Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 711: Tiệc rượu

Sau khi mở ra, bên trong quả nhiên là một số chi tiết liên quan đến việc Tần đại sư chữa bệnh cho Mã Giang Hà.

Lại thêm mấy bức ảnh, bên trong có rất nhiều người, có bức thì chỉ có bóng lưng và góc nghiêng của Tần Lâm, khoảng cách cũng khá xa, cơ bản nhìn không rõ, cùng lắm chỉ có thể nhìn thấy hình dáng đại khái.

Dáng vẻ còn mờ ảo hơn nhiều so với trên TV, chỉ có thể nhìn thấy đây là một cậu thanh niên có vóc dáng đẹp, chứ không nhìn rõ được khuôn mặt.

Tần Lâm cũng hài lòng, dù sao bây giờ mạng internet khá có uy lực, một khi bức ảnh của mình bị truyền ra, gương mặt của Tần đại sư bị mọi người biết đến thì sau này anh sẽ trở thành nhân vật của công chúng.

Đây không phải điều Tần Lâm muốn, khiêm tốn một chút vẫn hơn.

"Thiên Hậu dạo này có bận không?"

Tần Lâm nói chuyện phiếm với Tô Văn Kỳ mấy câu, lâu rồi không gặp, có điều Tần Lâm vẫn quan tâm đến cô ấy, có lẽ là vì gần đây cô ấy ra bài hát mới, quay MV mới.

Tô Văn Kỳ nói: "Bận chết mất, tôi vẫn đang thu âm bài hát mới, cuối cùng cũng được nghỉ rồi, mấy ngày nữa là có thể nghe được, hay là tôi hát cho anh nghe trước nhé?"

"Được, chúng ta hẹn chỗ gặp nhau đi".

Tần Lâm tìm được Tô Văn Kỳ, hai người hẹn nơi gặp nhau.

Tần Lâm lái xe đến đó đón Tô Văn Kỳ.

Vẫn là bộ dạng được vũ trang đầy đủ, che kín, không ai có thể nhận ra cô ấy là ai, cho dù là Tần Lâm thì mãi cũng mới tìm được cô ấy trong đám dông, không thể không nói ngôi sao nữ này cảnh giác thật đấy, nếu như bị người khác phát hiện thì hôm nay không thể đi dạo phố rồi, nhất định mọi người sẽ chen tới.

"Hi, Lão Tần, lâu rồi không gặp!"

Tô Văn Kỳ lên xe, đổi sang vẻ mặt tươi cười hí hửng, khác hoàn toàn vẻ lạnh lùng bá đạo trên TV.

"Chúng ta đi đâu đây?", mỗi lần gặp Tô Văn Kỳ đều có cảm giác khác lạ, có thể là vì thân phận của cô ấy đặc biệt, cũng có thể vì bản thân cô ấy có tính cách hơi kỳ dị, tinh nghịch, gặp cô ấy thì dễ được cô ấy truyền cho thứ tính cách vui vẻ này.

Tô Văn Kỳ vừa định nói, đột nhiên điện thoại rung lên mấy lần, cô ấy nhíu mày, cầm điện thoại lên nhìn, vừa định tắt máy thì do dự một chút, nói.

"Hay là anh đi dự tiệc rượu với tôi được không?"

Tần Lâm sững sờ: "Tiện không?"

Tiệc rượu Tô Văn Kỳ tham gia thì nhất định không tầm thường, hơn nữa thân phận của cô ấy khá đặc biệt, đi đến đâu cũng thu hút ánh nhìn của người khác, vậy nên Tần Lâm thường không thể đi đến mấy bữa tiệc cùng cô ấy.

Có điều buổi tiệc rượu hôm nay thì khác, Tô Văn Kỳ giới thiệu qua một chút.

Buổi tiệc rượu này cũng khá sang trọng, đều là mấy ông chủ nổi tiếng tham gia, không có phóng viên, cũng không có fan theo đuổi thần tượng, cũng được coi là một buổi tiệc rượu khá hài hòa.

Mục đích trên thực tế là cho mấy ngôi sao nhỏ có cơ hội để 'làm quen' với mấy ông chủ lớn.

Mà nếu mấy ông chủ lớn thích ngôi sao nhỏ nào, biết đâu còn nâng đỡ cho người ấy.

Còn về mấy giao dịch bí mật, làm cái gì thì ai cũng hiểu, đều là những quy tắc ngầm trong ngành cả.

Có điều với đẳng cấp của Tô Văn Kỳ thì không cần ông chủ nâng đỡ, tự bản thân cô ấy đã là bà chủ rồi.

Vậy nên cô ấy đưa theo Tần Lâm dạo một vòng.

"Được, vậy nghe cô vậy".

Nói xong, hai người lái xe đến nơi tổ chức tiệc rượu.

Bởi vì đây là một buổi tiệc rượu khá khiêm tốn, nên không có phóng viên cũng không có thảm đỏ, chỉ có bảo vệ đứng gác cổng.

Tô Văn Kỳ khoác tay Tần Lâm đi lên trước, cởi kính râm ra.

Bảo vệ liền nhận ra gật đầu, làm động tác mời vào.

Mặc dù Tô Văn Kỳ là Thiên Hậu, nhưng mấy bảo vệ này cũng là để bảo vệ cho mấy ngôi sao lớn, ngày thường đã sớm quen rồi, không còn ngạc nhiên nữa.

Chỉ nhìn Tần Lâm một cái, nghĩ không biết người đàn ông này là ai mà có tư cách cùng Thiên Hậu dự tiệc?

Hai người đi vào trong hội trường, đây chỉ là một bữa tiệc rượu bình thường, cũng không có MC, cũng không có tiết mục gì, chỉ được tổ chức trong một nhà hàng khá đẹp thôi. Có buffet nước và đồ ăn, có rất nhiều nhân viên phục vụ đứng bên phục vụ.

Một số tốp nhỏ lẻ tụm năm tụm ba cùng một chỗ để tám chuyện.

Nhìn thấy Tô Văn Kỳ đi vào, mấy người qua chào hỏi.

"Chào chị Tô".

"Em chào chị Tô!"

"Chào chị Tô ạ!"

"..."

Mọi người mặc dù không nói chuyện với Tần Lâm nhưng tất cả ánh mắt đều hướng về phía anh.

Dù sao cũng là bạn dự tiệc với Thiên Hậu, nên bọn họ vô cùng hiếu kỳ.

Tô Văn Kỳ chỉ lịch sự chào hỏi lại, sau đó cầm hai ly rượu, vừa nói chuyện vừa uống rượu với Tần Lâm.

Mấy cô gái đứng xa xa nhìn thấy Tô Văn Kỳ đến rồi thì nói nhỏ với nhau.

"Tô Văn Kỳ cũng đến rồi, cô có thấy người đàn ông đi dự tiệc với cô ta không, không biết làm nghề gì, mấy cô có quen anh ta không?"

"Không quen, nhìn cách ăn mặc rất khiên tốn, chắc không phải ông chủ lớn nào đâu nhỉ?"

"Nếu là phú nhị đại thì chắc chẳng có gì, với thực lực của chị Tô, nếu như thực sự muốn dựa vào quyền quý thì sẽ chọn một ông chủ lớn!"

"Nếu là ông chủ lớn thì nhiều tuổi quá, chị Tô không thích đâu, he he he..."

"..."

Đám mấy ngôi sao nhỏ này khi nói chuyện toàn dùng mấy từ ngữ dung tục, đều là người trong giới, đều biết ai là ai.

Mặc dù Tô Văn Kỳ trông có vẻ trong trắng, nhưng ai biết được cô có dựa vào ai để lên đời không?

"Đúng rồi, chị Tô đến rồi, có nên nói cho Văn thiếu gia một tiếng không?"

"Văn thiếu gia? Văn thiếu gia vẫn luôn nhớ nhung chị Tô, muốn tiếp cận chị ấy, nhưng... bây giờ bên cạnh chị Tô có người rồi!"

"He he, có người thì sao chứ, lưỡng long tranh phượng, đây chẳng phải màn kịch hay nhất sao?"

"Có lý đấy... mấy người hư thật đó! Ha ha!"

"Nào nào nào, để tôi bảo cho Văn thiếu gia".

"..."

Ở trong góc, một người thanh niên gầy gò đang uống rượu cùng một ngôi sao nhỏ, ở nơi lớn đông người thế này, hành động này có vẻ không hay, nhưng không ai cảm thấy không ổn, dù sao cũng quen rồi.

Bởi vì người này là Văn thiếu gia, nhìn thân hình gầy yếu của anh ta liền biết, tên này dồn khá nhiều 'sức lực' lên người phụ nữ.

Mấy cô gái đến bên cạnh, nhưng cũng không dám làm phiền, mà chỉ đứng ở bên giả bộ thảo luận.

"Haizz, chị Tô cũng đến rồi, mấy người nói xem chị Tô có đang tìm ông chủ lớn nào không?"

"Chị Tô còn cần tìm ông chủ để dựa hơi à? Chị Tô là kiểu người như nào chứ?"

"Đúng vậy, chị Tô rất lợi hại, chắc không cần tìm ông chủ đâu".

Mấy cô gái như đang tùy ý nói chuyện, nhưng Văn thiếu gia lại nghe rõ mồn một.

Anh ta rất mẫn cảm với hai chữ chị Tô.



Nghe xong, liền quay đầu lại.

"Ai cơ? Tô Văn Kỳ? Mấy người đang nói đến Tô Văn Kỳ à?"

Buông ngôi sao nhỏ trong tay ra, điều này khiến cho cô ta có hơi không hài lòng, có điều cô ta cũng chẳng dám nói, chỉ có thể đứng bên khoác tay anh ta, hi vọng có thể cứu vãn được gì đó.

Mấy cô gái giả bộ sững sờ: "Ôi Văn thiếu gia, xin lỗi đã làm phiền anh rồi, chúng tôi vừa nhìn thấy chị Tô đang đứng bên một thiếu gia nhà giàu..."

Sắc mặt Văn thiếu gia thay đổi, lập tức đặt ly rượu xuống, chạy bước lớn qua đó.

Đến cổng, quả nhiên Tô Văn Kỳ đang ở bên một người đàn ông, sắc mặt Văn thiếu gia trầm xuống, có hơi không vui.

Anh ta chạy nhanh qua: "Văn Kỳ, em đến sao không nói với anh một tiếng?"

Văn thiếu gia này là thiếu gia nhà giàu thường xuyên qua lại với giới giải trí.

Thường xuyên tài trợ cho mấy người nổi tiếng, bao nuôi mấy ngôi sao hạng ba.

Cũng có thể coi là người nổi tiếng trong giới giải trí, đương nhiên, cũng có lúc anh ta khá thích ai thì sẽ bỏ tiền nâng đỡ người đó, nhiều ngôi sao nhỏ biết anh ta là hoa hoa công tử nhưng vẫn tìm cách bò lên giường anh ta, nhỡ may nổi thì sao?

Văn thiếu gia vẫn luôn muốn tài trợ cho Tô Văn Kỳ, nhưng Tô Văn Kỳ từ đâu đến cuối không quan tâm đến anh ta, điều này khiến Văn thiếu gia rất bực mình.

-----------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK