Mục lục
Cao thủ Y võ - Dạ Nhiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1059: Chạy tội

“Người đâu? Thằng nhóc đó chạy đi đâu rồi?”

“Đúng vậy, vừa nãy còn ở đây mà? Sao lại như thế được, vừa nhắm mắt mở mắt đã chạy rồi sao?”

“Phải làm sao bây giờ? Nếu như cậu ta chạy rồi thì con chúng ta phải làm sao đây?”

“Còn phải nói nữa sao, chắc chắn là chạy tội rồi, nhìn thấy nhiều người chặn cậu ta như thế kia mà, bây giờ người ở trong phòng chăm sóc đặc biệt sống chết còn chưa rõ, chắc chắn là cậu ta sợ tội nên bỏ chạy rồi”.

“Có chạy đàng trời cũng không thoát được đâu, mẹ Nguyệt Dao, tên nhóc đó chạy rồi, chị cũng không thể nào thoái tác được, chẳng phải chị là dì Hai sao, chuyện này vẫn chưa xong đâu, chị mau nói đi, rốt cuộc cậu ta chạy đi đâu rồi”.

Tần Lâm bỏ chạy, vậy nên mọi người đều bắt đầu đổ dồn ánh mắt về phía Đường Mẫn, bây giờ nhất định phải giữ chặt mới được, nếu không thì không biết đi đâu để tìm Tần Lâm đây?

“Các người căn bản không hề có chứng cứ, dựa vào gì mà nói cháu trai tôi là hung thủ, mấy người đúng là đồ ngậm máu phun người, cũng độc đoán quá rồi đó”.

Đường Mẫn cãi lý, nhưng lúc này Tần Lâm lại bỏ chạy, tại sao anh lại không ở lại nói rõ ràng với mọi người chứ? Tiểu Lâm à Tiểu Lâm, chắc không phải là do cháu đấy chứ? Nếu như cháu quay lại nói rõ với dì thì dì vẫn sẽ tin cháu.

“Bây giờ người đã bỏ chạy rồi, nhân chứng vật chứng đều ở đây, còn có gì để giảo biện nữa không? Chị có muốn nói gì cũng không kịp nữa rồi”.

“Đúng vậy, người ta cũng chạy rồi, chị còn ở đây nói thay cho cậu ta làm gì, tôi nói chị này mẹ Nguyệt Dao, chị cũng quá dễ lừa rồi đấy? Bây giờ người thân không đáng tin đâu, trừ phi là bố mẹ ruột mà thôi, chị cho rằng cậu ta là người tốt nhưng thật ra là đang phá hoại từ bên trong, vậy nên cậu ta mới ra tay với nhiều người như vậy, mấy đứa nhỏ ở đây ai mà không giỏi hơn cậu ta chứ?”

“Cậu ta chỉ đang ghen tị bản thân không thể kiếm được nhiều tiền, đúng là xã hội ngày nay, ha ha ha, thực dụng quá rồi đó”.

“Mẹ Nguyệt Dao cũng có thể vô tội đấy, nếu không thì sao lại có thể giúp cho người ngoài hãm hại con mình được? Chẳng phải bây giờ Nguyệt Dao vẫn đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt kia sao?”

“Haiz, nói cũng đúng, con người ngày này quá thực dụng, bản thân không có năng lực lại còn muốn báo thù xã hội, nếu như là ngày trước thì loại người này đã bị đem đi lăng trì rồi”.

Ba người chụm lại nói thì câu chuyện đã trở nên khác!

Mỗi người chêm vào một câu, khiến cho Đường Mẫn không thể nói lại được, bà căn bản cũng không biết Tần Lâm đã đi đâu, bây giờ bà cũng đang tự hỏi Tiểu Lâm có ổn hay không? Chuyện này vẫn nên phải tính lâu dài, tóm lại là bà vẫn không tin Tiểu Lâm có thể gây ra được chuyện như vậy.

Trả thù xã hội? Sao lại có thể như thế được, Tiểu Lâm cũng không phải là người có tâm lý méo mó, hơn nữa đứa trẻ này cũng hết sức hiểu chuyện, còn biết điều hơn cả Nguyệt Dao, cho dù thế nào thì Đường Mẫn cũng không tin Tần Lâm lại có thể làm ra chuyện trái với luân thường đạo lý như thế.

Ngay lúc này, Tần Lâm đã thay đồ xong, sau đó tiến vào phòng chăm sóc đặc biệt cùng với viện trưởng.

Tất cả các giường đều kín chỗ, tình hình hiện tại cũng không mấy khả quan, là một viện trưởng, nếu như lần này các bệnh nhân đều nguy kịch thì ông ta cũng khó mà tránh khỏi trách nhiệm, mặc dù chuyện này cũng không thể trách ông ta được, nhưng nếu lại xảy ra sự cố chết nhiều người trong bệnh viện thì đó sẽ là sự sai sót của ông ta.

Vậy nên khi viện trưởng nhìn thấy Tần Lâm liền trở nên kích động, có Tần đại sư ở đây rồi thì tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì cả, lúc trước Tần đại sư đã chữa qua rất nhiều bệnh nan y, lại còn được bệnh viện xứng danh là giáo sư, đây là chuyện không phải ai cũng có đủ tư cách để làm.

“Tần đại sư, cậu xem, chúng ta nên đi khám cho bệnh nhân nào trước?”

Viện trưởng đứng cạnh Tần Lâm, cười ha ha nói, sợ rằng sẽ làm Tần đại sư bị chậm trễ.

“Mọi người hãy mau nhìn để học hỏi, không phải lúc nào cũng có cơ hội gặp được Tần đại sư đâu”.

Viện trưởng dẫn theo y tá phụ trách phía sau, nghiêm mặt nói, sau đó đi theo Tần Lâm với vẻ rất khiêm tốn.

“Xem Lâm Nguyệt Dao trước đi”.

“Lâm Nguyệt Dao là nhân viên bệnh viện, cứ chữa cho cô ấy trước”.

Tần Lâm nói xong, bác sĩ phụ trách liền nhanh chóng đưa Tần Lâm đến chỗ Lâm Nguyệt Dao.

Ngay khi anh nhìn thấy Lâm Nguyệt Dao, môi đã trở nên tím tái, sắc mặt xanh mét, trán sưng phồng lên, xem ra vô cùng đau đớn, nhưng vẫn cứ luôn hôn mê bất tỉnh.

“Bây giờ bệnh nhân vẫn đang sốt cao không ngớt, hơn nữa đã đạt đến bốn mươi độ, tổng cộng có mười hai người đều đạt đến nhiệt độ đó, hiện tại nếu không dựa vào phương pháp làm mát vật lý thì rất có khả năng cơ thể bệnh nhân đã khô kiệt rồi, nhưng chúng tôi lại không tìm ra được nguyên nhân gây bệnh”.

Sau khi bác sĩ phụ trách nói xong mọi chuyện cho Tần Lâm nghe, anh liền cẩn thận nhìn cơ thể của Lâm Nguyệt Dao, sau đó sờ lên vị trí nách của cô, vẫn có động mạch ở đó.

“Quả nhiên!”

Tần Lâm lí nhí nói.

Cô căn bản không hề có bệnh gì cả, mà chỉ bị nhiễm loại vi khuẩn xác chết trong lăng mộ, loại vi khuẩn này này không màu không vị, bởi vì anh đã khai thông kinh mạch, cộng thêm đã uống rất nhiều rượu thuốc và nhân sâm trăm năm của sư phụ nên độc không thể nào hại đến cơ thể anh được.

Nhưng những người bình thường này lại không thể nào dễ dàng chống lại chất độc trong tử thi được.

Trong các ngôi mộ cổ, các thi thể hàng trăm nghìn năm đã bị mục nát và thối rửa, hoặc là do oan hồn không siêu thoát biến thành quỷ, đều là từ mộ huyệt trống mà đến cả, còn Tần Lâm lúc trước đã thấy được sự lợi hại của chủ nhân ngôi mộ, vậy nên càng kinh hoàng hơn nữa, thanh kiếm Long Uyên bảy sao trong tay anh mới là minh chứng rõ nhất.

Mặc dù đã rời khỏi mộ cổ nhưng cơ thể họ đã bị ăn mòn bởi vi khuẩn xác chết, chính vì vậy nên thiết bị khoa học hiện đại không thể phát hiện ra được bọn họ đã nhiễm loại virus gì, sốt cao không khỏi, mặc dù không phải bệnh gì nghiêm trọng nhưng vẫ cứ luôn sốt cao như thế thì cơ thể người sẽ không thể chịu nổi, có thể chết nếu kéo dài lâu, chất độc ngày càng lan rộng trong cơ thể thì thì sẽ khiến cho bọn họ thập tử nhất sinh.

Một ngày một đêm nhưng vẫn chưa tỉnh lại, mọi chuyện cũng đã rõ ràng cả, hơn nữa bác sĩ phụ trách căn bản cũng không còn cách nào cả, chỉ đành để cho bọn họ ở trong phòng chăm sóc đặc biệt để an toàn hơn mà thôi.



“Tần đại sư? Cậu có cách gì không? Rốt cuộc là bọn họ bị gì thế? Nhiễm virus gì vậy? Nếu như là bệnh truyền nhiễm thì có cần chúng tôi phong tỏa tin tức không?”

Viện trưởng cẩn thận nói.

“Cơ thể bọn họ đã ngấm phải vi khuẩn xác chết, bởi vì trước đó đã rơi xuống chỗ mộ cổ. Nhưng không phải bệnh truyền nhiễm, ngoài những người này ra thì sẽ không lây lan trên diện tích rộng được, nhưng bọn họ có sống được hay không thì chỉ đành dựa vào may mắn mà thôi”.

Tần Lâm nói.

“Cái gì? Vi khuẩn xác chết? Từ trước đến giờ chúng tôi chưa từng được nghe qua chuyện này?”

Viện trưởng sững sờ, mặc dù không biết bọn họ đã trải qua những gì, nhưng chuyện này thực sự làm cho người ta sợ hãi, bọn họ còn chưa bao giờ nghe qua cái gì mà vi khuẩn xác chết, người bình thường thì ai mà đi đến mấy chỗ rừng sâu như vậy chứ, nếu như có đi thì xác suất rơi vào mộ cổ và bị nhiễm độc vi khuẩn xác chết là rất thấp, nếu theo tình huống bình thường thì cũng chỉ có mấy tên trộm mộ bị ‘dính đạn’ mà thôi, nên chỉ đành nói rằng bọn họ thực sự quá xui xẻo.

“Vậy thì Tần đại sư, chúng ta có cơ hội hay không đây? Cậu có hiểu về vi khuẩn xác chết không?”

Viện trưởng hỏi.

“Tôi sẽ cố gắng hết sức, nhưng cũng không dám khẳng định, nhất định tôi sẽ cứu bọn họ”.

Tần Lâm trầm ngâm nói, nếu 100% thì anh không dám chắc, dù gì thì những thứ như vi khuẩn xác chết thì anh cũng mới gặp lần đầu, hơn nữa, nếu như bọn họ chết thì sau khi chết có lẽ sẽ còn thảm hơn nữa, cơ thể sẽ bị thối rửa còn nhanh hơn mức bình thường, bây giờ bọn họ đều đang sốt cao ở trong phòng chăm sóc đặc biệt, sự sống và cái chết cứ như ngàn cân treo sợi tóc.

-----------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK