Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vâng, em đi sắp xếp ngay đây!”  
 
Nghe thấy vậy, Cao Bá nhàn nhạt nói, so với những người khác, thương tích của Cao Bá tương đối nhẹ, bởi vì cậu ta thông minh hơn chút, nếu 10 người không thể đánh bại Long Thiên Tiếu, vậy thì 20 người, đoán chừng cũng không thể đánh bại, hà tất gì phải đánh đến chết chứ?  
 
“Đi thôi, chúng ta ra ngoài xem sao”.  
 
Lôi Hổ nói với đám người, nói xong, hắn ta liền đi ở phía trước, dẫn theo một nhóm người ra ngoài.  
 
Lúc này, bốn người Long Thiên Tiếu đang nói gì đó, nhìn đồng hồ, Lôi Hổ đã vào trong khoảng 20 phút.  
 
“Ông chú kì quái, có phải Lôi Hổ này định nói lời mà không giữ lời không?”  
 
Lúc này, Tần Tiểu Manh hỏi.  
 
“Chắc không đến nỗi đó đâu, cháu phải biết rằng, anh ta không có khả năng đó, trên thực lực, không cho phép anh ta làm như vậy”.  
 
Long Thiên Tiếu chỉ khẽ lắc đầu nói, ý tứ rất rõ ràng, nếu Lôi Hổ nói lời không giữ lời, anh có rất nhiều cách để chỉnh đốn hắn ta.  
 
Nghe thấy những lời này, Cố Tuyết Cầm lại cảm thấy mơ hồ, vẫn là nên thành thật xoa bóp cho Long Thiên Tiếu đi, bộ dạng của cô bây giờ cực kỳ giống cô vợ nhỏ ngoan ngoãn hiền lành.  
 
“Được rồi, tôi cũng không mỏi lắm, cô ngồi xuống đi!”  
 
Long Thiên Tiếu lại nói với Cố Tuyết Cầm.  
 
“Ừm”.  
 
Nghe thấy vậy, Cố Tuyết Cầm liền đáp lại, dù sao xoa bóp lâu như vậy, tay cô cũng hơi mỏi rồi, thể lực của cô không được như Long Thiên Tiếu.  
 
Nói xong, cô liền ngồi xuống uống một ngụm trà nóng, lá trà đắt tiền này, cô uống không biết bao nhiêu mới đủ, dường như còn thơm hơn cả trà bình thường!  
 
Cũng vào đúng lúc này, Lôi Hổ dẫn theo một nhóm người xuất hiện.  
 
“Ha ha ha, anh Long, để anh đợi lâu rồi”.  
 
Lôi Hổ cười lớn, hơi chắp tay về phía Long Thiên Tiếu, cởi mở nói.  
 
“Đâu có, các anh bàn bạc như thế nào rồi?”  
 
Long Thiên Tiếu nhấp một ngụm trà, anh chậm rãi đặt tách trà xuống bàn, sau đó nhìn về phía Lôi Hổ, lãnh đạm nói.  
 
“Lôi Hổ tôi nói chuyện làm việc, từ trước đến nay luôn giữ chữ tín, nhất ngôn cửu đỉnh. Bây giờ tôi xin tuyên bố, từ nay về sau, Đông Thành tôi coi anh là bậc tôn quý, cộng tác không chia rẽ, thống nhất bước đi, chỉ nghe theo lời anh”.  
 
Lôi Hổ bước ra, chắp tay về phía Long Thiên Tiếu, vô cùng khí phách nói.  
 
“Đông Thành tôi coi anh là bậc tôn quý, cộng tác không chia rẽ, thống nhất bước đi, chỉ nghe theo lời anh!”  
 
Đám người nghe Lôi Hổ nói như vậy, tất cả đồng thanh nói.  
 
Sau khi hô xong câu khẩu hiệu, bọn họ lại cúi đầu khom lưng giống Lôi Hổ để bày tỏ sự khuất phục trước Long Thiên Tiếu.  
 
“Rất tốt”.  
 
Long Thiên Tiếu đứng dậy, cũng vô cùng khí phách nói.  
 
“Anh Long có chí lớn, chúng tôi theo anh, chắc là không sai đâu, chúc anh Long sớm ngày thống nhất tất cả thế lực ngầm thành phố Lâm Giang, thực hiện kế hoạch bá chủ, trở thành hoàng đế ngầm của thành phố Lâm Giang”.  
 
Một tay Lôi Hổ vỗ vào tim mình, có chút xúc động nói, điểm này, hắn ta làm không chê vào đâu được, xem ra là xuất phát tự đáy lòng, không có gì là giả dối.  
 
“Bản đồ của tôi, cũng không chỉ có mỗi thành phố Lâm Giang!”  
 
Long Thiên Tiếu nhìn vào đám người, lạnh lùng nói.  
 
Nghe thấy thế, trong lòng đám người khẽ run lên, anh Long này quả nhiên không phải là người bình thường, tham vọng quá đáng sợ.  
 
Bản đồ không chỉ có mỗi thành phố Lâm Giang, nói ra những lời như vậy, có thể thấy dã tâm hừng hực trong đó.  
 
Lúc này, Tần Tiểu Manh đã có chút kích động, Đông Thành lớn như thế, cứ như vậy trở thành thế lực nằm trong tay ông chú kì quái, quả thực quá khó tin mà.   
 
Cô cảm thấy, cho dù nhà họ Tần ra tay cũng không thể khuất phục được thế lực ngầm Đông Thành.  
 
Đừng thấy bây giờ Lôi Hổ có ít thuộc hạ như vậy, trên thực tế, những ông trùm của thế lực ngầm thành phố Lâm Giang này, người nào cũng thu nạp ít nhất mấy ngàn thậm chí là hàng chục ngàn tên thuộc hạ.  
 
Thấy cảnh tượng trước mắt, Cố Tuyết Cầm lại có chút sửng sốt, những lời Lôi Hổ nói có quá nhiều thông tin.  
 
Lôi Hổ này là ai, tại sao phải khuất phục trước Long Thiên Tiếu, Long Thiên Tiếu muốn trở thành hoàng đế ngầm của thành phố Lâm Giang sao? Mà khi anh nói bản đồ không chỉ có mỗi thành phố Lâm Giang, cô cảm thấy hình tượng người chồng quen thuộc trước mắt trở nên cao hơn, cô có cảm giác đột nhiên bị chinh phục.  
 
Trong lòng mỗi người phụ nữ đều có một vị anh hùng, hy vọng người đàn ông của mình là anh hùng cái thế, Cố Tuyết Cầm cũng không ngoại lệ.  
 
Bây giờ cô chắc chắn rằng, anh hùng trong lòng cô đang ở bên cạnh cô.  
 
“Anh Long, từ nay về sau bất kể có chuyện gì, chỉ cần không hại nước hại dân, vi phạm đạo nghĩa, Lôi Hổ tôi sẽ nghe theo anh!”  
 
Lôi Hổ lại nói.  
 
“Yên tâm, nghe theo tôi, các anh sẽ không thiệt đâu”.  
 
Long Thiên Tiếu chỉ đơn giản nói.  
 
“Anh Long và chị dâu, tiệc rượu đã chuẩn bị xong, mong hai vị ở lại dùng bữa. Võ quán Thiên Đạo là địa bàn của Lôi Hổ tôi, hôm nay thiết đãi không chu toàn, vẫn mong hai vị thứ lỗi”.  
 
Lôi Hổ lại nói với Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm, bộ dạng vô cùng cung kính, thậm chí hắn ta còn hơi cúi đầu.  
 
Giờ phút này, xưng hô của Lôi Hổ với Cố Tuyết Cầm cũng thay đổi, từ em dâu chuyển thành chị dâu, ý tứ trong đó rất rõ ràng, hắn ta thừa nhận quan hệ cấp trên cấp dưới với Long Thiên Tiếu, cho nên, hắn ta mới kính trọng gọi Cố Tuyết Cầm là chị dâu.  
 
Đối với cách xưng hô như vậy, Cố Tuyết Cầm hiển nhiên có chút không thích ứng.  
 
“Đi thôi!”  
 
Long Thiên Tiếu nắm lấy tay Cố Tuyết Cầm, sau đó nói, anh có thể nhìn ra sự khó xử của Cố Tuyết Cầm, thân là cô cả nhà họ Cố, một nhà kinh doanh giữ khuôn phép, có nề nếp, quả thực cô chưa từng thấy một trận chiến như vậy.  
 
Cảm nhận được hơi nóng từ lòng bàn tay Long Thiên Tiếu, trái tim Cố Tuyết Cầm cũng trở nên ấm áp.  
 
Người đàn ông này, bất kể trong hoàn cảnh nào, anh luôn có thể nhận ra cảm xúc của cô bằng tốc độ nhanh nhất, kịp thời cho cô cảm giác an toàn.  
 
Dưới sự dẫn dắt Lôi Hổ, Long Thiên Tiếu và Cố Tuyết Cầm ngồi ở vị trí tượng trưng cho sự cao quý, bữa tiệc bắt đầu, mọi người cùng nâng ly chúc mừng.  
 
“Mọi người, chúng ta kính anh Long một bát nhé, mong rằng Đông Thành sẽ có ngày thống nhất Lâm Giang dưới sự lãnh đạo của anh Long!”  
 
Lúc này, Lôi Hổ đứng dậy, hắn ta đang cầm một bát rượu trắng, bọn họ uống rượu bằng bát, nghe thấy vậy, đám người cũng lần lượt giơ bát trong tay lên.  
 
Thấy thế, Long Thiên Tiếu cũng đứng dậy.  
 
Cố Tuyết Cầm, Tần Tiểu Manh và Lục Thanh Dao lại có chút khó xử, bọn họ là đàn bà con gái yếu đuối, không thể uống nhiều rượu như vậy.  
 
“Mọi người có thể dùng trà thay rượu”.  
 
Long Thiên Tiếu nhỏ giọng nhắc nhở.  
 
“Ừm, được”.  
 
Cố Tuyết Cầm nhàn nhạt nói, cô đang có ý này.  
 
“Anh Long, hôm nay cũng coi như là ngày trọng đại, anh gia nhập vào chủ Đông Thành, cùng anh em chúng tôi nói vài câu đi!  
 
Mọi người cùng nâng ly, Lôi Hổ liền đề nghị.  
 
Nghe được lời của Lôi Hổ, đám người lại cảm thấy là lạ, cái gì mà gia nhập vào chủ Đông Thành, lẽ nào Đông Thành thật sự chắp tay nhượng bộ như vậy sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK