Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Bình thường trong suy nghĩ của mọi người, khi nhắc đến chú ba thì ai cũng nghĩ chú ba chẳng có xu nào.

Nhưng mà bây giờ tình thế đã thay đổi rồi, Cố Tuyết Cầm nắm trong tay 73% lợi nhuận dự án của nhà họ Tần, hơn nữa dự án của nhà họ Tần đã sắp hoàn thành quyết toán quý một, tất nhiên là Cố Tuyết Cầm sẽ có một khoản tiền trong tay.

“Chú hai nói không sai, chú ba tuy không có tiền, nhưng Tuyết Cầm và Long Thiên Tiếu thì rất khó nói. Hiện giờ chúng ta không thể lấy suy nghĩ định tính ra để đánh giá một con người được”.

Bà cụ Cố nghe vậy, có chút tán thành nói.

“Vậy bà chủ, chúng ta phải làm gì bây giờ, có cần thông báo cho cô chủ và chồng cô ấy qua đây không?”

Quản gia nghe vậy, dò hỏi.

“Nếu đang đi cầu xin người khác thì sao có thể để người ta tự mình tới, ngày mai chúng ta đích thân đến đó một chuyến là được”.

Bà cụ Cố nghe vậy, vẻ mặt lạnh như băng mà nói.

“Chỉ là tôi nghe nói bọn họ giờ sống ở biệt thự trên đỉnh núi, ngày mai chúng ta trực tiếp đi lên biệt thự trên đỉnh núi sao? Nhưng chỗ đó quản lý rất nghiêm ngặt, muốn vào đó thì có lẽ phải báo trước với cô chủ và chồng cô ấy một tiếng”.

Quản gia có hơi khó xử nói.

“Không, tôi tới biệt thự trên đỉnh núi làm gì? Chúng ta phải tới chân núi, tìm đến nhà của Cố Vân Sơn, hiểu chưa?”

Bà cụ Cố nghe vậy, quyết định rất nhanh liền nói.

“Vậy cũng được”, quản gia nghe vậy, như hiểu như không đáp.

Tập đoàn Long Đằng, trong văn phòng của Long Thiên Tiếu.

Sau khi anh từ quảng trường trung tâm thành phố trở về tập đoàn Long Đằng, điện thoại của anh liên tục vang lên, tất cả đều là các gia tộc lớn gọi điện thoại đến để cảm ơn.

Lần này, những gia tộc tham dự vào đa số đều thắng lớn và thu được rất nhiều lợi nhuận.

Trong đó có nhà họ Tần bỏ vốn nhiều nhất, thì cũng thu được kết quả lớn nhất.

Cộng với việc nội tình của nhà họ Tần vô cùng vững chắc, cuộc sáp nhập và mua lại sau đó cũng diễn ra vô cùng thuận lợi, điều này khiến cho số tài sản của nhà họ Tần vốn đã vô cùng kinh khủng giờ lại tiến thêm một bước.

“Reng reng reng”.

Lúc này, điện thoại của Long Thiên Tiếu lại đổ chuông, nhìn vào màn hình điện thoại, là Đông Phương Tuyết gọi tới.

“Chào buổi chiều cô Đông Phương, có chuyện gì sao?”

Long Thiên Tiếu chào hỏi.

“Anh Long, tôi thật sự cảm ơn anh vì đã cho tôi cơ hội này, tôi đã bỏ tất cả tài sản của tôi vào đó, bây giờ lợi nhuận có được hầu như là tăng gấp bội lần”.

Đông Phương Tuyết vô cùng phấn khích nói.

“Vậy cũng là do cô biết xem xét tình hình thôi”.

Long Thiên Tiếu khiêm tốn nói.

“Anh Long nói gì vậy, nếu không có lời đề nghị của anh Long, dù tôi có biết xem xét tình hình đi chăng nữa thì cũng không thể khiến tài sản của mình tăng gấp bội trong nháy mắt thế được”.

Đông Phương Tuyết lại nói.

“Với lại, gia tộc chúng tôi bên kia, tuy cũng tham dự vào trong đó, nhưng mà bỏ không nhiều vốn. Thế mà lợi nhuận có được cũng tăng gấp bội rồi, bọn họ có đội ngũ hoạt động chuyên nghiệp, xét về lợi nhuận còn nhiều hơn cả tôi. Nhưng mà tài sản bọn họ bỏ vào thì lại không nhiều bằng tôi. Cho nên mấy người có cương vị cao trong gia tộc bây giờ đều thấy vô cùng hối hận. Cho dù thế nào bọn họ cũng không ngờ được là một gia tộc lớn như nhà họ Vương lại có thể sụp đổ trong một đêm như vậy. Sau khi chủ nhà họ Đông Phương chúng tôi biết được chuyện này là do anh Long một tay bày ra đã vô cùng khiếp sợ, nói rằng muốn ăn một bữa cơm với anh Long để kết giao với anh một chút”.

Đông Phương Tuyết lại tiếp tục nói.

“Ăn cơm cũng được, nhưng mà bây giờ tôi không rảnh”.

Long Thiên Tiếu cũng không trực tiếp từ chối, chỉ nói vậy. Nhà họ Đông Phương là một gia tộc lớn ở thành phố Thiên Nam, về sau nếu anh muốn lấy được thành phố Thiên Nam thì bây giờ đúng thật là anh cần gặp mấy gia tộc lớn của thành phố Thiên Nam để kết giao mở rộng quan hệ với vài người.

“Anh Long như vậy là đã đồng ý rồi phải không. Thời gian không phải vấn đề, trong thời gian ngắn gia chủ chúng tôi cũng không đến thành phố Lâm Giang được, đợi bao giờ ông ấy đến, tôi sẽ bàn bạc lại với anh Long sau”.

Đông Phương Tuyết vô cùng vui vẻ nói.

“Được, cô cứ sắp xếp như vậy đi”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, chỉ thản nhiên nói.

“Được rồi, cảm ơn anh Long. Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi cúp máy trước đây”.

Đông Phương Tuyết vô cùng biết ơn nói.

“Ừm!”

Long Thiên Tiếu đáp, sau khi hai người tạm biệt thì tự cúp điện thoại.

Bận rộn xử lí những cuộc gọi như thế này khiến Long Thiên Tiếu cảm thấy hơi mệt mỏi, nhìn đồng hồ, không dễ dàng gì mới đến giờ tan làm, anh nhanh chóng tắt điện thoại của mình đi.

Sau đó đi xuống tầng.

“Mẹ nó, thảm hại quá đi, nhà họ Vương này cũng thảm quá đi mất”.

Trong văn phòng của Cố Tuyết Cầm, Sở Uyển Tình vô cùng cảm khái mà nói. Vốn dĩ cô ấy còn lo lắng Cố Tuyết Cầm sẽ không xử lí được việc này, bây giờ xem ra là cô ấy nghĩ nhiều rồi.

Cái nhà họ Vương này thật sự không nên đụng vào Long Thiên Tiếu.

“Rốt cuộc anh rể là ai vậy, như này cũng đỉnh quá mà, trực tiếp ép người ta phải tự sát luôn”.

Sở Uyển Tình lại cực kỳ cảm khái nói tiếp.

“Tớ làm sao biết anh ấy là ai chứ?”

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, chỉ lắc lắc đầu nói, câu hỏi này của Sở Uyển Tình thật sự rất kỳ quái.

“Cậu không biết á? Hai người còn ngủ với nhau rồi, vậy mà cậu lại bảo cậu không biết?”

Sở Uyển Tình vô cùng kinh ngạc nói.

“Phụt!”

Lương Giai đang uống nước ở bên cạnh, cô ta vừa nghe thấy câu này liền lập tức phun nước ra ngoài, Sở Uyển Tình này đúng thật không biết giữ miệng, cái gì cũng dám nói ra.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp nhanh chóng đỏ ửng lên.

“Nói lung ta lung tung gì thế”.

Cố Tuyết Cầm không vui nói.

“Cậu còn không thừa nhận hả. Tớ nhìn người rất chuẩn đấy, cậu nhìn kiểu tóc của cậu xem đều thay đổi rồi, với lại cái vẻ mặt này nữa, rõ ràng là đã từng được thoải mái mà”.

Sở Uyển Tình lại tiếp tục nói, Cố Tuyết Cầm nghe vậy, lập tức cảm thấy mình không còn mặt mũi nào để gặp người khác nữa, che kín khuôn mặt đỏ bừng lại.

“Chị Uyển Tình, chị bớt nói vài câu đi!”

Lương Giai nghe vậy, che miệng cười nói.

“Nếu cậu còn nói vớ va vớ vẩn nữa thì tớ sẽ đuổi cậu ra ngoài đấy”.

Cố Tuyết Cầm không vui nói, trên thế giới này sao lại có một người phụ nữ như vậy chứ, mở miệng ra là văn, cái gì cũng dám nói.

“Cố Tuyết Cầm, chuyện riêng của các cậu tớ không quan tâm nữa, nhưng cậu lớn tuổi rồi, giờ là lúc nên có một đứa con đi”.

Sở Uyển Tình lại nói.

“Cậu cũng lớn tuổi rồi mà còn chưa kết hôn đấy, dù gì tớ cũng đã kết hôn rồi”.

Cố Tuyết Cầm không vui nói.

“Tớ nói thật đấy, cậu không thấy nhà cậu rất mất cân bằng à? Tuy cậu đối xử với cô bé kia như con ruột, nhưng mà cứ thấy mất cân bằng kiểu gì ấy, nếu cậu cũng sinh một đứa bé, vậy thì cái gia đình này liền cân bằng trở lại rồi”.

Sở Uyển Tình nói mạch lạc rõ ràng đâu ra đấy.

“Chị Tuyết Cầm, tôi thấy chị Uyển Tình nói rất có lý đấy!”

Lương Giai cũng nói.

“Được rồi, xàm xí tiếp đi, tớ vào nhà vệ sinh một lát, chút nữa là giờ tan làm rồi”.

Cố Tuyết Cầm đứng dậy, sau đó nói, Sở Uyển Tình và Lương Giai nghe vậy cũng rời khỏi văn phòng với Cố Tuyết Cầm.

Cố Tuyết Cầm đi ra khỏi nhà vệ sinh, cô rửa tay, nhìn chính mình trong gương, cô trấn tĩnh lại.

Sự thay đổi của mình thật sự rõ ràng như vậy sao? Cô nhìn kỹ lại, hình như cô thật sự có vẻ hồng hào hơn trước một chút, nhớ lại lời Sở Uyển Tình vừa nói, khuôn mặt của cô lại đỏ bừng lên.

Đàn ông thật sự có thể khiến cho phụ nữ thay đổi rõ ràng như vậy sao? Trong lòng Cố Tuyết Cầm có hơi nghi nghi, nhưng mà một lúc sau, cô lắc lắc đầu, mình đang nghĩ cái gì vậy, đúng là bị con nhỏ đầu óc đen tối Sở Uyển Tình làm cho suy nghĩ lệch lạc rồi.

Đi ra khỏi nhà vệ sinh, cô gọi một cuộc điện thoại cho Long Thiên Tiếu thì phát hiện ra không gọi được, trong lòng hơi nghi hoặc, nhưng cô vẫn đi xuống dưới tầng.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK