Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             “Nếu ông Lăng đã nói vậy thì tôi đành nói thẳng! Nếu như nhà họ Lăng không làm gì cả thì nhà ông chắc chắn sẽ không gặp chuyện, nhưng nếu nhà họ Lăng cương quyết hành động, vậy thì khó nói lắm”.  

             Tần Viễn Lâm chỉ ra, ông ta không muốn nói quá rõ ràng. Dù sao có một số chuyện đề cập đến Long Thiên Tiếu. Mà Long Thiên Tiếu đến ngày hôm nay vẫn chưa từng xuất hiện trong xã hội thượng lưu của thành phố Lâm Giang.  

             “Nếu như làm chuyện không nên làm, liệu kết cục có giống như nhà họ Vương không?”  

             Lăng Giang Hà dò hỏi cụ thể hơn.  

             “Có thể”.  

             Tần Viễn Lâm khẳng định.  

             “Xem ra, đằng sau chủ tịch Tần quả thật có cao nhân rồi”.  

             Lăng Giang Hà vô cùng cảm khái nói.  

             “Người có đức hạnh trước giờ sẽ không ra tay với người biết bảo vệ lợi ích của bản thân. Thành phố Lâm Giang rộng lớn như vậy, vẫn bao dung với nhà họ Lăng”.  

             Tần Viễn Lâm nghe vậy chỉ nói.  

             “Nói như vậy, chuyện xảy ra với nhà họ Vương, người đứng đằng sau bày ra toàn bộ kế hoạch không phải là nhà họ Tần sao?”  

             Nói đến mức này, Lăng Giang Hà cũng không ngần ngại mà nói rõ ràng hơn.  

             “Hiển nhiên không phải. Nhà họ Tần tôi làm gì có năng lực lớn mạnh đến thế. Dựa vào khả năng của nhà họ Lăng các ông, chắc không phải không tra ra được chân tướng sự việc, có những gia tộc nào tham gia vào đúng không?”   

             Tần Viễn Lâm nhếch miệng hỏi.  

             “Có thể tra được, cũng không thể tra được. Nhà Đông Phương ở thành phố Thiên Nam, nhà họ Lục ở Đông Hải. Còn có thế lực từ Đế Đô. Thế lực từ Đế Đô vô cùng lớn mạnh, mấy gia tộc ở tầng lớp như chúng ta căn bản không thể tiếp cận được”.  

             Lăng Giang Hà cau mày, có chút lo lắng nói.  

             “Nếu đã không thể tiếp cận được, vậy thì đừng tiếp cận nữa. Nhà họ Lăng mấy năm gần đây không phải đều nghỉ ngơi dưỡng sức, bảo vệ lợi ích bản thân sao? Nhiều lúc, sống còn quan trọng hơn bất cứ thứ gì khác”.  

             Tần Viễn Lâm tiếp tục nói.  

             “Lời của chủ tịch Tần quả thật đã thông não cho ông già này rồi!”   

             Lăng Giang Hà cảm khái nói.  

             “Tôi xin phép vào nhà vệ sinh một lát, quay lại sẽ tiếp tục tâm sự với ông”.  

             Tần Viễn Lâm đứng dậy nói với Lăng Giang Hà, nói xong liền quay người rời đi.  

             Nhìn bóng lưng Tần Viễn Lâm rời đi, Lăng Giang Hà nhíu mày, trầm mặc suy nghĩ. Ông ta giờ đây đang suy nghĩ, cố gắng làm rõ lời nói ban nãy của Tần Viễn Lâm.  

             Tiểu Vũ Tiền Các, bên trong một gian ghế lô.  

             Long Thiên Tiếu xem xét tỉ mỉ tài liệu mà Lâm Hi đưa qua, ước chừng hơn mười, hai mươi phút sau, Long Thiên Tiếu cuối cùng cũng đặt tài liệu xuống, toàn bộ tài liệu anh đều đã xem xong rồi.  

             “Sao rồi, cô đã nghiên cứu ra chưa?”  

             Long Thiên Tiếu hỏi.  

             “Phá thế trận cũng không khó. Ba bước là được”.  

             Lâm Hi trả điện thoại lại cho Long Thiên Tiếu, ngữ khí lạnh nhạt nói. Kết quả trong điện thoại, Long Thiên Tiếu cũng đã xem xét kỹ càng, rất nhanh đã nắm bắt được thế cục hai bên.  

             “Nói thế nào đây?”  

             Long Thiên Tiếu hỏi.  

             “Ba bước có thể làm rất nhiều chuyện. Rất ít người có thể trong ba bước tạo ra được một cơ hội sống sót, hiếm người có thể trong ba bước chuyển bất lợi thành ưu thế, lại càng hiếm người có thể trong ba bước chuyển bại thành thắng, đánh bại toàn bộ”.  

             Lâm Hi lạnh nhạt nói.  

             “Cô thuộc kiểu nào?”  

             Long Thiên Tiếu nhìn ra được gì đó liền nói.  

             “Tôi chắc thuộc kiểu người thứ hai, ba bước, tôi có thể biến bất lợi thành ưu thế”.  

             Lâm Hi thực lòng trả lời.  

             “Biến đổi như thế nào?”  

             Long Thiên Tiếu lại hỏi.  

             “Xâm nhập hai năm, đánh hai trả một, hướng lên chia đôi”.  

             Lâm Hi trực tiếp vào thẳng vấn đề, trả lời trôi chảy, đây đều là thuật ngữ trong cờ vây, Long Thiên Tiếu đối với cờ vây ít nhiều cũng nghiên cứu qua, có thể nghe hiểu được lời của Lâm Hi.  

             “Quả thật có thể”.  

             Long Thiên Tiếu nghe vậy lập tức nói.  

             “Anh cả chắc hẳn đã có biện pháp phá giải tốt hơn! Có thể đạt đến ba bước chuyển bại thành thắng”.  

             Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Hi sáng lên.  

             “Cô đối với tôi lại có tự tin lớn vậy sao?”  

             Long Thiên Tiếu nghe vậy bật cười.  

             “Anh cả không ngại cứ nói ra thử, coi như đưa cho bạn anh thêm một cách phá giải”.  

             Lâm Hi lại nói.  

             “Quả thật chỉ có vài biện pháp, chỉ trong ba bước có thể khiến cho thế cục thay đổi lớn, chuyển bại thành thắng. Ví dụ, xâm nhập ba sáu, tách hai chéo, đánh nhanh thu hoạch!”  

             Long Thiên Tiếu bình tĩnh đáp.  

             “Trình độ cờ vây của anh cả quả thật rất cao siêu, mở ra đại hợp, từng bước vây dồn. Đi nước chéo, nước đi rất hiểm hóc”.  

             Lâm Hi nghe vậy cảm thán nói. Lúc Lâm Hi đang nói, Long Thiên Tiếu đã soạn tin nhắn, gửi cho Tần Viễn Lâm. Hơn nữa, gửi đi cả hai cách giải, một cách do Lâm Hi đưa ra, cách còn lại do chính anh nghĩ ra.  

             Sau khi mọi việc xong xuôi, Long Thiên Tiếu đặt điện thoại xuống.  

             “Tình hình bên liên minh sát thủ, tôi cơ bản đã nắm rõ rồi”.  

             Long Thiên Tiếu nói với Lâm Hi.  

             “Tát Lạp Ngõa Đóa cuối cùng rớt đài cũng là chuyện nằm trong dự kiến. Đến giờ nhân vật nắm trong tay quyền lực kiểm soát liên minh sát thủ chỉ còn lại ba người, phân thành ba tổ chức sát thủ có thực lực mạnh nhất trong liên minh sát thủ. Đặc biệt là Suso Choctaw thuộc tổ chức sát thủ Hồng Đào K của liên minh sát thủ, hắn ta là chú của Tiếu Khắc Thác, hắn ta vẫn luôn cố gắng mở rộng thị trường Đại Hạ, sau khi Tiếu Khắc Thác chết, hắn ta vô cùng tức giận, tuyên bố muốn báo thù”.  

             Lâm Hi lạnh lùng nói.  

             “Báo thù? Bọn chúng có bản lĩnh đấy sao?”   

             Long Thiên Tiếu lạnh lùng nhếch miệng nói.  

             “Tuy rằng không có, nhưng bọn chúng không hề biết sợ, vì vậy chúng ta vẫn nên đề phòng”.  

             Lâm Hi lãnh đạm nói.  

             “Tình hình hai nhân vật quyền lực còn lại thì sao?”  

             Long Thiên Hỏi hỏi tiếp, mặc dù trong văn kiện cũng có tài liệu về hai nhân vật đó, nhưng lại không chi tiết được như Suso Choctaw.  

             “Tình hình của hai nhân vật đó bây giờ vẫn đang trong quá trình điều tra. Mấy ngày nay toàn bộ nhân lực của chúng ta đều tập trung vào Suso Choctaw. Dù gì trước mắt đây là người có bước nhảy vọt xa nhất, đáng quan ngại nhất”.  

             Khóe miệng Lâm Hi lạnh lùng nhếch lên, có chút trào phúng nói.  

             Đã nhiều năm trôi qua, liên minh sát thủ quả nhiên đã quên đi nỗi đau năm đó.  

             “Vậy phải điều tra rõ ràng, còn phải luôn luôn chú ý tới động thái của bọn chúng, lúc nào ra tay nói với tôi một tiếng”.  

             Long Thiên Tiếu nghe vậy lãnh đạm nói.  

             “Anh cả yên tâm, tôi đã sắp xếp bộ phận tình báo luôn luôn quan sát động tĩnh phía bọn họ, một khi có tin tức, bên tôi lập tức sẽ nhận được. Có điều tôi cho rằng bọn chúng sẽ không ra tay sớm như vậy. Bởi vì quyền lực vừa thay đổi, nội bộ cần có thời gian ổn định lại, đợi đến khi nội bộ bọn chúng hoàn toàn ổn định rồi, tôi nghĩ lúc đó bọn chúng mới làm ra mấy chuyện cuồng ngạo”.  

             Lâm Hi nói với Long Thiên Tiếu.  

             “Trong lòng cô có tính toán là được!”  

             Long Thiên Tiếu uống một ngụm trà, chậm rãi nói.  

             Thành phố Lâm Giang, trong khuôn viên nhà họ Lăng.  

             Tần Viễn Lâm đi vào nhà vệ sinh cũng được một lúc rồi mới quay lại.  

             “Chủ tịch Tần, không biết người bạn của ông nghĩ ra cách phá giải thế cờ này chưa? Tôi nói không phải chứ ở Lâm Giang thật sự chỉ có cháu gái tôi mới có phá được thế cục này thôi!”  

             Nhìn thấy Tần Viễn Lâm quay lại, Lăng Giang Hà trêu đùa.  

             “Tôi xem thử!”  

             Tần Viễn Lâm nghe vậy liền ngồi xuống, lấy điện thoại ra xem.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK