“Đúng vậy, Triệu Nguyên vừa mới tìm tôi, cậu ta đã điều tra bối cảnh của cậu, biết được một số chuyện của cậu, cho nên cậu ta căn bản không mấy xem trọng cậu. Tôi đã cảnh cáo cậu ta đừng làm mấy hành động thiếu suy nghĩ, cậu ta vẫn tỏ ý muốn xuống tay với cậu”.
Tần Viễn Lâm đại khái nói qua sự việc một lần.
“Kệ anh ta đi, không sao đâu”.
Long Thiên Tiếu uống một ngụm trà, rồi thản nhiên nói.
“Cậu Long có muốn bên này tôi sắp xếp người bảo vệ cậu không?”
Tần Viễn Lâm hỏi, Long Thiên Tiếu thân thủ thế nào ông ta đương nhiên biết rõ, nhưng lời đề nghị này cũng xem như một cách thức thể hiện sự quan tâm, để Long Thiên Tiếu biết được mình quan tâm đến cậu ta.
“Cái này không cần, rất phiền phức, ông yên tâm đi, bọn họ không thể đem lại phiền toái gì cho tôi được”.
Long Thiên Tiếu lắc đầu, rồi nói.
“Vậy tôi yên tâm rồi!”
“Nếu không có chuyện gì khác tôi đi trước đây!”
Long Thiên Tiếu nghe vậy cũng đáp lại.
“Được, tôi tìm cậu Long lên đây, kỳ thật vì chuyện này thôi”.
Tần Viễn Lâm cũng nói, nói xong ông ta tiễn Long Thiên Tiếu đi, nhìn bóng lưng rời đi của Long Thiên Tiếu trong lòng ông ta có chút cảm khái, thậm chí còn có cảm giác thê lương thay Triệu Nguyên.
Trước có nhà họ Tôn, sau có nhà họ Quách, chọc phải Long Thiên Tiếu có nhà nào có kết cục tốt đẹp đâu?
Triệu Nguyên, rất có thể là nhà họ Tôn và nhà họ Quách thứ hai.
Khi Long Thiên Tiếu trở lại phòng huấn luyện, Tần Tiểu Manh vẫn đang luyện tập cùng Lục Thanh Dao, so với Lục Thanh Dao thần thái bình tĩnh ung dung, Tần Tiểu Manh lại có chút chật vật không chịu nổi, nếu không phải Tần Tiểu Manh cực lực yêu cầu không thể đánh vào mặt thì hiện tại mặt mũi cô ấy đã bầm dập rồi.
Dù sao bị Lục Thanh Dao quật lên quật xuống, Tần Tiểu Manh cảm thấy mình sắp sụp đổ rồi, cô ấy thậm chí còn nghi ngờ Lục Thanh Dao này là do ông chú kì quái kia đặc biệt phái đến để tra tấn mình. Hơn nữa tính tình em gái này cũng quá ngay thẳng rồi, người ta bảo cô ấy đánh, cô ấy liền đánh, một chút nương tay cũng không có.
“Hai người họ còn phải tiếp tục sao?”
Lúc này, Cố Tuyết Cầm thấy Long Thiên Tiếu quay lại, hỏi.
“Đây mới là ngày đầu tiên, sau đó còn hai ngày nữa, vốn dĩ là quật ngã xuống sàn, bây giờ ngã xuống đệm, tôi đối với họ như vậy đã là rất tốt rồi”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, uống một ngụm nước rồi nói.
“Tôi nhìn thời gian cũng gần đến lúc Tiểu Tịch tan học rồi”.
Lúc này, Cố Tuyết Cầm nhìn đồng hồ sau đó nói.
“Vậy trước tiên tạm nghỉ một lát đi! Ngày mai lại tiếp tục”.
Long Thiên Tiếu hô với hai người họ, hai người nghe thấy vậy rốt cuộc cũng ngừng lại, Tần Tiểu Manh nghe thấy trực tiếp tê liệt ngã xuống mặt đất.
“Lục Thanh Dao, cháu lại đây một chút”.
Lúc này, Long Thiên Tiếu nói với Lục Thanh Dao, nói xong bản thân anh đi vào trong một phòng riêng của nhà huấn luyện, Lục Thanh Dao thấy vậy cũng đi theo vào. Sau một hồi lâu, Tần Tiểu Manh mới từ dưới đất bò dậy, đi tới bên cạnh Cố Tuyết Cầm.
“Bọn họ đi vào trong đó làm gì vậy?”
Tần Tiểu Manh hỏi.
“Chị cũng không biết, chắc là tổng kết thành quả huấn luyện một chút đi!”
Cố Tuyết Cầm nghe vậy, chỉ lắc đầu, Tần Tiểu Manh nghe thấy thế chỉ bảo người phục vụ tới cầm một chút nước, rồi đưa lên uống.
“Đó chính là đãi ngộ riêng mà, chú ấy chưa bao giờ ưu ái em như vậy, chị không biết đấy chứ, cả ngày chỉ dạy em mấy động tác Thái Cực Quyền của người già”.
Tần Tiểu Manh có chút bực bội nói.
“Chị cũng nghĩ như vậy, nhìn thì cảm giác không có mấy tác dụng”.
Cố Tuyết Cầm nghe vậy cũng thẳng thắn nói.
“Thì đó, thì đó, cũng không biết chú ấy phát bệnh thần kinh gì, lại đột nhiên dạy như vậy, tiếp theo, vậy mà còn hai ngày nữa, trong hai ngày đó, em không phải hoàn toàn toang rồi à?”
Tần Tiểu Manh vô cùng khoa trương nói, vừa nói vừa kêu ca càu nhàu uống đồ uống đang cầm trong tay.
Qua một hồi lâu, Long Thiên Tiếu và Lục Thanh Dao mới từ trong phòng huấn luyện đi ra, sau khi Lục Thanh Dao đi ra, lại vô cùng tôn kính cúi đầu với Long Thiên Tiếu.
“Cảm ơn thầy đã chỉ giáo, nếu không có chuyện gì nữa thì cháu đi trước đây”.
Lục Thanh Dao trịnh trọng nói.
“Ừm”.
Long Thiên Tiếu lên tiếng, sau khi Lục Thanh Dao chào tạm biệt Long Thiên Tiếu lại nói lời chào với Cố Tuyết Cầm và Tần Tiểu Manh, sau đó mới rời đi.
“Đi thôi, chúng ta cũng về”.
Long Thiên Tiếu nhìn về phía Cố Tuyết Cầm rồi nói.
“Này, này, này ông chú kì quái, chú không phải lại quên chuyện gì rồi chứ?”
Nhìn thấy tình huống này, Tần Tiểu Manh có chút nóng nảy, cứ đi như vậy à, chính cô ấy bị quăng quật cả một buổi chiều, chẳng lẽ ông chú kỳ lạ này không phân tích tổng kết gì à? Chẳng lẽ bản thân cô chỉ là phụ họa cùng tập luyện với Lục Thanh Dao thôi sao? Nghĩ đến đây, trong lòng Tần Tiểu Manh cực kỳ uất ức.
“Quên chuyện gì? Chú không nhớ có chuyện gì cả!”
Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút kinh ngạc hỏi.
“Chú chỉ dạy thêm cho cô bé đó, vậy cháu thì sao?”
Tần Tiểu Manh căm giận nói.
“Lúc trước không phải vẫn luôn chỉ dạy cho cháu à? Những gì cần dạy, chú đều dạy rồi, chính cháu học nhưng không thể áp dụng, chú cũng không còn cách nào khác”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, lại lắc đầu nói.
“Cái gì mà cần dạy thì đã dạy rồi chứ, chẳng lẽ chú nói cái cần dạy chính là Thái Cực Quyền cho người già đấy à?”
Tần Tiểu Manh có chút tức giận nói, cái này cũng quá đáng quá rồi, từ nhỏ đến giờ chưa từng có người nào dám không xem trọng cô như vậy.
“Cái gì mà Thái Cực Quyền chỉ giành cho người già, đó là tuyệt thế võ công đấy biết chưa, chỉ là bản thân cháu không biết dùng thôi”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, có chút không nói nên lời.
“Chú nói hươu nói vượn, cháu chưa bao giờ gặp qua người nào trơ trẽn như vậy!”
Tần Tiểu Manh nghe vậy, cảm giác chính mình tức giận đến mức đầu óc quay cuồng rồi.
“Được rồi, chú đi trước đây, chú vẫn còn chuyện khác”.
Long Thiên Tiếu không tiếp tục để ý tới Tần Tiểu Manh nữa, sau đó nói, nói xong liền dẫn theo Cố Tuyết Cầm rời đi, lúc này Tần Tiểu Manh tức giận đến giơ chân múa tay nhưng chỉ cần vừa nhấc chân nhấc tay lên cơ thể đã truyền đến một trận đau nhức, cô thực sự quá thảm rồi, toàn thân đau đớn.
Cũng may là ngã xuống đệm, nếu không ngã xuống đất cô cảm thấy bản thân mình đã hoàn toàn suy sụp rồi.
“Lương của anh ở tập đoàn Long Đằng cao như vậy, sao không dạy cho Tần Tiểu Manh chút kỹ năng”.
Cố Tuyết Cầm ngồi lên xe, sau đó nói với Long Thiên Tiếu.
“Tôi dạy rồi, chỉ là cô ấy không nhận thức được thôi”.
Long Thiên Tiếu nghe vậy, thản nhiên nói, nói xong bèn khởi động xe.
“Vừa rồi Tần Viễn Lâm tìm anh có chuyện gì vậy?”
Cố Tuyết Cầm lại hỏi, chuyện của Long Thiên Tiếu, cô không giống như quản quá nhiều, cô không chuyên trong lĩnh vực này, nhìn không ra được cũng là chuyện bình thường, có lẽ cái Long Thiên Tiếu dạy chính là tuyệt thế võ công, loại chuyện này, không ai có thể nói là không giỏi.
“Về chuyện nhà trẻ, ông chủ công ty địa ốc Thành Dực đến tìm ông ta, bảo ông ta giao tôi ra”.
Long Thiên Tiếu nghiêm túc lái xe, thản nhiên nói.
“Việc này anh tính xử lý thế nào?”
Cố Tuyết Cầm vẫn có chút lo lắng, giáo sáng dễ chặn, tên mật khó phòng, nếu đối phương quang minh chính đại đến, cô không thực sự lo lắng, thực lực của Long Thiên Tiếu cô hiểu rất rõ. Hai gia tộc như nhà họ Quách và nhà họ Tôn, hai gia tộc lớn như vậy nói biến mất liền biến mất, đã nói lên rất nhiều vấn đề rồi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK