Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


"Con yên tâm, nhất định không có vấn đề gì đâu, nào nào nào, ta xem con uống".

Lăng Nhật Thiên đợi chờ nhìn Tần Lâm, dù sao chuột bạch vẫn là chuột bạch, chỉ khi Tần Lâm uống viên hoàn đại lực mã nghĩ bách chiến bách thắng xong thì mới có thể kiểm chứng được sự nỗ lực của ông cụ không uổng phí.

Mẹ nó, nếu không vì mối quan hệ giữa hai người khá thân thiết, Tần Lâm thật sự nghĩ ông già này muốn hại anh.

Đậu má, còn bắt mình uống trước mặt ông ấy nữa, tạo nghiệt mà!

"Con yên tâm đi Tiểu Tần, đan dược này không kinh khủng như con tưởng tượng đâu, con không cần sợ, ta nhất định không lừa con đâu, đây là thành quả mà năm đó ta với cha con cùng hợp lực làm, cha con đã góp tất cả thảo dược quý giá, ta cố gắng tốn mười năm trời mới điều chế được thứ này, con cứ yên tâm mà uống đi".

Lăng Nhật Thiên càng nói vậy, Tần Lâm càng lo không biết ông cụ nói thật không.

"Viên đan dược này có tác dụng tẩy tinh phạt tủy, có thể đào thải tạp chất trong cơ thể ra ngoài, hơn nữa còn có thể nới rộng kinh mạch, quan trọng nhất là có thể kích phát tiềm năng vô hạn của cơ thể. Tiềm năng của con người là vô hạn, hơn nữa viên hoàn này có thể khiến tiềm lực của con đạt đến đỉnh cao trước nay con chưa từng chạm đến. Sự cải tạo cơ thể con kết hợp với cả thiên phú của con sẽ khiến cho con trở nên vượt trội".

Lăng Nhật Thiên lạnh lùng nói.

"Con đừng có mà không tin, con chuột bạch này là minh chứng rõ ràng nhất, con đã nhìn thấy con chuột bạch nào to lớn hung mãnh như này chưa? Nói thật nhé, cho dù là cháu gái ta, ta cũng không nỡ cho con bé dùng, bởi vì chỉ có một viên này nên ta mới một mực giữ lại cho Tần Trì, nhưng tên này mãi mà chẳng trở lại, mà con cũng giống như cậu ấy, ta muốn coi như là ta đã tặng cho cậu ấy rồi, mà có tặng cho cậu ấy, Tần Trì cũng sẽ đem viên đan dược này cho con, thế nên ta cho con luôn cho nhanh".

"Tẩy tinh phạt tủy, kích phát tiềm năng..."

Tần Lâm lầm bầm nói, Lăng Nhật Thiên mặt đầy vẻ chắc chắn, có vẻ ông cụ không nói đùa, có điều Tần Lâm vẫn hơi hồi hộp, dù sao viên đan dược này có ý nghĩa phi phàm với anh, hơn nữa còn mang trong mình sự kỳ vọng của Lăng Nhật Thiên.

Bây giờ nếu mình không uống, chắc Lăng Nhật Thiên sẽ cho rằng anh coi thường ông.

Lăng Nhật Thiên trợn mắt nhìn Tần Lâm, chờ anh uống.

Tần Lâm hít sâu một hơi, ngửi mùi của viên thuốc, bên trong đúng là chứa nhiều loại thảo dược, hơn nữa đều vô cùng quý giá, điều này Lăng Nhật Thiên không hề nói xạo.

"Được! Con uống luôn đây!"

Tần Lâm cắn răng, ra quyết định trọng đại, nếu bây giờ mà không uống chắc Lăng Nhật Thiên cũng tự mình động thủ.

Tần Lâm thầm kêu khổ, nhưng anh cũng không muốn bỏ qua cơ hội như vậy. Mặc dù tính tình Lăng Nhật Thiên ngang bướng nhưng cũng không hồ đồ. Thuốc này chắc chắn có công dụng thần kỳ, nhưng không biết anh có thể hấp thu bao nhiêu.

Lăng Nhật Thiên vỗ bụng, mặt đầy vẻ hí hửng.

"Được lắm! Không hổ là con trai Tần Trì, thiếu niên anh kiệt, bội phục, bội phục nha! Chờ đến khi con hấp thu xong viên đan dược này con nhất định sẽ cảm ơn ta, ha ha ha".

Tần Lâm cầm viên hoàn đại lực mã nghĩ bách chiến bách thắng trong tay, nuốt luôn xuống.

Chẳng mấy chốc, viên đan dược đã đi vào cơ thể anh, Tần Lâm cảm giác được một nguồn năng lượng nóng bỏng không ngừng toát ra từ bụng anh.

Nhiệt lượng ngày càng lớn, thậm chí khiến Tần Lâm mồ hôi đầy đầu, nguồn nhiệt lượng này khiến anh cảm giác như mình sắp nổ tung vậy, đau khổ quá!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK