Chương 1310: Hóa đau thương thành năng lượng!
Bị anh đoán trúng thật rồi!
Tần Lâm biết, ông ta dồn hết sự căm ghét bố anh lên người anh, từ lúc ông ta xuất hiện, ông ta đã biết anh là con trai Tần Trì, cho nên mới căm ghét anh như vậy.
"Cái này là không đánh đã khai sao? Ông thừa nhận rồi đúng không?"
Tần Lâm vừa cười vừa nói, lấy lùi làm tiến, cố ý kích động Steller, ông già này đã đè nén nỗi căm thù này từ lâu, bị Tần Lâm nói trúng nên đã bùng nổ hoàn toàn.
Khóe miệng Lalisa hơi co rút, cái quái gì vậy? Xem ra giữa bố cô ta và bố Tần Lâm chắc chắn có mâu thuẫn tình cảm gì đó, nếu không bố cô sao lại nổi giận như vậy chứ?
"Thằng nhãi, chết đi!"
Steller dùng một tay đoạt lấy cây quyền trượng biển sâu trong tay Nicholas James, rồi xông thẳng đến chỗ Tần Lâm, năng lực kinh khủng, dễ dàng đánh bại đối thủ, đẳng cấp hoàn toàn khác với Nicholas James, uy lực bá đạo như vậy khiến Tần Lâm vô cùng kinh ngạc.
"Tôi thấy ông không dám đối mặt với chính bản thân mình đó, ha ha ha".
Tần Lâm vừa giao đấu với Steller vừa nói chuyện với ông ta khiến ông ta tức sôi máu, mỗi đòn đánh đều giống như sấm sét trên trời, muốn đánh chết Tần Lâm, Tần Lâm phải chịu hết đòn này đến đòn khác, vụn đá bắn tứ tung khiến Tần Lâm khổ sở chống trả, tình thế vô cùng hỗn loạn.
Sắc mặt Tần Lâm vô cùng u ám, những chiêu tấn công của Steller khiến anh không thể chống đỡ được, mỗi chiêu thức đều mạnh mẽ hoàn hảo không một khe hở, không giống như đánh một cách tùy tiện, liều lĩnh chắc chắn là điểm yếu của Tần Lâm, mỗi cú đánh giáng xuống đều như thiên thạch từ trên trời rơi xuống, Tần Lâm không dám lơ là.
"Thất kiếm!"
"Bát kiếm!"
"Cửu kiếm!"
Tần Lâm sử dụng Kiếm vô cảnh, mũi kiếm sắc nhọn di chuyển nhanh như chớp, nhưng lần nào cũng bị Steller phá được, hoàn toàn không thể tiếp cận được ông ta, vì thực lực của ông ta quá mạnh, có thể đè bẹp anh, tốc độ cũng rất nhanh, Nicholas James thua vì tốc độ, nhưng Steller thì không có chút rào cản nào.
Tốc độ chính là sở trường của ông ta, cơ thể cường tráng, thực lực mạnh mẽ lại thêm tốc độ kinh người thì đúng là quá khủng khiếp.
"Ông bị cắm sừng mà vẫn mạnh quá nhỉ, hóa đau thương thành năng lượng sao? Ha ha ha".
Tần Lâm vừa đánh vừa lui, kiếm của anh cũng không hề tầm thường, kiếm vô cảnh có thể tạm thời kéo dài trận chiến giữa anh và Steller nhưng Tần Lâm biết anh đã kiên trì quá lâu rồi.
Cho nên anh mới phải không ngừng công kích ông ta, nếu ông già này càng rối loại thì có lẽ anh mới có con đường sống.
"Khốn nạn! Mày muốn chết à!"
Trong lòng Steller đã nổi cơn thịnh nộ từ lâu, tên Tần Lâm này không ngừng công kích ông ta, khiến tâm trạng ông ta rất khó nói.
Nhưng điều khiến Tần Lâm không ngờ tới là anh càng chọc giận Steller thì ông ta lại càng lợi hại hơn, càng hung ác hơn, cho dù thế nào cũng phải dồn anh vào con đường chết.
Steller khua cây quyền trượng biển sâu trong tay, Thất Tinh Long Uyên của Tần Lâm hoàn toàn không thể chống đỡ được sự bá đạo của ông ta, chỉ có thể phòng ngự một cách bị động, nhưng vết thương của anh không ngừng chảy máu, hơi thở cũng ngày càng không ổn định.
Tần Lâm thở hổn hển, vẻ mặt vô cùng khó coi, cả cơ thể đều bị thương vô cùng nghiêm trọng, lục phủ ngũ tạng cũng đảo lộn, ông già quá kinh khủng, anh không ngờ rằng Steller lại hung hãn như vậy.
Tần Lâm liên tục tháo chạy, anh biết rằng tình cảnh bây giờ của mình quá khó, nếu cứ tiếp tục như vậy thì chắc chắn sẽ chết!
Phải nghĩ ra kế sách gì đó để bảo toàn tính mạng!
Vết thương của Tần Lâm ngày càng nặng, sức mạnh của anh cũng hao tổn nhiều, anh sắp không giữ chắc được kiếm nữa rồi, một khi không giữ được kiếm nữa thì đồng nghĩa với việc chết.
Kiếm còn thì người còn, kiếm mất thì người mất!
Phải nói rằng sức mạnh của Steller vượt qua ngoài dự tính của anh, nên bây giờ anh mới trở nên bị động như thế này, vừa rồi anh còn công kích Steller khiến ông ta càng thêm lợi hại, đúng là gậy ông đập lưng ông.
Lúc này Tần Lâm đã bị nội thương rất nghiêm trọng, khóe miệng rơm rớm máu tươi, anh quẹt máu trên khóe miệng, trong ánh mắt đầy sự hoang mang.
"Sao không nói nữa, nói tiếp đi? Hôm nay tao sẽ cho mày biết mùi vị chết không toàn thây, chết không chỗ chôn là như thế nào, đến lúc đó Tần Trì chắc chắn rất đau khổ, ha ha ha!"
Steller cười lớn rồi nói, khuôn mặt trở lên vô cùng dữ tợn, không ngờ trước đây bố anh đã tổn thương ông ta nhiều như vậy.
Trong lòng Lalisa nghi ngờ không tin, nhưng chuyện hơn hai mươi năm trước ai mà nói rõ cho được?
Bây giờ cô ta cũng rất hoang mang, tình trạng của bố hôm nay có hơi quá đà, cô ta chưa bao giờ thấy tình cảnh này trước đây, tuyến phòng ngự tâm lý của bố đã hoàn toàn bị Tần Lâm phá vỡ, trừ khi những gì Tần Lâm nói đều là sự thật, nếu không sao bố lại để ý đến như vậy?
Không chỉ có Lalisa mà Nicholas James cũng ngây ngốc, trong lòng anh ta vua luôn là người tao nhã, là người khiến anh kính phục nhất, chẳng lẽ vua thật sự bị cắm sừng sao?
Chuyện này đúng là khó nói, hơn nữa nếu là thật thì đây sẽ là nỗi nhục lớn nhất của Atlantis, chuyện này có người đàn ông nào mà không để ý chứ?
Nếu hoàng đế tức giận như vậy, hung ác như vậy thì chuyện này tám chín phần là thật rồi.
Nicholas James nhìn về phía công chúa điện hạ, Lalisa cũng đưa mắt nhìn Nicholas James.
"Chuyện này trời biết đất biết, tôi biết anh biết, tôi hy vọng sẽ không có người thứ ba biết".
Lalisa trầm giọng nói.
Nicholas James gật đầu, anh ta chắc chắn không dám ăn nói lung tung, đó là nữ hoàng bệ hạ của Atlantis, dù có phải thật hay không thì vẫn là mẹ vợ tương lai của mình, làm vậy thì không phải tự tìm cái chết sao?
"Chết đi!"
Steller hét lên một tiếng, cây quyền trượng mạnh mẽ giáng xuống, Tần Lâm tái người, nhấc cây kiếm lên đỡ, nhưng kết quả là vẫn bị cây quyền trượng biển sâu giáng thẳng vào vai, đến Thất Tinh Long Uyên cũng đập vào người.
Máu tươi phun ra!
"Lâm tự quyết, bất động minh vương ấn".
Đôi tay Tần Lâm chuyển động, chắp lại, ấn quyết kinh khủng lập tức xuất chiêu dễ như trở bàn tay.
Steller ra một chưởng chống trả Tần Lâm, hai người đều lùi về phía sau mấy bước, nhưng nét mặt Tần Lâm lại càng khó coi hơn, mặc dù chưởng đó hai người đều cân sức cân tài nhưng cơ thể anh vốn đã bị thương nên chịu một lực tác động mạnh như vậy lên cơ thể khiến khí huyết sôi trào, trên vai rỉ máu tươi.
"Cửu tự chân ngôn của mày còn yếu hơn bố mày nhiều. Hôm nay là ngày chết của mày đó".
Steller tiến lại gần Tần Lâm.
Vẻ mặt Tần Lâm u ám, vội điểm huyệt huyệt đạo trên cơ thể.
Ánh mắt âm trầm, nghiến chặt răng.
"Nói đi, sao không nói nữa, mày thích nói lắm cơ mà? Hôm nay tao phải xé rách cái mồm mày ra mới được".
Ánh mắt Steller sắc như dao, khóe miệng nhếch lên.
"Xem ra ông cũng chỉ là bại tướng dưới tay bố tôi, rác rưởi như ông không thể đánh đồng với bố tôi được, còn ông chắc cũng chỉ là vật cưng của nữ hoàng bệ hạ Atlantis mà thôi, ha ha ha".
Tần Lâm lạnh lùng nói, cho dù đến giây phút này anh vẫn không chịu cúi đầu.
Cái chết ngày càng tới gần.
"Chết đi!"
Steller nổi cơn thịnh nộ, không thể kìm chế cơn giận nữa.
Nhưng cây quyền trượng lại khựng lại khi gần sát đầu Tần Lâm.
"Mày có tiền đồ chút được không, lại đi bắt nạt trẻ con, có giỏi thì tìm Tần Trì kìa".
Một âm thanh lạnh lùng cất lên bên tai Tần Lâm, một bóng đàn ông như núi cao tay cầm cây kiếm đang chặn đứng cây quyền trượng biển sâu.