Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 235: Bất động sản Điền Thị là cái thá gì

Quản lý vừa dứt lời, Điền Tuấn Khải và những
người khác đều ngây người.

"Cái gì? Khách quý? Anh ta?"

Ngô Na Na cũng lập tức cười chế nhạo.

"Tôi nói này đồng chí, các anh chắc chắn đã
nhầm rồi, người này không phải là khách quý của chủ
tịch các anh đâu, anh ta là một thiếu gia hết thời rồi,
đến ăn chực cơm của chúng tôi thôi!"

Ánh mắt quản lý lạnh lùng, nhìn mấy người ở
trong phòng, đột nhiên cảm thấy thật mắc cưỡi.

Đám người này, ngồi cùng bàn với nhân vật lớn
như vậy mà lại không biết?

Đây là khách quy mà chủ tịch Hà đích thân căn
dặn phải tiếp đãi tử tế, đám người ngu ngốc kia sao
thế? Tại sao bọn họ được vào đây, chẳng lẽ bản thân
không biết sao?"

Thấy mấy người này dám đắc tội với khách quý
của bọn họ? Quản lý cũng chẳng khách khí, hai mươi
người bảo vệ lập tức mang theo côn điện đi tới đứng
đằng sau bọn họ.

Ấn một cái, côn điện lập tức kêu xet xẹt, khiến
người ta rợn cả tóc gáy.

Điền Tuấn Khải có chút hoảng loạn, chau mày lại,
nói.

"Các người bị sao thế, tôi là Điền Tuấn Khải thiếu
gia của bất động sản Điền Thị đây, không phải bố tôi
vừa gọi điện thoại cho các người sao!"

Quản lý cười lạnh một tiếng: "Bất động sản Điền
Thị là cái thá gì? Đắc tội với khách quý của chủ tịch
Hà, nếu chưa nói rõ ràng các người đừng hòng nghĩ
tới việc ra khỏi đây một cách vẹn toàn".

Cấp dưới của Hà Niệm Anh cũng chẳng phải dạng
vừa, bảo vệ ở đây đa số là quân nhân đã xuất ngũ,
thân thủ vô cùng mạnh mẽ, đánh mấy cậu ấm này
một lúc năm sáu người không thành vấn đề.

Nếu như thật sự động chân động tay, đám người
này e là sẽ không thoát được.

Quan trọng nhất là người ta chẳng thèm quan tâm
đến thân phận của anh ta, cái gì mà bất động sản
Điền Thị chứ, người ta chẳng thèm đề ý.

Sắc mặt Điền Tuấn Khải có chút khó coi: "Vị đại
ca này, các anh thật sự nhận nhầm người rồi, anh ta
chắc chắn không phải vị khách quý mà anh nói đâu,
anh ta chỉ là một tên giẻ rách thôi!"

Vừa nói xong, một người bảo vệ lập tức dùng côn

điện dí.

Xẹt xeẹt xẹt !

Điền Tuấn Khải co giật một lúc, mắt trắng ra, sau
đó liền ngã xuống bàn, làm rơi vỡ mất mấy cái bát
đĩa.

"Còn nói năng bất kính, kết cục sẽ càng thảm
hơn!"

Thấy Điền Tuấn Khải bị bảo vệ dùng côn điện
đánh, mọi người đều không dám lên tiếng, người của
bất động sản Hà Thị thật ngầu, chỉ là một người quản
lý thôi mà dám coi thường cả Điền thiếu gia

Mọi người nhìn về phía Tần Lâm, phát hiện ra lúc
này vẻ mặt Tần Lâm có vẻ dửng dưng, hoàn toàn
không có chút hoảng loạn nào.

Nhìn thấy Điền Tuấn Khải vẫn đang run bần bật,
còn chưa định thần lại, Tần Lâm nói.

"Tôi cho anh hai lựa chọn".

"Thứ nhất, quỳ xuống trước mặt tôi dập đầu ba
cái, tôi sẽ đề cho anh đi".

"Thứ hai uống hết rượu trên bàn cũng có thề đi".
Câu này mấy phút trước là Điền Tuấn Khải vừa
nói, Tần Lâm nói lại giống y hệt, ăn miếng trả miếng.

Điền Tuấn Khải nghiến răng nghiến lợi, hận đến
nỗi răng cũng kêu ken két.



-----------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK