinh khủng phát ra từ cơ thể anh, có thể thấy được bên trong cơ thể Tần Lâm bây giờ vô cùng nóng, nhưng đây là công hiệu của viên hoàn đại lực mã nghĩ bách chiến bách thắng.

Năm xưa khi Lăng Nhật Thiên cho chuột bạch uống thử viên đan dược này, ông cụ cũng đã thấy cảnh này, ngay cả chú chuột bạch bé nhỏ còn vượt qua được nói chi là Tần Lâm!

"Nhóc con, con đừng có làm ta thất vọng đấy".

Lăng Nhật Thiên lầm bầm nói, nếu như Tần Lâm có thể thành công, thì điều đó là niềm vinh dự cả đời của ông, hơn nữa cũng được coi là đã thể hiện cho Tần Trì thấy thành quả của mình, quan trọng nhất là tâm huyết nửa đời của ông cụ đã được kiểm chứng.

Tần Lâm như một tác phẩm nghệ thuật mà ông cụ dồn hết tâm huyết để tạo ra, còn cuối cùng có thành không hay không thì phải xem may mắn của ông thế nào.

Lúc này Tần Lâm vô cùng khiếp sợ, tác dụng của thuốc thực sự quá mạnh, nhiệt lượng kinh khủng không ngừng lan khắp tứ chi bách hài của anh, tác dụng của thuốc trong tứ chi bách hài là sự thể hiện của viên hoàn này, anh hoàn toàn không ngờ viên đan dược này lại kinh khủng đến thế.

Nhưng bây giờ kinh mạch của Tần Lâm đã được mở rộng bởi hai thuật luyện khí, nên đã mạnh lắm rồi, vậy nên khi đối mặt với tác dụng mạnh mẽ của đan dược, Tần Lâm vẫn bình tĩnh như vậy, nếu không với dược tính mạnh mẽ như thế chắc khiến Tần Lâm kêu trời kêu đất rồi.

May mà như vậy, Tần Lâm vẫn cảm thấy có một luồng nhiệt đập vào mặt, anh chẳng thể nói được gì nữa, đan điền sắp nổ tung rồi.

Mỗi kinh mạch vốn đều có linh khí chạy toán loạn nhưng lúc này hiệu quả của thuốc không ngừng công kích từng kinh mạch một, cứ tiếp tục như vậy với Tần Lâm mà nói thực sự quá đau đớn.

Cảm giác máu thịt bị xé toạc không ngừng truyền vào đại não của Tần Lâm, loại cảm giác đau đớn không thể diễn tả bằng lời đó khiến Tần Lâm suýt nữa đi đời nhà ma.

Lăng Nhật Thiên nhìn mà kinh hồn bạt vía, mặt đầy vẻ hoài nghi.

"Chẳng nhẽ con lại không bằng con chuột bạch bé tí tẹo kia? Tần Lâm, con đừng có để ta thất vọng đấy".

Lăng Nhật Thiên gào lên, khiến cho Tần Lâm càng kích động, rốt cuộc ông già này điều chế đan dược gì vậy?

Bây giờ người anh như bị thiêu cháy vậy, nếu như tiếp tục cháy thì chắc anh sẽ bị thiêu chết mất.

Khoảng mười phút sau, Tần Lâm mới dần thoải mái hơn một chút, nhưng điều anh không ngờ tới là đây mới chỉ là bước đầu thôi, cứ qua một phút cảm giác thiêu đốt lại dâng lên tận đầu, hơn nữa lần này xương cốt như muốn nổ tung vậy.

Đúng là giết người mà!

Tần Lâm liếc mắt nhưng anh có thể cảm nhận được hiệu quả của thuốc này mạnh mẽ đến nhường nào, dường nó đang ngấm ngầm cải tạo lại toàn bộ cơ thể anh, nhưng đây chưa chắc là chuyện xấu.

Sắc mặt Tần Lâm vô cùng nghiêm trọng, từng hạt mồ hôi chảy dài trên mặt anh, mãi mà không ngừng, trên người anh xuất hiện không ít tạp chất, thậm chí còn có mùi hôi thối.

Nhưng Tần Lâm đâu còn tâm tình để để ý mấy thứ này, nếu như anh mà phân tâm thì tình cảnh của anh sẽ càng nguy hiểm hơn.

Bây giờ anh không ngừng sử dụng hai phương pháp luyện khí Tam Phong luyện khí thiên và khí công Côn Luân mới có thể dần khai thông được dược tính kinh khủng của thuốc.

Dược tính kinh khủng như này giống như máu loãng vậy, dường như nó đã dung hợp làm một với Tần Lâm, cứ tiếp tục như vậy cơ thể anh sẽ mạnh lên rất nhiều.

Sức mạnh của dược tính không ngừng tăng lên, không hề thuyên giảm, hơn nữa ánh mắt của Tần Lâm càng ngày càng hưng phấn, bây giờ anh tin rồi, viên đan dược này thật phi phàm.

Lăng Nhật Thiên quả nhiên không lừa anh!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK