Chương 1241: Bại trong một chiêu!
"Đa tạ hai vị đã không ghét bỏ con cháu nhà họ Chu chúng tôi, trận chiến này nhất định sẽ giúp cho nhà họ Chu lấy lại phong thái!"
Chu Thái Lai mặt mày nghiêm nghị, lúc này Diệp Trình Tiền và Sầm Đông Phương cũng im lặng gật đầu, trận chiến này có liên quan mật thiết đến gia tộc võ đạo ở thành phố Đông Hải, vậy nên không thể bỏ qua được.
"Anh khách sáo rồi, tôi nghĩ Khuê An sẽ thắng thôi”.
Diệp Trình Tiền nghiêm nghị nói.
"Đúng thế, Khuê An là ai nào? Bản lĩnh cỡ nào chứ? Đó là tấm gương của Đông Hải chúng ta, còn tên Tần Lâm nhỏ bé kia thì làm gì được được Khuê An chứ, trận chiến này Khuê An thắng chắc rồi! "
Sầm Đông Phương cũng vỗ tay nói.
Cuộc quyết đấu sắp bắt đầu, tất cả mọi người đều mong chờ, lúc này Chu Khuê An đã rất nóng lòng muốn giết Tần Lâm để báo thù cho nhà họ Chu, cũng coi như chấn chỉnh danh tiếng của gia tộc võ đạo!
"Ra tay đi, chắc mày không thể chịu nổi mười chiêu của tao đâu”.
Chu Khuê An lạnh lùng nói, bởi vì lúc này anh ta hoàn toàn không coi Tần Lâm ra gì, trong trận chiến hôm nay, Chu Khuê An chỉ muốn cho Tần Lâm biết anh đã đến đây thì đừng mong sống sót rời đi.
"Vậy sao? Thế thì tao lại có tự tin rồi đấy”.
Tần Lâm mỉm cười, Chu Khuê An này cao lớn vạm vỡ, quả thực rất hung dữ, ánh mắt sắc bén vô cùng, cũng coi như có khí phách, nhưng nếu muốn xử anh trong vòng mười chiêu, chắc là không phải uống nhầm thuốc đấy chứ?
Ánh mắt Tần Lâm hết sức bình tĩnh, lúc này anh mới thay đổi chủ ý, ban đầu vốn muốn cùng anh ta chơi đùa, nhưng bây giờ xem ra nhất định phải gây tiếng vang mới được.
Nếu không cho đám người này một bài học thì bọn họ lại cho rằng mình không dám làm gì.
Lửa giận trong lòng Tần Lâm đã bắt đầu bùng cháy, hàng trăm người từ tam đại gia tộc đều xuất hiện ở đây là để áp chế anh, bọn họ muốn làm cho anh cảm thấy lo lắng, nhưng thực chất đã đánh giá Tần Lâm quá thấp rồi.
Nếu đã như vậy thì Tần Lâm cũng không cần khách sáo làm gì nữa.
Trận chiến này, nếu muốn làm rạng danh cho gia tộc võ đạo ở Đông Hải, tôi sẽ đưa các người đến địa ngục của sự tuyệt vọng, để cho các người mãi mãi sống dưới cái bóng của tôi.
"Nào, đến lúc đó đừng nói là tao ép người đấy nhé”.
Chu Khuê An trầm giọng nói.
“Vậy tao sẽ giúp mày toại nguyện”.
Tần Lâm đấm thẳng vè phía Chu Khuê An, uy lực hết sức đáng sợ, nắm đấm như sấm rền, khiến cho Chu Khuê An thoáng giật mình.
Nhưng khi chạm vào nắm đấm của Tần Lâm, Chu Khuê An mới thực sự hiểu được nắm đấm của anh đáng sợ như thế nào.
Chỉ với một cú đấm, nhưng Chu Khuê An đã không thể tránh khỏi, sắc mặt của anh ta lập tức thay đổi.
Chu Khuê An cảm thấy cơ thể sắp không xong rồi, toàn thân run lên, trong lòng vô cùng tuyệt vọng, anh ta bị đánh bay về phía sau hơn chục mét, giống như một con diều đứt dây vậy, có thể khiến cho cơ thể nặng gần trăm cân bay lên không trung, cuối cùng, một tiếng ‘rầm’ lớn vang lên, anh ta bị đánh rơi xuống đất tạo thành một cái hố lớn.
Ngay thời khắc đó, tất cả mọi người đều im lặng, cả một không gian yên tĩnh như tờ.
Ngay cả ba gia chủ của tam đại gia tộc cũng thất kinh hồn vía, vẻ mặt kinh ngạc đến há hốc mồm, căn bản không thể thốt thành lời.
Chuyện này... sao có thể?
Chu Khuê An bất khả chiến bại, lại là niềm hy vọng cuối cùng của gia tộc võ đạo ở thành phố Đông Hải, không ngờ lại bị Tần Lâm đánh bại chỉ trong một chiêu ư? Vô lý quá rồi đó?
Thật không vậy? Sao mà giống diễn thế? Cũng phi thực tế quá rồi đó!
Với một cú đấm như điện xẹt, lập tức đã đánh bại Chu Khuê An!
Chu Khuê An cũng bị đánh tới tấp, bản thân làm sao thế này, sao lại bị Tần Lâm đánh bay hơn mười mét cơ chứ, đúng là mất mặt mà.
Chu Khuê An cảm thấy bụng đau nhói, sắc mặt tái nhợt, trong lòng quặn thắt, thực lực của Tần Lâm này đúng là vượt xa dự liệu của anh ta.
Chỉ một chiêu cũng đủ khiến anh ta cảm thấy tuyệt vọng, cú đấm này giống như bị một cây búa đập vào người vậy, khiến cho Chu Khuê An suýt nữa hộc máu chết ngay tại chỗ.
Chỉ một chiêu duy nhất đã khiến cho tất cả mọi người trở nên im lặng, ngay lúc này thời gian như đang ngừng trôi.
“Bịch”.
Chu Khuê An giống như một con cá giãy chết vậy, anh ta nuốt máu trong miệng xuống rồi quay người đứng dậy.
"Giỏi lắm, thật tiếc khi tao lại nhường mày một chiêu, nếu như mày đã không thèm nói đạo lý thì xem ra tao cũng không cần phải nhường mày nữa”.
Chu Khuê An lạnh lùng nói, sau đó tiến từng bước về phía Tần Lâm.
Không sao à?
Tất cả mọi người đều cảm thấy sốc, quả nhiên không hổ danh là cao thủ mạnh nhất của nhà họ Chu, Chu Khuê An đã như con cá giãy chết mà lại có thể đứng dậy, như thể anh ta chưa từng bị thương.
Cảnh tượng vừa rồi thật sự đã khiến tất cả mọi người kinh hãi, nhưng lúc này Chu Khuê An đã đứng dậy rồi, trận chiến còn chưa kết thúc, hai người vẫn phải tiếp tục giao chiến.
“Chu thiếu gia, hay lắm!”
“Anh Chu, cố lên, xử nó”.
“Không tệ chút nào, thằng nhãi đó bắt buộc phải chết, hãy lấy lại danh dự cho gia tộc võ đạo”.
“Anh Chu vô địch!”
Tất cả mọi người đều cổ vũ cho Chu Khuê An, Chu Khuê An lúc này cũng tràn đầy hưng phấn, không thể để cho mọi người thất vọng được, nếu như thua thì coi như xong đời, cả nhà họ Chu và các gia tộc võ đạo ở Đông Hải cũng sẽ bị Tần Lâm nắm trong lòng bàn tay.
Đúng là không thể nhẫn nhịn được!
Tất cả mọi người đều im lặng, chờ đợi Chu Khuê An báo thù cho bọn họ, đặc biệt là nhà họ Chu, sau khi trải qua tuyệt vọng thì bọn họ càng tràn đầy ý chí chiến đấu, và Chu Khuê An chính là nguồn nuôi dưỡng tinh thần duy nhất của bọn họ.
“Nếu đã như vậy thì mày còn đợi gì nữa?”
Tần Lâm thoáng cười, Chu Khuê An lần này thật sự vẫn có thể nhịn được, nhưng nếu nuốt thêm một ngụm nữa thì chắc chắn sẽ không thể chống đỡ nổi.
“Giết”.
Chu Khuê An xông vè phía Tần Lâm với ánh mắt đằng đằng sát khí, lần này anh ta chỉ có thể thành công chứ không thể thất bại!
Chu Khuê An vất vả ra đòn!
Tần Lâm vẫn bất động, cho dù đối phương ra đòn bao nhiêu thì anh cũng không nhúc nhích, đối mặt với nắm đấm mạnh mẽ của Chu Khuê An, Tần Lâm lập tức chưởng một phát về phía nắm đấm, sau đó bóp chặt nó.
‘Rắc rắc’.
Nắm đấm của Chu Khuê An trực tiếp bị Tần Lâm bóp nát, một tiếng hét thất thanh vang lên, sắc mặt Chu Khuê An laaho tức trở nên tái nhợt, trên trán còn đọng lại những hạt mồ hôi lấm tấm như mưa.
Tần Lâm liền bước về phía trước, sau đó tung Bát cực quyền, hệt như một ngọn núi!
Lồng ngực Chu Khuê An trực tiếp bị Tần Lâm đánh vỡ, lần này Chu Khuê An bị đánh bay lại còn giãy dụa mấy lần, nhưng hoàn toàn không thẻ đứng dậy được.
Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi, Chu Khuê An thật sự lại bị đánh bại ư?
Tần Lâm từng bước tiến đến, lúc này Chu Khuê An mới thực sự hoảng sợ, anh ta biết mình không phải là đối thủ của Tần Lâm, tên này thật sự quá mạnh, hệt như một con bò đực vậy, căn bản chẳng thèm coi Chu Khuê An ra gì, chỉ cần một hai chiêu cũng đủ làm anh ta thành tàn phế.
Chu Khuê An vô cùng lo sợ, Tần Lâm đến là để giết mình sao?
Những người có mặt tại hiện trường đều nín thở tập trung, dù sao chiêu thức của Tần Lâm cũng quá tàn nhẫn, Chu Khuê An ngay lập tức đã bị đánh bại, đám người này còn không dám tin anh ta lại thua đến mức thê thảm như vậy.
Mới đụng mặt mà đã mất hết sức chiến đấu rồi, cũng gà quá rồi đó? Nếu như để người ngoài nhìn thấy thì còn nghĩ rằng Chu Khuê An là loại có tiếng mà không có miếng ý chứ.
Chu Khuê An là người tượng trưng cho tinh thần của bọn họ, ngay cả biểu tượng tinh thần cũng bị đánh bại rồi thì bọn họ có thể làm gì được đây?
Tên Tần Lâm này hoàn toàn không hề coi tam đại gia tộc ra gì!
Không chỉ có nhà họ Chu, nhà họ Diệp, nhà họ Sầm, tất cả bọn họ đều muốn Tần Lâm phải chết, muốn tên ma vương này phải biến mất hoàn toàn ở thành phố Đông Hải, chỉ có như thế thì họ mới có thể khôi phục lại được sự yên bình trong quá khứ. thời gian, còn Tần Lâm này chính là một tên đại ma đầu chiếm đi thế thượng phong và uy nghiêm của tam đại gia tộc, làm cho bọn họ bị chà đạp.
Chu Khuê An vất vả ra đòn!
Tần Lâm vẫn bất động, cho dù đối phương ra đòn bao nhiêu thì anh cũng không nhúc nhích, đối mặt với nắm đấm mạnh mẽ của Chu Khuê An, Tần Lâm lập tức chưởng một phát về phía nắm đấm, sau đó bóp chặt nó.
‘Rắc rắc’.
Nắm đấm của Chu Khuê An trực tiếp bị Tần Lâm bóp nát, một tiếng hét thất thanh vang lên, sắc mặt Chu Khuê An laaho tức trở nên tái nhợt, trên trán còn đọng lại những hạt mồ hôi lấm tấm như mưa.
Tần Lâm liền bước về phía trước, sau đó tung Bát cực quyền, hệt như một ngọn núi!
Lồng ngực Chu Khuê An trực tiếp bị Tần Lâm đánh vỡ, lần này Chu Khuê An bị đánh bay lại còn giãy dụa mấy lần, nhưng hoàn toàn không thẻ đứng dậy được.
Tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi, Chu Khuê An thật sự lại bị đánh bại ư?
Tần Lâm từng bước tiến đến, lúc này Chu Khuê An mới thực sự hoảng sợ, anh ta biết mình không phải là đối thủ của Tần Lâm, tên này thật sự quá mạnh, hệt như một con bò đực vậy, căn bản chẳng thèm coi Chu Khuê An ra gì, chỉ cần một hai chiêu cũng đủ làm anh ta thành tàn phế.
Chu Khuê An vô cùng lo sợ, Tần Lâm đến là để giết mình sao?
Những người có mặt tại hiện trường đều nín thở tập trung, dù sao chiêu thức của Tần Lâm cũng quá tàn nhẫn, Chu Khuê An ngay lập tức đã bị đánh bại, đám người này còn không dám tin anh ta lại thua đến mức thê thảm như vậy.
Mới đụng mặt mà đã mất hết sức chiến đấu rồi, cũng gà quá rồi đó? Nếu như để người ngoài nhìn thấy thì còn nghĩ rằng Chu Khuê An là loại có tiếng mà không có miếng ý chứ.
Chu Khuê An là người tượng trưng cho tinh thần của bọn họ, ngay cả biểu tượng tinh thần cũng bị đánh bại rồi thì bọn họ có thể làm gì được đây?
Tên Tần Lâm này hoàn toàn không hề coi tam đại gia tộc ra gì!
Không chỉ có nhà họ Chu, nhà họ Diệp, nhà họ Sầm, tất cả bọn họ đều muốn Tần Lâm phải chết, muốn tên ma vương này phải biến mất hoàn toàn ở thành phố Đông Hải, chỉ có như thế thì họ mới có thể khôi phục lại được sự yên bình trong quá khứ. thời gian, còn Tần Lâm này chính là một tên đại ma đầu chiếm đi thế thượng phong và uy nghiêm của tam đại gia tộc, làm cho bọn họ bị chà đạp.
Ai lại có thể chịu nổi chứ?
“Mày mày... mày đừng qua đây”.
Sắc mặt Chu Khuê An tái nhợt, không ngừng lếch cơ thể về sau, ngay cả đứng lên cũng là một tia hy vọng xa hoa đối với anh ta, anh ta không muốn trở thành một Chu Vô Cực thứ hai!
-----------------------