Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 318: Làm bạn với người có tiếng tăm
 
             “Vậy được rồi, mọi người làm việc đi”.  

             Lý Bình nghe vậy, cũng đáp lại, nói xong liền đi qua một bên ăn đồ ăn.  

             “Cái kia, ông Long, hiện giờ ông thấy thế nào rồi?”  

             Lúc này, Tạ Trường Lâm dẫn theo nhóm sinh viên thực tập đi tới, hỏi han.  

             “Hiện giờ tôi cảm thấy rất tốt, chân về cơ bản đã hồi phục lại rồi, hơn nữa mặc dù có phẫu thật nhưng miệng vết thương cũng không quá đau, có thể là liên quan đến việc cơ thể được châm cứu trước đó”.  

             Long Đức Phúc tỉ mỉ nói, Tạ Trường Lâm nghe vậy khẽ gật đầu, vừa mới làm phẫu thuật xong mà tinh thần vẫn tốt như vậy đã nói lên rất nhiều vấn đề, chứng minh Bách Lý Vô Cầu đúng là bác sĩ thiên tài.  

             Những sinh viên phía sau Tạ Trường Lâm lại bắt đầu ghi chép những thông tin này vào sổ.  

             “Trong quá trình phẫu thuật, bản thân ông có cảm giác gì?”  

             Tạ Trường Lâm lại hỏi.  

             “Tôi không có cảm giác gì, vốn tưởng rằng sẽ gây tê không ngờ toàn bộ quá trình tôi đều trong trạng thái tỉnh táo. Hơn nữa, tôi cũng không cảm thấy quá đau, so với cảm giác trong tưởng tượng của tôi thì tốt hơn nhiều”.  

             Long Đức Phúc trả lời, tiếp theo, Tạ Trường Lâm lại hỏi một số điều, so sánh chi tiết gì đó, ước chừng hỏi han gần nửa tiếng đồng hồ, những bác sĩ và nhóm sinh viên thực tập này mới lưu luyến rời đi.  

             Cuộc giải phẫu hôm nay quả thật khiến họ mở rộng tầm nhìn.  

             Sau khi ứng phó với nhóm bác sĩ kia xong, tinh thần của Long Đức Phúc vẫn vô cùng tốt.  

             “Cậu Long, ông Long”.  

             Lúc này, Tần Viễn Lâm đi đến.  

             “Khi nãy công ty có chút việc gấp, trên đường trở lại vừa hay tôi gặp được cậu Bách Lý, trao đổi với cậu ấy một lúc, không thể ngờ được cuộc phẫu thuật lại hoàn thành nhanh như vậy”.  

             Lúc này, Tần Viễn Lâm thẳng thắn nói.  

             “Cảm ơn chủ tịch Tần đã quan tâm”.  

             Long Đức Phúc có chút cảm động nói, tuy biết rằng chủ tịch Tần vì nể mặt mũi con trai mình nhưng ông ta vẫn thấy cảm động, con trai ông ta có thể quen biết được nhân vật lớn như vậy, trong lòng ông ta cũng rất vui mừng.  

             “Ông Long là bố của cậu Long mà cậu Long lại là người tôi tôn kính, ông ở chỗ này, cứ yên tâm đi, tất cả những đãi ngộ đều sẽ là đãi ngộ tốt nhất”.  

             Tần Viễn Lâm sảng khoái đáp.  

             “Tôi rất cảm ơn ông”, Long Đức Phúc nói.  

             “Ông Long hiện giờ cảm thấy thế nào rồi?”, Tần Viễn Lâm hỏi.  

             “Tôi thấy vô cùng tốt, cảm giác cái chân này được chữa lành lại rồi”.  

             Long Đức Phúc vô cùng cảm khái đáp.  

             “Chữa khỏi là tốt, khỏi là tốt rồi”.  

             Tần Viễn Lâm vô cùng tán thưởng, bác sĩ thiên tài đúng là thiên tài, cuộc phẫu thuật người khác không dám làm, hai người họ lại làm rất tốt, vừa rồi nói chuyện với Bách Lý Vô Cầu cũng không tệ, coi như hôm nay ông ta đã có thu hoạch rồi.  

             “Cậu Long, cậu xem đợi lát nữa, cùng nhau ăn một bữa đi?”  

             Lúc này, Tần Viễn Lâm đề nghị nói. Ông ta vẫn luôn muốn ăn một bữa với Long Thiên Tiếu, tăng thêm độ hiểu biết.  

             “Tôi vừa ăn rồi, chuyện lần này, cảm ơn mọi người”, lúc này, Long Thiên Tiếu nói.  

             “Vừa mới ăn rồi à! Vậy thì để lần sau! Cậu Long đừng khách sáo như vậy, cậu có yêu cầu gì thì cứ nói ra là được”.  

             Tần Viễn Lâm nghe vậy, cũng vô cùng khách sáo nói, ông ta có hôm nay đều là nhờ Long Thiên Tiếu, hợp tác giữa nhà họ Tần với Đế Đô phát huy tác dụng cực kỳ quan trọng, hay nói cách khác, mạch máu của nhà họ Tần bọn họ chính là nằm trong tay Long Thiên Tiếu.  

             Nhưng cho tới nay, Long Thiên Tiếu chưa từng dùng chuyện này uy hiếp bọn họ, nếu là người bình thường, trong tay có con át chủ bài như vậy, sao có thể thờ ơ được chứ.  

             “Chủ tịch Tần, bên tôi có chút chuyện cần ông giúp đỡ”.  

             Lúc này, Cố Tuyết Cầm lên tiếng.  

             “Cô Cố có chuyện gì cần giúp thì cứ nói thẳng”.  

             Tần Viễn Lâm nghe vậy vô cùng hào sảng nói.  

             “Tôi muốn mượn nhóm pháp lý của quý tập đoàn, tôi cần họ giúp tôi soạn một bản hợp đồng. Bản hợp đồng này, trước 10 giờ đêm nay, phải gấp rút soạn thành bản điện tử, không biết nhóm pháp lý của quý tập đoàn có thể làm được không?”  

             Cố Tuyết Cầm và Long Thiên Tiếu liếc nhìn nhau, thẳng thắn nói.  

             “Hiện giờ mới hơn 3 giờ chiều, không phải vấn đề lớn, nhóm pháp lý của tập đoàn chúng tôi đứng đầu cả nước, trình độ chuyên môn cũng đứng đầu cả nước, hiệu suất đương nhiên cũng đứng đầu cả nước”.  

             Tần Viễn Lâm nghe vậy, liền nói.  

             “Cảm ơn chủ tịch Tần, vậy tôi sẽ gửi những điểm quan trọng trong hợp đồng cho ông, làm phiền ông rồi”.  

             Cố Tuyết Cầm nghe vậy, đáp lại. Cô chỉ biết một tập đoàn lớn như tập đoàn Long Đằng nhất định sẽ có một nhóm pháp lý siêu phàm, nhà họ Cố vốn dĩ cũng có một nhóm pháp lý như vậy, chỉ có điều sau khi Cố Tuyết Cầm thất thế, Cố Hiểu Huy cảm thấy đoàn đội như vậy không cần thiết, vả lại còn tốn quá nhiều ngân sách cho nên đã giải tán rồi.  

             Hầu hết các chuyên gia pháp lý thực sự có năng lực đã rời khỏi đội ngũ của nhà họ Cố, vì vậy trình độ pháp lý nhà họ Cố bây giờ mới thành ra như vậy.  

             “Để tôi bảo người phụ trách nhóm liên lạc với cô, hai người tự bàn bạc với nhau là được”.  

             Lúc này, Tần Viễn Lâm nói.  

             “Cũng được, vậy cảm ơn chủ tịch Tần”.  

             Cố Tuyết Cầm có vài phần cảm kích nói, quả nhiên là hữu dụng.  

             “Đừng khách sáo, chút chuyện nhỏ thôi”, Tần Viễn Lâm nói.  

             “Nếu không có chuyện gì nữa, tôi đi trước đây, bên tôi còn có mấy cuộc họp”.  

             Lúc này, Tần Viễn Lâm nói, sau khi chào hỏi mấy người Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm xong, Tần Viễn Lâm mới rời đi.  

             “Thiên Tiếu, đó là một nhân vật lớn, sao con có thể quen biết được người có tiếng tăm như vậy?”  

             Long Đức Phúc vô cùng cảm khái nói, từ miệng Long Vận Nhi ông ta cũng biết được thân phận của Tần Viễn Lâm và Tần Tiểu Manh, Tần Viễn Lâm là người giàu có nhất thành phố Lâm Giang, không chỉ có tiếng tăm ở Lâm Giang mà còn ở cả Đại Hạ này.  

             Con trai mình vậy mà có thể kết giao được với nhân vật lớn như vậy, quả thực không thể tin nổi mà.  

             “Vốn chỉ là bạn bè bình thường thôi, trước kia con giúp ông ta chút việc cho nên giờ ông ta cũng bằng lòng hỗ trợ lại”.  

             Long Thiên Tiếu mơ hồ đáp, cái này, thật sự rất khó giải thích, kỳ thật quan hệ với Tần Viễn Lâm đã sớm thành mối quan hệ kinh doanh, nhà họ Tần là một quân cờ vô cùng quan trọng trên bàn cờ của anh.  

             “Thì ra là như vậy, vậy cũng tốt, có thể kết giao với người tầm cỡ như vậy cũng là chuyện tốt”, Long Đức Phúc nói.  

             “Bố nếu đã không có chuyện gì, con và Tuyết Cầm đi trước, ngày mai chúng con lại đến, ngày mai con sẽ nấu canh gì đó mang vào cho bố”.  

             Long Thiên Tiếu nói, cuộc phẫu thuật của Long Đức Phúc thành công, anh cũng an tâm, để bố mình có thể đứng lên vẫn luôn là tâm nguyện của anh.  

             “Con có việc bận thì cứ về đi, không cần lo cho bố, bố cũng ổn rồi, ở đây cái gì chẳng có, có cả hộ lý, còn mẹ con cũng ở cạnh bố, hoàn toàn không có vấn đề gì, không cần mỗi ngày đều vào thăm bố, công việc quan trọng hơn!”  

             Long Đức Phúc nghe vậy vội vàng nói, ông đối với đứa con trai này, vẫn rất vừa ý, ngoại trừ vừa ý ra kỳ thật còn có chút áy náy, nhiều năm như vậy con trai không ở bên cạnh mình, bản thân ông ta cũng không thể đồng hành cùng con trong quá trình trưởng thành, ông ta tự thấy mình không xứng làm một người bố.  

             

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK