“Em làm gì vậy?”
Long Thiên Tiếu hỏi.
Chờ sau khi Long Thiên Tiếu ngồi xuống, Cố Tuyết Cầm bèn tiến lại gần, ngửi ngửi mùi hương trên người Long Thiên Tiếu.
“Không ngửi thấy mùi gì kỳ lạ”.
Cố Tuyết Cầm xác nhận lại.
“Ai nói với em anh ra ngoài chơi bời lêu lổng vậy?”
Long Thiên Tiếu có chút cạn lời.
“Trực giác”.
Cố Tuyết Cầm nói.
“Trực giác của em quả thực là không chính xác, anh chỉ cùng Tần Viễn Lâm ra ngoài bàn chút chuyện, chỉ có vậy thôi”.
Long Thiên Tiếu giải thích.
“Ồ, vậy hai người đã nói gì?”
Cố Tuyết Cầm có chút tò mò hỏi.
“Bọn anh tính thành lập một công ty bảo an”.
Long Thiên Tiếu nói rõ hơn.
“Công ty bảo an sao?”
Cố Tuyết Cầm có chút kinh ngạc bèn hỏi lại.
“Đúng vậy”.
Long Thiên Tiếu đáp.
“Ở thành phố Lâm Giang, thậm chí là cả Đại Hạ Đế Quốc, dịch vụ bảo an cũng có một thị trường nhất định rồi, chỉ là mọi người vì sao lại đột nhiên nghĩ đến chuyện muốn thành lập một công ty bảo an vậy, theo lý mà nói, hiện giờ tựa hồ không phải thời cơ tốt nhất”.
Cố Tuyết Cầm có chút nghi hoặc nói.
“Anh cảm giác ở thành phố Lâm Giang trong tương lai sẽ có một khoảng thời gian không yên ổn, cho nên việc thành lập một công ty bảo an là do anh đề xuất với Tần Viễn Lâm”.
Long Thiên Tiếu định thần lại sau đó nói với Cố Tuyết Cầm.
“Là vậy sao?”
Cố Tuyết Cầm nghe thấy thế có chút nghi hoặc và nói, nhưng cũng không tiếp tục truy hỏi thêm.
“Ừm!”
Long Thiên Tiếu đáp lại.
“Sở Uyển Tình và Lương Giai hẹn thứ bảy tuần này đến Tây Sơn chơi, hỏi chúng ta có muốn đi cùng bọn họ không?”
Cố Tuyết Cầm đột nhiên nhớ tới cái gì đó vì vậy nói với Long Thiên Tiếu.
“Nếu em muốn thì chúng ta sẽ cùng đi!”
Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười cười nói.
“Vậy chúng ta cùng đi đi, lâu rồi không dẫn theo đứa nhỏ ra ngoài chơi, sắp phát ngộp rồi. Mặc dù bây giờ là cuối thu nhưng lá phong trên Tây Sơn đã đỏ rồi, chắc chắn sẽ rất đẹp cho xem”.
Cố Tuyết Cầm nhìn tập tài liệu trong tay, miệng lại lẩm bẩm nói. Long Thiên Tiếu nghe thấy vậy chỉ cười cười rồi cởi chiếc áo khoác ngoài ra.
Khi nghe thấy Cố Tuyết Cầm nhắc đến Long Tiểu Tịch, trong lòng Long Thiên Tiếu có cảm giác rất kỳ lạ, những suy nghĩ của Cố Tuyết Cầm ngày càng giống một người mẹ.
“Sao lại nhìn em như vậy?”
Khi phát hiện ra Long Thiên Tiếu nhìn mình chằm chằm, Cố Tuyết Cầm chớp chớp đôi mắt có chút ngượng ngùng nói.
“Không có gì”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười nhạt nói.
“Cũng sắp sáu giờ rồi, chúng ta mau xuống nấu cơm đi, em có hơi đói bụng”.
Cố Tuyết Cầm nhìn đồng hồ, sau đó nhíu mày nhìn Long Thiên Tiếu, có chút đáng thương nói.
“Ừm, giờ anh xuống đây!”
Long Thiên Tiếu nghe vậy liền đáp lại, sau khi tiến vào trong phòng tắm rửa mặt mũi xong anh liền đi xuống dưới.
Gần đến 7 giờ, mọi người cuối cùng cũng tập trung về phía bàn ăn, Long Vận Nhi đúng lúc từ trường học trở về.
Lúc này, trên TV đang phát bản tin thời sự, trong thời gian ăn cơm, bản tin trên TV cơ bản sẽ phát những tin tức về cuộc sống người dân, cũng như một số tin tức về kinh tế.
“Xin chào quý khán giả thân mến, đây là đài truyền hình tin tức 630 của thành phố Lâm Giang, dưới đây sẽ là những tin tức mới nhất trong thành phố”.
Màn hình TV chuyển cảnh rồi truyền đến giọng nói của MC dẫn bản tin.
“Vào lúc 6 giờ chiều nay, tập đoàn Long Đằng tổ chức họp báo, tuyên bố hợp tác với tập đoàn Khải Thành và tập đoàn Lực Dương, cùng góp vốn đầu tư 2 tỷ nhân dân tệ để thành lập công ty liên doanh, công ty định hướng bảo an, gây chấn động trong giới. Phóng viên đi trước của chúng tôi đã tham dự buổi họp báo và may mắn được phỏng vấn chủ tịch của tập đoàn Long Đằng, ông Tần Viễn Lâm, chúng ta hãy theo ống kính phóng viên và tìm hiểu tình hình cụ thể”.
Người MC nữ nở nụ cười xinh đẹp và tươi tắn, nói xong, màn hình chuyển cảnh. Một phóng viên tay cầm microphone cùng Tần Viễn Lâm xuất hiện trên màn hình.
“Chào chủ tịch Tần, rất cảm ơn ông đã bớt chút thời gian để nhận lời phỏng vấn của chúng tôi. Chúng tôi cảm thấy rất ngạc nhiên, vô cùng ngạc nhiên! Cùng góp vốn 2 tỷ tệ thành lập công ty chung, điều này ông đã căn nhắc trong bao lâu vậy?”
Phóng viên dò hỏi, nói xong liền đưa microphone đến gần miệng Tần Viễn Lâm.
“Suy nghĩ chuyện này trong bao lâu sao? Kỳ thật cũng không lâu lắm, chúng tôi thấy việc thành lập công ty bảo an là cần thiết, có tiền thì liền quyết định thôi. Suy đi tính lại cũng không mất quá nhiều thời gian”.
Tần Viễn Lâm mơ hồ đáp lại.
“Chủ tịch Tần lần này tiến vào lĩnh vực bảo an, xin hỏi trong lĩnh vực này ông có lòng tin lạc quan tuyệt đối không?”
Phóng viên lại tiếp tục hỏi.
“Tuyệt đối sao? Trước giờ tôi chưa từng nói điều gì tuyệt đối, bình thường sẽ giữ lại cho mình một đường lui. Thái độ đối với thị trường bảo an, đương nhiên là tôi rất xem trọng, tôi nói rồi, cảm thấy có thể kiếm được tiền thì sẽ làm. Tôi là một thương nhân, nếu không kiếm được tiền, tôi sẽ không đầu tư”.
Tần Viễn Lâm nghe vậy lại đáp.
“Cuối cùng tôi vẫn còn một câu hỏi, góp vốn đầu tư với lượng vốn ban đầu là 2 tỷ tệ, xin hỏi chủ tịch Tần, lần thành lập công ty bảo an này chỉ đơn thuần là để phục vụ an ninh thôi sao?”
Phóng viên lại tiếp tục hỏi.
“Chúng tôi tiến vào lĩnh vực bảo an, dịch vụ bảo an chỉ là một phần rất nhỏ trong lĩnh vực này. Góp vốn thành lập công ty không chỉ cung cấp cho chúng tôi dịch vụ bảo an mà còn cố gắng khám phá các hệ thống an ninh, hệ thống bảo vệ khác, vv. Ngoài ra chúng tôi cũng sẽ tham gia vào việc nghiên cứu và phát triển thiết bị an ninh, đồng thời nhân cơ hội này định nghĩa lại hoàn toàn ngành công nghiệp an ninh”.
Tần Viễn Lâm đáp.
“Cảm ơn chủ tịch Tần đã nhận lời phỏng vấn của chúng tôi. Chúng ta sẽ quay lại phòng phát sóng trực tiếp”.
Sau khi phỏng vấn xong, màn hình liền chuyển cảnh.
“Thiên Tiếu, quan hệ giữa cậu và chủ tịch Tần rất tốt phải không?”
Cố Vân Sơn xem xong tin tức liền hỏi.
“Vâng không sai, quan hệ cá nhân rất tốt”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng đáp lại.
“Vậy cậu có biết gì về tập đoàn Khải Thành và tập đoàn Lực Dương kia không?”
Cố Vân Sơn lại hỏi.
“Con biết một chút”.
Long Thiên Tiếu trả lời.
“Lần này nhà họ Tần hợp tác với tập đoàn Khải Thành và tập đoàn Lực Dương, cảm giác không đơn giản như bên ngoài thể hiện ra. Bất luận là Tần Viễn Lâm, người đứng sau tập đoàn Khải Thành hay tập đoàn Lực Dương đều có quan hệ cá nhân rất tốt với cậu. Tôi cũng không biết cậu đóng vai trò gì trong đó, nhưng có một câu tôi muốn nói với cậu, là bảo vệ tốt cho chính mình”.
Cố Vân Sơn lãnh đạm nói.
“Bố yên tâm đi, chuyện này quả thật con cũng có liên quan nhưng nó sẽ không gây ra ảnh hưởng gì xấu cho con đâu”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ cười cười rồi nói.
“Kiểu hợp tác hoàn toàn xuyên biên giới này không khác gì tuyên chiến với thế giới bên ngoài. Trước kia thành phố Lâm Giang vốn là trắng ra trắng, đen ra đen, xám ra xám, nhưng sau lần hợp tác này trắng đen lẫn lộn, tình thế ở thành phố Lâm Giang sẽ càng thêm phức tạp”.
Cố Vân Sơn có chút cảm khái nói.
“Cho dù không lẫn lộn với nhau thì cũng đã phức tạp rồi”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy chỉ lắc đầu nói.
Bên này Long Vận Nhi nghe thấy hai người họ nói chuyện, cũng có chút ngỡ ngàng, cô ấy nghe không hiểu, nên không buồn quan tâm nữa.
Cố Tuyết Cầm thực ra có thể hiểu được một ít, nhưng lúc này cô vẫn rất chuyên chú gắp thức ăn cho Long Tiểu Tịch.