Cũng vào đúng lúc này, điện thoại Long Thiên Tiếu vang lên.
Long Thiên Tiếu lấy điện thoại ra, anh nhìn vào màn hình hiển thị, là Lâm Hi gọi tới.
“Tôi nghe điện thoại chút”.
Long Thiên Tiếu nói với Tần Tiểu Manh và Diệp Vô Tâm, nói xong, anh liền đi sang một bên.
“Anh cả, bây giờ anh có thời gian không?”
Sau khi kết nối, đầu dây bên kia liền truyền đến giọng nói của Lâm Hi.
“Sao thế?”
Long Thiên Tiếu hỏi.
“Anh có tiện gặp tôi chút không? Tôi muốn nói với anh một số chuyện”.
Lâm Hi nhàn nhạt nói.
“Được, cô nói thời gian địa điểm đi!”
Long Thiên Tiếu do dự một lát rồi nói.
“Khoảng 3 rưỡi nhé, chỗ cũ, Tiểu Vũ Tiền Các”.
Lâm Hi trả lời.
“Ừm”.
Long Thiên Tiếu đáp.
Nói đến đây, hai người cũng không hàn huyên quá nhiều liền cúp máy.
Long Thiên Tiếu nhìn đồng hồ, bây giờ đã gần 3 giờ, bây giờ xuất phát đến Tiểu Vũ Tiền Các, thời gian vừa khéo.
Sau khi gặp Lâm Hi, vừa hay đến giờ đón Cố Tuyết Cầm tan làm và Long Tiểu Tịch tan học.
“Tôi còn có việc, tôi đi trước đây. Nếu đến lúc đó gặp phải khó khăn gì, ông có thể trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, Tiểu Manh, cháu cho ông ấy số điện thoại của chú nhé”.
Long Thiên Tiếu nhanh nhẹn nói.
“Được rồi, vậy tôi không làm phiền cậu Long nữa”.
Diệp Vô Tâm có chút cảm kích nói, nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu chỉ gật gật đầu, sau đó liền rời đi trước.
Bên ngoài tòa nhà Long Đằng, Long Thiên Tiếu lái chiếc BMW x7 hướng về phía Tiểu Vũ Tiền Các.
Từ tập đoàn Long Đằng đến Tiểu Vũ Tiền Các chỉ mất chưa đầy 30 phút, khoảng 3 rưỡi, Long Thiên Tiếu đã xuất hiện trước Tiểu Vũ Tiền Các.
Vừa xuống xe, anh liền thấy Lâm Hi đang đứng đợi ở cửa.
“Anh cả”.
Lâm Hi bước tới, nói với Long Thiên Tiếu.
“Có chuyện gì vào trong nói đi!”
Nghe thấy vậy, Long Thiên Tiếu chỉ nói. Long Thiên Tiếu cũng không phải là lần đầu tiên đến đây, hơn nữa mỗi lần đến đều cùng một phòng, anh đã thuộc đường rồi.
Sau khi vào phòng, Long Thiên Tiếu liền kêu phục vụ ra ngoài.
“Tìm tôi gấp vậy, có chuyện gì à?”
Long Thiên Tiếu nhấp một ngụm trà, sau đó hỏi.
“Tìm anh cả, có hai chuyện, một là chuyện liên quan đến việc chị dâu bị sát hại năm đó có tiến triển, hai là sau vài ngày, phía liên minh sát thủ về cơ bản đã sáng tỏ, tôi muốn báo cáo với anh cả”.
Lâm Hi yên lặng nói.
Khi nghe đến chuyện thứ nhất, trong mắt Long Thiên Tiếu hiện lên tia phức tạp đau đớn.
“Vậy cô nói chuyện thứ nhất trước đi”.
Long Thiên Tiếu nói.
“Chuyện năm đó, bọn họ làm rất bí mật, thế cho nên tiến độ điều tra của chúng tôi rất chậm. Hơn nữa, sự thật mà chúng tôi có thể khẳng định cũng không nhiều. Trải qua quãng thời gian cố gắng này, chúng tôi xác định chuyện năm đó có liên quan đến một số thế lực ở thành phố Lâm Giang, các đối tượng nghi ngờ chính là hai gia tộc ở thành phố Lâm Giang, nhà họ Lăng và nhà họ Thượng Quan, một trong hai nhà bọn họ”.
Lâm Hi không nói vòng vo.
“Nhà họ Lăng và nhà họ Thượng Quan có lai lịch thế nào?”
Long Thiên Tiếu lạnh giọng hỏi.
“Thành phố Lâm Giang có một gia tộc lớn hàng đầu và ba gia tộc siêu lớn. Gia tộc lớn hàng đầu là nhà họ Tần, ba gia tộc siêu lớn lần lượt là nhà họ Vương, nhà họ Lăng và nhà họ Thượng Quan. Sức mạnh và nguồn tài chính của ba gia tộc này sàn sàn như nhau. Bây giờ nhà họ Vương đã lụn bại, nhà họ Lăng khá kín tiếng, nhưng lại có quan hệ thân thiết nhiều đời với nhà họ Thượng Quan”.
Lâm Hi giới thiệu vắn tắt.
“Nếu đã có quan hệ nhiều đời, tại sao lại là một trong hai? Chứ không phải là hai nhà thông đồng với nhau?”
Nghe xong, Long Thiên Tiếu khẽ cau mày, hỏi.
“Tình hình bên trong có chút phức tạp. Mỗi một gia tộc ở thành phố Lâm Giang, hầu như đều có gia tộc và thế lực ở Đế Đô chống đỡ phía sau, nói ngay đến nhà họ Vương, thông qua điều tra, chúng tôi đã phát hiện bọn họ có quan hệ mật thiết với nhà họ Lý Đế Đô. Sau đó, nhà họ Thượng Quan lại có quan hệ với nhà họ Triệu Đế Đô. Về phần nhà họ Lăng, bọn họ khá đặc biệt, mặc dù có quan hệ nhiều đời với nhà họ Thượng Quan, nhưng là gia tộc duy nhất không có quan hệ với Đế Đô”.
Lâm Hi tiếp tục giải thích.
“Vậy có thể loại trừ nhà họ Lăng không?”
Long Thiên Tiếu hỏi.
“Cũng không thể, bọn họ không có bằng chứng thuyết phục. Cho nên, vẫn không thể loại trừ, hơn nữa, bọn họ có quan hệ mật thiết với nhà họ Thượng Quan, mọi chuyện còn khó nói. Ngoài ra, nhà họ Vương cũng có khả năng nhất định, nhưng cũng không lớn”.
Lâm Hi cảm thán nói, chuyện 5 năm trước, quả thực xảy ra quá đột ngột, quá thần bí, khiến cô không biết bắt đầu từ đâu.
“Chính là nói, chuyện 5 năm trước, có khả năng rất cao liên quan đến những gia tộc đó ở Đế Đô?”
Trong mắt Long Thiên Tiếu lóe lên tia lạnh lẽo, anh nói.
“Có thể nói như vậy”.
Lâm Hi đáp.
“Không ngờ, những người này lại ra tay với vợ con tôi. Gia tộc hào môn, dòng dõi thư hương? Đám học giả thối rữa phe phẩy cán bút, miệng toàn nhân nghĩa đạo đức này đều phải chết!”
Long Thiên Tiếu nói bằng vẻ mặt đằng đằng sát khí.
“Nước ở Đế Đô rất đục, tranh quyền đoạt lợi, ngày nào cũng diễn ra. Năm đó anh cả như mặt trời trên cao, quả thực khiến rất nhiều kẻ xấu ngày đêm mất ngủ, có không ít người muốn thấy anh cả gặp xui xẻo”.
Lâm Hi nhàn nhạt nói.
“Tiếp tục điều tra sâu hơn, tôi cũng sẽ tìm cơ hội tiếp cận nhà họ Lăng và nhà họ Thượng Quan”.
Long Thiên Tiếu trầm ngâm hồi lâu, sau đó nói.
“Đã rõ, anh cả”.
Nghe thấy vậy, Lâm Hi chỉ đáp.
“Tình huống phía liên minh sát thủ thế nào?”
Long Thiên Tiếu lại tiếp tục hỏi.
“Đây là tài liệu, anh cả xem qua đi”.
Lúc này, Lâm Hi đưa một tập tài liệu tới, nói với Long Thiên Tiếu.
Long Thiên Tiếu đón lấy tài liệu, mở ra rồi xem.
Thành phố Lâm Giang, bên ngoài sân vườn nhà họ Lăng.
Một chiếc xe sang trọng dừng lại, Tần Viễn Lâm xuống xe. Lúc này, đám đầy tớ nhà họ Lăng liền tiến lên nghênh đón.
“Ông Tần, ông cụ Lăng đã đợi ở trong từ lâu rồi”.
Đám đầy tớ hơi cúi đầu, cung kính nói.
“Dẫn tôi vào!”
Tần Viễn Lâm nói, nghe xong, đám đầy tớ liền làm động tác mời, Tần Viễn Lâm cũng đi theo vào.
Trong gian đình nhỏ ở sân vườn, Lăng Giang Hà vẫn ngồi khoanh chân, trước mặt ông ta là ván cờ lúc sáng.
“Ông cụ Lăng”.
Tần Viễn Lâm bước tới, lên tiếng chào hỏi.
“Chủ tịch Tần bận trăm công nghìn việc, có thể giành chút thời gian qua đây, thật sự khiến tôi cảm thấy rất vinh hạnh”.
Nghe thấy vậy, Lăng Giang Hà liền đứng dậy, khách sáo nói.
“Mời chủ tịch Tần ngồi”.
Lăng Giang Hà làm động tác mời.
“Ông cụ Lăng muốn tìm tôi chơi cờ, sao tôi có thể không đến chứ?”
Tần Viễn Lâm khoanh chân ngồi xuống, thấy tàn cuộc trên bàn cờ, trong mắt ông ta có chút kinh ngạc.
“Đây là tàn cuộc sao?”
Tần Viễn Lâm khẽ kinh hô.