Chương 841: Mua một căn
Nhân viên tư vấn dứt lời, Trương Hân đứng ở bên cạnh cũng phụ họa nói.
“Đúng vậy, dù sao cũng là bất động sản Lâm Khoa, dù có rẻ hơn cũng vẫn là Lâm Khoa, nếu cô mua căn hộ ở góc này cũng được coi là hàng xóm của tôi rồi”.
“Mặc dù cô ở khu bình dân, chúng tôi là khu villa, nhưng cũng vẫn là cùng trong một tiểu khu, sau này người khác có hỏi ở đâu, cô bảo là ở Lâm Khoa cũng vô cùng có thể diện rồi, đúng không?”
Nhân viên tư vấn mỉm cười nói: “Lời thô nhưng thật, dự án lần này của bất động sản Lâm Khoa chúng tôi khá bình dân, ngoài khu nhà giàu, còn có cả khu bình dân nữa. Tuy nhiên số lượng căn hộ bình dân tương đối ít, nên cần phải nhanh chóng đặt thì mới có.
Trương Hân vội vàng khuyên: “Trần Khả Nhi, cô còn do dự gì nữa, mau mua đi, nếu không thì không mua được đâu”.
“Các người vốn dĩ chẳng có bao nhiêu tiền, mua nhà thì phải nhanh tay lên, nếu không giá ngày một tăng, chút tiền của cô vốn đủ mua một căn, đợi mấy ngày nữa quay lại thì phát hiện đã không đủ nữa rồi, đến lúc đó cô có hối hận cũng không kịp nữa!”
Lời của Trương Hân nghe thì có vẻ như là nghĩ cho người khác, nhưng kết hợp với giọng điệu kỳ quái của cô ta, rõ ràng là đang bóng gió châm chọc Trần Khả Nhi.
Trần Khả Nhi nghe thế thì cực kỳ khó chịu, hung hăng lườm cô ta.
Tần Lâm nhíu mày, mấy người này cứ lèo nhèo không ngừng, khiến anh cực kỳ bức bối.
Tần Lâm nói: “Tôi nói rồi, tôi mua một căn biệt thự này”.
Anh dứt lời, tất cả mọi người lại sững sờ lần nữa.
Lời nói của Tần Lâm khiến mọi người có chút hoang mang.
Mua một căn gì cơ?
Vừa nãy đã nói một hồi rồi, vẫn không hiểu à?
Trần Khả Nhi hơi lúng túng, khẽ kéo cánh tay Tần Lâm nói.
“Anh rể, thôi đi, chúng ta xem trước đã rồi mới quyết”.
Cô biết Tần Lâm vì muốn giữ thể diện cho cô, nhưng nói như vậy không chỉ mất mặt, ngược lại còn bị người khác vạch trần.
Trương Hân cũng bật cười mỉa mai: “Ha ha, bạn trai cô ở hành tinh nào vậy? Sao không hiểu tiếng người à? Đã bảo rồi, căn biệt thự này ít cũng phải bảy triệu tệ, sao mua một căn nổi hả trời?”
“Ở chỗ chúng tôi, đã cọc tiền thì không thể rút lại, nếu đã trả tiền thì bắt buộc phải mua, không đổi không trả, anh có biết không?”
Nhân viên tư vấn nói năng cũng khá hòa nhã, nhưng đã có chút mất kiên nhẫn.
“Thưa anh, cô Trương nói đúng đấy, căn biệt thự này của chúng tôi e là sẽ vượt quá khả năng kinh tế của hai người, chúng ta xem căn khác đi”.
Lời của nhân viên tư vấn khiến Tần Lâm cau mày.
Tên này hơi đánh giá thấp người khác rồi đó.
Tần Lâm không nói gì, cũng thể hiện ra nên anh ta nghĩ Tần Lâm không mua được?
Trần Khả Nhi cũng hơi tức giận: “Chúng ta đi thôi, không xem nữa!”
Tần Lâm lạnh lùng nói.
“Không cần vì loại người này mà làm lỡ chuyện mua nhà của chúng ta, để anh gọi sếp của bọn họ đến đón tiếp”.
Nói rồi, Tần Lâm lấy điện thoại ra gọi điện.
Nhân viên tư vấn lập tức bật cười khinh bỉ: “Chém gió cái gì thế, bảo sếp của chúng tôi đến? Ha ha, anh có biết sếp của chúng tôi là nhân vật thế nào không? Sao anh không bảo là gọi chủ tịch Hà Niệm Anh đến luôn đi?”
Tần Lâm đang định bấm số, nghe thấy nhân viên tư vấn nói vậy thì gật đầu.
“Nếu anh đã yêu cầu như thế thì tôi sẽ chiều”.
Nói rồi, Tần Lâm bấm số gọi cho Hà Niệm Anh.
“Alo, tiểu sư huynh, tôi là Hà Niệm Anh!”
“Tôi đang ở tòa kinh doanh của bất động sản Lâm Khoa, tiểu sư muội đến đây một chuyến đi”.
Nói rồi, Tần Lâm lập tức cúp máy.
Tần Lâm gọi điện thoại chỉ nói một câu, khiến nhân viên tư vấn thấy cạn lời vô cùng.
“Tôi bảo này, anh diễn ra dáng một chút được không? Anh ít cũng phải nói thêm vài câu chứ, vừa rồi anh chưa gọi đâu đúng không? Hay gọi cho tổng đài? Còn bảo chủ tịch Hà đến đây một chuyến? Anh diễn giỏi thật đấy!”
Thật ra những nhân viên tư vấn này cũng được mở mang tầm mắt, gặp được rất nhiều người giàu có.
Nếu vừa rồi Tần Lâm diễn giống một chút thì có lẽ bọn họ đã tin rồi.
Nhưng lời nói vừa rồi của Tần Lâm quả thật quá bất thường.
Chém gió cũng không biết đường, giống như kiểu anh nói anh quen Jack Ma thì quen thật ấy, cả Đông Hải có được mấy người như vậy chứ?
Những nhân vật tai to mặt lớn như vậy đến mua nhà, chắc chắn phải có vệ sĩ, trợ lý đi theo, hoặc là đã gọi điện cho sếp từ trước.
Làm gì có chuyện đột nhiên đến mua nhà giống như đám dân thường vậy.
Nhân vật tai to mặt lớn thật sự chắc chắn sẽ liên hệ với bên trên trước rồi, hơn nữa đều được giảm giá nội bộ.
Kiểu đột nhiên đến xem nhà như Tần Lâm, cho dù có tiền thì cũng chỉ có chút chút thôi.
Sao có thể quen với Hà Niệm Anh chứ?
Năm ngoái, trước khi Liễu Thanh Thanh trở thàng tỷ phú giàu nhất nước, Hà Niệm Anh luôn giữ vị trí này.
Loại người trần mắt thịt như này sao có thể quen với nhân vật cao cấp như thế chứ.
Trương Hân cũng bật cười ha hả.
“Trần Khả Nhi ơi Trần Khả Nhi, cô có biết cái gọi là vật họp theo loài không? Cô giỏi nói phét, bạn trai cô cũng thế luôn, còn bảo quen Hà Niệm Anh nữa chứ, sao anh không bảo quen Liễu Thanh Thanh luôn đi?”
Tần Lâm lạnh nhạt nói.
“Quả thật, tôi cũng quen Liễu Thanh Thanh”.
“Ha ha ha...”, Trương Hân cười một cách cợt nhả, như kiểu vừa nghe thấy câu chuyện hài hước nhất thế giới.
Nhân viên tư vấn cũng tỏ ra mất kiên nhẫn, nói với Tần Lâm.
“Thưa anh, nếu anh không mua thì xin đừng cản trở công việc của chúng tôi, nếu không tôi sẽ gọi bảo vệ đến”.
Tần Lâm nhíu mày: “Thái độ như vậy mà cũng được làm việc trong bất động sản Lâm Khoa à?”
Bất động sản Lâm Khoa tập trung vào các dịch vụ cao cấp và nổi tiếng nhất với phục vụ của bọn họ.
Không ngờ nhân viên tư vấn này có thể làm ở đây với thái độ kém cỏi như thế?
Nhân viên tư vấn cười khinh bỉ: “Ha ha, anh biết nhiều nhỉ? Các dịch vụ của bất động sản Lâm Khoa chúng tôi chỉ phục vụ những người cao cấp”.
“Chỉ phục vụ những khách hàng có đủ khả năng mua, còn với loại người vừa không mua nổi nhà vừa bốc phét như anh, ngoài làm lỡ thời gian của chúng tôi thì có thể làm nên trò trống gì chứ?”
“Được rồi, tôi cũng không thèm phí lời với anh nữa, anh gọi chủ tịch Hà đến mà? Tôi cho anh thêm năm phút nữa, nếu không thấy chủ tịch Hà đâu, tôi sẽ gọi bảo vệ đuổi anh ra ngoài!”
Nhân viên tư vấn vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên béo lùn bước đến, ông ta ăn mặc cao cấp hơn những nhân viên khác rất nhiều, có vẻ như là lãnh đạo.
“Cháu trai, sao vậy?”
Nhân viên tư vấn vừa nhìn thấy người đàn ông mập mạp kia thì vội vàng kêu lên.
“Chú ba!”
Hai mắt Trương Hân sáng lên, nói.
“Đây là tổng giám đốc Hoàng – tổng giám đốc địa ốc Vũ Thúy Hoa Khê của chúng ta đây mà?”
Tổng giám đốc Hoàng gật đầu: “Chính là tôi, sao vậy, tôi nghe nói ở đây có người gây chuyện?”
Lúc này, mọi người đều đã hiểu ra, chả trách nhân viên tư vấn kia lại hống hách như vậy, thì ra là người thân của tổng giám đốc Hoàng.
Người có quan hệ!
Nhân viên tư vấn nói: “Chú ba, thằng nhóc này đến đây gây chuyện, không mua nhà, làm lỡ công việc của cháu nữa, lại còn nói quen biết với chủ tịch Hà, gọi chủ tịch Hà đến đây dạy dỗ cháu nữa chứ!”
Tổng giám đốc Hoàng nghe vậy thì lập tức bật cười ha hả.
“Ha ha, đúng là trên đời này loại người nào cũng có, không biết trời cao đất dày, dám lừa đảo ngay dưới trướng của chủ tịch chúng tôi, cậu không biết sống chết à?”
Tần Lâm nhíu mày, lạnh lùng nói.
“Tôi không biết sống chết? Ông cậy quyền trục lợi, cho họ hàng vào làm, mà còn kiêu ngạo như vậy, không tuân theo quy định của công ty mà còn dám nói tôi không biết sống chết? Tôi thấy ông không muốn công việc này nữa rồi”.
Tổng giám đốc Hoàng sững sờ, lập tức bật cười ha hả.
“Tôi lăn lộn trong bất động sản Lâm Khoa bao nhiêu năm, chỉ dựa vào cậu mà cũng có thể khiến tôi mất việc sao?”
-----------------------