Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Tuyết Cầm, cô đang nói vớ vẩn gì vậy, từ khi nào tập đoàn Cố Thị đến lượt cô đưa ra những lời nhận xét tiêu cực đó chứ?”

“Đúng thế đúng thế, cô cho rằng cô là ai, có phải cô muốn làm chủ cái nhà này không?”

“Tôi thấy cô ta chính là như vậy, cô đang hút máu gia tộc”.

Đám người vừa nghe xong, nhất thời không vui, bắt đầu tôi một câu anh một câu phản bác.

“Tôi nói rồi, im miệng lại cho tôi”.

Bà cụ Cố thấy bên dưới lại lộn xộn, cao giọng nói, giọng điệu lạnh lùng, sắc mặt bà ta rất xấu.

Đám người nghe thấy vậy, tiếng thảo luận nhanh chóng chìm xuống.

“Tôi và người của tôi đều tính ra 88,2%!”

Bà cụ nhìn đám người, sau khi quét một vòng, bà ta mới lạnh lùng nói.

Lời này vừa nói ra, tất cả bọn họ đều sững sờ, dùng sức tát vào mặt, trên mặt vẫn cảm thấy đau.

Hiện trường bỗng chốc rơi vào bầu không khí im lặng chết chóc, xấu hổ, quá xấu hổ!

“Các người, không phải các người đều tính rồi à? Sao lại xảy ra chuyện này?

Cố Hiểu Huy ngẩn người ra, nhìn về phía đám người, chất vấn, bọn họ nghe xong đều cúi đầu xống, nào dám trả lời?

“Ai có thể nói cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra không?”

Cố Hiểu Huy lại hỏi, sắc mặt anh ta rất xấu, mặt đỏ bừng, cú tát này quá nhanh quá mạnh, vậy mà kết quả anh ta tính ra lại sai, giây trước, anh ta còn vỗ ngực nói không có vấn đề gì!

“Tôi đã nói rồi, bọn họ không tính. Các người thân thiết như vậy, thế mà anh không hiểu tính cách của bọn họ, anh còn có thể làm gì chứ? Trên thương trường, biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng, lẽ nào anh không hiểu đạo lý này sao?”

Cố Tuyết Cầm nhìn Cố Hiểu Huy, có phần chế giễu nói. Nghe được lời này, đám người có chút căm phẫn, nhưng không có ai lên tiếng nói chuyện, bởi vì bọn họ thật sự không làm đánh giá, khi bà cụ hỏi, vì để hoàn thành nhiệm vụ, bọn họ chỉ có thể thống nhất kết quả với Cố Hiểu Huy.

Nhưng ai biết được, Cố Hiểu Huy này cũng không đáng tin, thế mà lại tính sai, xấu hổ, xấu hổ quá đi.

Đối mặt với lời nói của Cố Tuyết Cầm, Cố Hiểu Huy không thể nói ra một câu phản bác, anh ta có chút nghi ngờ nhân sinh.

“Cho nên, rảnh rỗi đọc nhiều sách chút, số liệu như vậy, tính nhẩm là ra, rầm rộ gióng trống khua chiêng một đám người tính còn sai?”

Thấy cảnh tượng này, Long Thiên Tiếu cũng cảm thấy tức cười. Anh thuận thế bổ thêm dát dao. Lời của Long Thiên Tiếu rất khó nghe, hơn nữa còn có chút khuếch trương, ít nhất bọn họ cho rằng tính nhẩm không thể ra được. Nhưng hiện trường không có một ai dám đứng ra phản bác, bọn họ đều cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Con người dù có vô liêm sỉ đến đâu cũng biết thẹn.

Thấy một màn này, sắc mặt bà cụ Cố lạnh lẽo đến cực điểm, mất mặt, mất hết mặt mũi rồi.

“Một người tính sai, những người khác không tính. Gia tộc kiếm được bao nhiêu tiền, lẽ nào không liên quan đến các người sao?”

Bà cụ Cố nhìn về đám người, chất vất. Bọn họ đều cúi đầu xuống không dám nói gì.

“Bà, đây là lỗi của cháu, cấp dưới của cháu đã sơ suất tính sai, dẫn đến việc đánh giá xảy ra vấn đề”.

Lúc này, Cố Hiểu Huy cắn răng nói, ngoại trừ nhận lỗi về mình, hiện tại anh ta không còn cách nào khác.

“Nếu cô cũng đã đánh giá được rồi. Vậy thì bây giờ tôi cần một lý do, tại sao cô đột ngột muốn tăng lợi nhuận thêm 3%. Cô phải biết rằng, 70% đã quá nhiều rồi, chúng tôi đã vô cùng nhượng bộ cô, cô đây là đang nói một đằng làm một nẻo!”

Bà cụ Cố nhìn về phía Cố Tuyết Cầm, lạnh giọng nói.

“Các người không tôn trọng tôi”.

Cố Tuyết Cầm ngẩng đầu lên, tự tin nói.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Nghe thấy vậy, bà cụ nhìn về phía Cố Hiểu Huy, tỏ vẻ dò hỏi.

“Cái gì không tôn trọng? Sao tôi lại không biết chứ? Chúng ta chỉ thương lượng hợp đồng bình thường, tôi không tôn trọng cô từ khi nào vậy?”

Nghe thấy thế, Cố Hiểu Huy chột dạ nói.

“Đã xảy ra chuyện gì?”

Bà cụ Cố lại nhìn Cố Tuyết Cầm, hỏi. Bà ta có thể nhìn ra, Cố Hiểu Huy đang che giấu, không thể nhận được câu trả lời từ miệng anh ta, cho nên bà ta chỉ có thể hỏi Cố Tuyết Cầm.

“Anh ta đã xúc phạm chỉ số IQ của tôi! 3% lợi nhuận này chính là khoản thuế IQ mà anh ta phải trả”.

Cố Tuyết Cầm thẳng thắn nói.

“Tôi muốn biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì?”

Bà cụ nói với Cố Tuyết Cầm.

“Anh ta giở trò trong hợp đồng và muốn tôi mất tất cả, nhưng đã bị tôi phát hiện ra. Nếu anh ta thực sự có khả năng đưa tôi vào tròng thì cũng thôi đi, vấn đề là anh ta bị tôi phát hiện ra, thủ đoạn của anh ta vô cùng thấp hèn, khiến tôi cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị xúc phạm”.

Nghe vậy, Cố Tuyết Cầm bộc trực nói.

“Cố Tuyết Cầm, con mẹ nó, cô đang nói láo. Cô nói tôi giở trò ở trong hợp đồng, cô có bằng chứng không?”

Cố Hiểu Huy vẫn muốn đấu tranh đến cùng, nếu lỗi này đổ lên đầu anh ta, e rằng địa vị của anh ta trong lòng bà cụ sẽ ngày một kém đi.

“Bằng chứng! Tôi muốn có bằng chứng!”

Cố Hiểu Huy vẫn chưa kịp nói ra chữ “chứng” trong bằng chứng, trong tay Cố Tuyết Cầm đã xuất hiện thêm một bản hợp đồng, cô đưa ra cho mọi người xem, khiến cho Cố Hiểu Huy lập tức ngậm miệng lại.

Thấy vậy, bà cụ Cố cau chặt mày lại, ăn vụng thì thôi đi, đằng này ăn vụng còn không biết chùi mép, còn để người ta nắm được bằng chứng, bà ta bất lực rồi, trong lòng rất lo lắng, nếu sau này thực sự để cho Cố Hiểu Huy nắm quyền điều hành gia tộc, nhà họ Cố sẽ như thế nào?

“Cô nói bậy, cô đang tạo bằng chứng giả, làm sao cô chứng minh được bản hợp đồng này là do tôi soạn?”

Sau khi bình tĩnh lại, Cố Hiểu Huy liền nói, đánh chết cũng không được nhận, nếu không anh ta sẽ phải gánh chịu mọi lỗi lầm, mặc dù người gây ra là anh ta.

“Bên trên có dấu chạm nổi của phòng pháp chế tập đoàn Cố Thị, còn có chữ ký của anh, anh nói nó là giả, khi nói lời này, phiền anh động não một chút”.

Nghe xong, Cố Tuyết Cầm có cạn lời nói, đây là lý do tại sao cô chưa bao giờ coi Cố Hiểu Huy là đối thủ.

“Vấn đề cụ thể của hợp đồng là gì?”

Bà cụ Cố lạnh lùng nói, bà ta muốn biết, rốt cuộc Cố Hiểu Huy làm sao mà bị Cố Tuyết Cầm bắt thóp, muốn biết Cố Hiểu Huy lại làm ra trò ngu ngốc gì.

“Vấn đề nằm ở trang thứ 7, bà có thể tự xem”.

Cố Tuyết Cầm nói. Lúc này, người giúp việc bên cạnh bà cụ Cố bước xuống, lấy hợp đồng cho bà ta.

Bà cụ mở bản hợp đồng ra, nhìn một lúc rồi khẽ cau mày. Mẹ nó, Cố Hiểu Huy coi Cố Tuyết Cầm là kẻ ngốc sao, cho dù Cố Tuyết Cầm có ngốc thật, có lẽ cũng sẽ không kí vào một bản hợp đồng như vậy!

Bà ta đọc nội dung hợp đồng, ngực phập phồng lên xuống, hiển nhiên đã bị chọc tức không hề nhẹ, bà ta rất muốn bùng nổ, nhưng càng vào lúc này, bà ta càng không thể để lộ cảm xúc, với tư cách là chủ nhà họ Cố, bà ta luôn tự nói với mình rằng phải bình tĩnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK