Chương 1306: Kiêu ngạo như vậy!
Rodman và Lawrence đưa mắt nhìn nhau, trong lòng vô cùng vui vẻ, Cannes chẳng thèm để ý đến Tần Lâm, nhưng đến lúc bọn họ thật sự giao đấu thì hắn mới biết Tần Lâm mạnh như thế nào.
Nếu không có anh thì bọn họ đã chẳng thể thoát khỏi kiếm trận Mora rồi, Tần Lâm sẽ không nể mặt giáo chủ Cannes đâu, có thể nói rằng tất cả mọi người ở đây đều là kẻ địch, vì chỉ người sống đến cuối cùng mới có tư cách lấy được vật tổ tận thế.
"Xin tiếp đến cùng!"
Tần Lâm nhấc kiếm lên, ánh mắt sắc như dao, đầy ý chí chiến đấu, anh cũng muốn xem Kiếm vô cảnh mà anh đã lĩnh ngộ được có sức mạnh đến nhường nào.
"Được, vậy các người cùng lên đi, ha ha ha!"
Cannes rất tự tin về bản thân, cho dù có đối diện với tất cả mọi người cũng không lùi bước, hắn nhìn ra Rodman và Lawrence đã không còn sức lực để chiến đấu nữa, nếu không thì hắn cũng sẽ không tỏ vẻ khinh thường như vậy?
Cannes hiểu rõ sức mạnh của Rodman, nhưng một trong hai tên bại tướng Atlantis vẫn còn có một thanh niên trẻ tuổi, bản thân vẫn còn tự tin, hai phó giáo chủ bên cạnh cũng có thực lực vô cùng mạnh mẽ.
Kiêu ngạo thì đương nhiên phải có cái để kiêu ngạo rồi!
Tần Lâm chưa bao giờ gặp người kiêu ngạo như vậy, thực lực của giáo chủ Cannes thì không còn gì để nghi ngờ rồi, vì vậy Tần Lâm lại càng sục sôi ý chí chiến đấu, chỉ khi tỷ thí với cao thủ thật sự thì anh mới có thể cảm nhận được thực lực của đối phương và tiến bộ nhanh chóng.
Kẻ mạnh càng nhiều mới càng thú vị.
Một người một kiếm, Tần Lâm phi thẳng đến chỗ Cannes.
"Giết tên kiêu ngạo này trước rồi sẽ tính sổ với các người".
Tần Lâm nhìn Lalisa một cái, cô ta cũng chau mày lại, nhưng nếu tên Cannes này ngang ngược như vậy thì giết chết hắn đi rồi tính tiếp, còn việc có giải quyết được Tần Lâm hay không thì phải xem may mắn của bọn họ rồi.
Kẻ thù của kẻ thù chính là bạn, cho dù lúc trước bọn họ đã từng là kẻ thù, nhưng bây giờ Cannes mới là đối tượng phải tiêu diệt của cả hai.
Lalisa đã biết Tần Lâm mạnh hơn rồi, kiếm trận Mora chắc là do anh phá giải, ngay cả Rodman và Lawrence cũng đứng một bên xem, bọn họ đều đã mất đi năng lực chiến đấu, hơn nữa bọn họ còn tỏ vẻ vô cùng sợ sệt Tần Lâm nữa.
"Giết!"
Giáo chủ Cannes hét lên một tiếng, nhảy một bước dài, hai phó giáo chủ cũng không chịu đứng yên, ba người cùng nghênh chiến, lần này Cannes trực tiếp giao đấu với Tần Lâm, còn Lalisa và Nicholas James cũng được thả ra, trong lòng vô cùng vui mừng, áp lực ngày càng nhỏ thì bọn họ mới có thể giành được phần thắng.
Giáo chủ Cannes tay không chiến đấu với Tần Lâm, nhưng ngay lúc Tần Lâm nhấc kiếm lên hắn đã biết mình khinh địch rồi, tên Tần Lâm này chắc chắn không đơn giản.
Kiếm vô cảnh của Tần Lâm, chém ngang không trung, thế kiếm khó có thể kháng cự, từng đường kiếm đều tỏa ra uy lực vô hạn, lúc này giáo chủ Cannes mới biết mình ngu xuẩn đến nhường nào, tên này có vẻ ngang tài ngang sức với hắn rồi, giao đấu như thế này thì rất khó lật ngược tình thế, mà kế sách ban đầu của giáo chủ Cannes cũng không dùng được, muốn đánh bại Tần Lâm quả là việc không đơn giản!
Chiến đấu quyết liệt mới có thể chiếm thế thượng phong, Tần Lâm sát ý ngút trời, không ngừng tiếp cận giáo chủ Cannes, từng nhát kiếm đều mạnh mẽ như vũ báo, khiến giáo chủ Cannes khốn nạn kia hoàn toàn bị khống chế.
Tay không tấc sắt, kiếm càng ngắn nguy hiểm càng nhiều đó!
"Cút đi!"
Giáo chủ Cannes phi lên cao, phòng thủ nghiêm ngặt, lối đánh của hắn mang kỹ thuật mềm dẻo của phương Tây, hoàn toàn khác với võ thuật Hoa Hạ, kỹ thuật này đã đạt đến trình độ kinh khủng, độ dẻo dai của cơ thể đã đạt đến mức hoàn mỹ.
Lấy lùi làm tiến, mặc dù đối diện với kẻ mạnh hiếm có như Tần Lâm, đối diện với những đường kiếm mãnh liệt kia, nhưng giáo chủ Cannes vẫn không hề nao núng, đủ để thấy thực lực của hắn cũng không phải tầm thường.
Thực lực của giáo chủ Cannes rất mạnh, nhưng Tần Lâm cũng không yếu thế, bây giờ anh đã có sự kết hợp ăn ý giữa Thất Tinh Long Uyên và Kiếm vô cảnh rồi, giống như hổ mọc thêm cánh, sức mạnh ngày càng nâng cao hơn, mạnh hơn lúc đầu rất nhiều.
Thất Tinh Long Uyên xẹt một nét nghiêng, khí thế khiếp người, kiếm khí dứt khoát khiến giáo chủ Cannes ngày càng bị động, bây giờ cũng chẳng còn nét kiêu ngạo như lúc đầu nữa, hai người liên tục xuất chiêu, hắn gần như mất đi thế chủ động, lùi dần về sau, không còn sức lực để đánh trả.
"Thất kiếm!"
"Bát kiếm!"
"Cửu kiếm!"
Những nhát kiếm của Tần Lâm ngày càng mạnh, thế kiếm kinh khủng khiến giáo chủ Cannes không thể chống đỡ được, cảnh tượng này khiến tất cả mọi người đều phải chép miệng xuýt xoa.
Trong lòng Nicholas James cũng cảm thấy kinh hãi, mặc dù lúc trước khi giao đấu với Tần Lâm anh ta không phải là đối thủ của Tần Lâm nhưng Tần Lâm vẫn chưa mạnh đến như vậy, bây giờ sức mạnh của hai người đúng là một trời một vực.
Kiếm pháp hệt như phi tiên trên trời, vốn không thể chống lại.
Nicholas James biết, nếu là anh ta thì e là đã về chầu ông bà từ lâu rồi.
Sao tên này lại trở lên mạnh mẽ như vậy chứ?
Mặc dù kinh hãi, nhưng ít nhất là bây giờ là thanh kiếm của Tần Lâm lại không chĩa vào anh ta, nếu không thì coi như xong đời rồi.
Vừa rồi giáo chủ Cannes phách lối ngang ngược như vậy mà bây giờ cũng lép vế, không nói được lời nào, vì hắn còn chẳng có thời gian ngoảnh đầu lại nữa là, nếu xảy ra chút sai lầm nào thì hậu quả sẽ không thể lường được.
Một bên đánh đuổi, một bên trốn chạy, bóng ma tâm lý của giáo chủ Cannes từ bây giờ trở đi sẽ mãi mãi không thể khống chế được, kiếm của Tần Lâm quá mạnh, mạnh đến nỗi khiến hắn nghẹt thở, mạnh đến nỗi lòng người căm phẫn!
Không ai biết được lúc này áp lực của giáo chủ Cannes lớn đến nhường nào, hắn chỉ muốn khóc, hắn muốn trốn nhưng không trốn được.
Tần Lâm hoàn toàn coi giáo chủ Cannes là đá thử vàng của mình, dốc toàn lực chiến đấu, giáng những nắm đấm mạnh mẽ, trận chiến vô cùng quyết liệt, nhưng cứ như vậy thì giáo chủ Cannes của Tòa án Tông giáo chắc sẽ không gắng gượng được bao lâu nữa đâu.
"Tên nhóc này quá mạnh, đại tế ti, chúng ta e là không có cơ hội rồi, giữ được mạng sống là tốt lắm rồi".
Lawrence cười khổ, bây giờ Tần Lâm là người nắm giữ sinh mạng của bọn họ, nếu Tần Lâm có thể lấy được vật tổ tận thế thì hai người bọn họ có thể sống được là tốt lắm rồi, chẳng cần phải mưu toan cướp vật tổ tận thế làm gì vì vốn chẳng thể thực hiện được.
"Im lặng theo dõi trước đã, chúng ta không động vào được đâu, Tần Lâm quá mạnh, hắn không giết chúng ta là quá may rồi".
Rodman khẽ nói, bản thân là đại tế ti Hoàng Kim của tòa thánh Vatican, thế mà lại có lúc lại hèn nhát đến như vậy ư? Lần này có thể coi là lần xui xẻo nhất trong cuộc đời của Rodman.
Lúc trước thì bị người Atlantis chơi một vố, bây giờ lại trở thành người hầu của Tần Lâm, nếu chuyện này mà truyền ra ngoài thì ông ta không biết để mặt mũi ở đâu nữa.
Bây giờ bọn họ chỉ có thể án binh bất động, không được chạy, một khi chạy là kim bạc trong người bọn họ sẽ giống như lời Tần Lâm nói, bọn sẽ sẽ chết không có chỗ chôn.
Trái lại Lalisa và Nicholas James lại luôn chiếm thế thượng phong, thực lực hai tên phó giáo chủ này còn kém giáo chủ Cannes rất nhiều, cho dù Lalisa có bị thương thì vẫn dư sức để chiến đấu.
Cuộc chiến vẫn đang tiếp tục, nhưng giáo chủ Cannes đã thật sự tính sai rồi, hắn đã không còn cách nào chống trả lại Tần Lâm.
Kiếm vô cảnh dần bức ép hắn khiến hắn mất đi cơ hội, thua không còn mảnh giáp.
Bịch bịch bịch…
Chiến thuật lấy nhu khắc cương của giáo chủ Cannes, nắm đấm mạnh mẽ giáng xuống cơ thể Tần Lâm nhưng không hề làm anh bị thương, Tần Lâm dốc sức chiến đấu khiến giáo chủ Cannes không còn sức lực để đánh trả.
"Ngày này năm sau sẽ là ngày chết của mày, chết đi!"
Tần Lâm rút kiếm chém bốn phía, kiếm khí sạch sẽ, kiếm vô cảnh kinh khủng khiến giáo chủ Cannes lùi lại, vẻ mặt vô cùng khó coi.
Kiếm quang như sao băng, đường kiếm thần diệu!