Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 
             “Tôi đã xin lỗi rồi mà!”  

             Cố Vân Sơn nghe vậy liền nói.  

             “Xin lỗi, xin lỗi thì làm được gì? Nếu như xin lỗi mà có tác dụng còn cần cảnh sát sao?”  

             Tên côn đồ tóc vàng nét mặt khinh bỉ nói.  

             “Đúng vậy, lão già chết tiệt kia, va vào đại ca tôi liền muốn chạy à?”  

             Tên tóc xanh bên cạnh tên tóc vàng uống một ngụm rượu đang cầm trong tay, vẻ mặt chế giễu nói.  

             “Tôi đã xin lỗi rồi, hơn nữa không phải tôi va phải các cậu, là các cậu va phải tôi mới đúng”.  

             Cố Vân Sơn cau mày, kiên định nói.  

             “Không phải ông va phải bọn tôi thì ông xin lỗi cái mẹ gì?”  

             Tên tóc vàng đẩy Cố Vân Sơn, ngang ngạnh nói.  

             “Tôi!”  

             Cố Vân Sơn nghe vậy nhất thời cứng họng, ông ta vốn định giải quyết trong yên bình, không muốn dây dưa với mấy tên côn đồ này, vì vậy mới xin lỗi cho xong.  

             Mấy tên côn đồ như này ông ta không phải mới gặp lần đầu, đều không phải loại người tốt đẹp gì.  

             “Ông làm sao hả?”  

             Tên tóc xanh ngang tàn nói.  

             “Này lão già kia, va vào đại ca bọn tôi thì phải trả giá, đã gây sự còn không hiểu chuyện, sống đến từng này tuổi rồi vẫn không biết điều”.  

             Tên đàn em đằng sau tên tóc vàng lớn giọng.  

             “Trả giá cái gì, các cậu rốt cuộc muốn cái gì?”  

             Cố Vân Sơn có chút hoảng sợ nói.  

             “Đền tiền đi, va vào người tôi phải đền 10 ngàn tệ, chuyện này coi như xong”.  

             Tên tóc vàng vênh váo tự đắc nói.  

             “Tôi không có tiền. Có tiền cũng không đưa cho các cậu, nếu các cậu cứ tiếp tục hống hách như vậy, tôi sẽ báo cảnh sát đấy”.  

             Cố Vân Sơn trầm tĩnh nói.  

             “Lão già, còn muốn lên mặt à, bọn này đã nể mặt rồi còn tính làm tới sao?”  

             Tên tóc xanh bước lên một bước rồi nói.  

             “Bụp!”  

             Cố Vân Sơn bị đá một cước khiến cả người ông ta ngã trên mặt đất, bởi vì lực đá quả thật rất mạnh, phần bụng dưới của Cố Vân Sơn đau nhói, ông ta ôm lấy bụng, điệu bộ có chút đau đớn.   

             “Đền tiền nhanh!”  

             Tên tóc vàng lại nói.  

             “Tôi không có tiền, một đồng cũng không có”.  

             Cố Vân Sơn tiếp tục nói.  

             “Không có tiền thì chịu ăn đòn đi, đánh chết lão già này”.  

             Tên tóc vàng dụi điếu thuốc nói. Nói xong, tên tóc xanh chủ động tiến lên trước nắm lấy cổ áo Cố Vân Sơn, kéo ông ta ngồi dậy, liền đó một cái tát giáng xuống mặt Cố Vân Sơn, cái tát khiến cả người Cố Vân Sơn ngã nhào xuống.  

             “Két!”  

             Đúng lúc này, từ xa có tiếng phanh xe truyền đến, một chiếc Audi A6 dừng lại, cửa xe mở ra, bóng người từ trên ghế phụ vội vã xuống xe.  

             “Bố, bố có sao không?”  

             Cố Tuyết Cầm sau khi xuống xe, liền lập tức chạy tới ngăn trước mặt Cố Vân Sơn.  

             “Tuyết Cầm!”  

             Cố Vân Sơn gượng đáp.  

             “Ồ, có người đẹp xuất hiện này!”  

             “Mẹ nó, thật sự quá xinh đẹp đi!”  

             “Cực phẩm! Em trước giờ chưa từng gặp người phụ nữ nào xuất sắc như vậy, đại ca, hôm nay phúc tới chỗ anh rồi”.  

             Mấy tên côn đồ nhìn thấy Cố Tuyết Cầm, ánh mắt đều sáng rực lên, tất cả bọn họ đều bày ra bộ dạng thèm nhỏ dãi.   

             “Chậc chậc chậc, bắt người phụ nữ đó lại cho tao”.  

             Tên tóc vàng được gọi là đại ca cũng đang thèm thuồng hét lên. Mấy tên côn đồ vừa nghe thế liền lập tức xông lên, bọn họ thậm chí còn không ý thức được còn có người khác bước xuống xe.  

             Là do diện mạo, khí chất lẫn dáng người Cố Tuyết Cầm quá kiều diễm ngay lập tức đã thu hút hết thảy sự chú ý của bọn chúng.  

             “Bụp!”  

             Một tên côn đồ vừa tiếp cận được Cố Tuyết Cầm, cơ thể ngay lập tức bay ra ngoài đến khi va vào cột đèn đường mới dừng lại.  

             “Hự!”  

             Máu tươi từ trong miệng tên côn đồ kia phun ra ngoài sau đó liền bất tỉnh.  

             “Mẹ kiếp, là ai hả? Ai?”  

             Biến cố đột ngột xảy ra khiến bọn chúng ngẩn cả người, nhất thời không kịp phản ứng lại.  

             Đến khi kịp hoàn hồn, chúng chỉ nhìn thấy một người đàn ông đứng trước mặt, chặn giữa đường đi của bọn chúng.  

             “Mày muốn chết à!”  

             Tên tóc vàng nhìn thấy thế phẫn nộ nói.  

             “Ai muốn tìm cái chết vẫn chưa biết được”.  

             Khóe miệng Long Thiên Tiếu nhếch lên nở nụ cười lạnh, sau đó đáp.  

             “Tất cả cùng xông lên, đánh chết hắn đi”.  

             Tên tóc vàng hét lên, lập tức xông lên đầu tiên. Chỉ có điều hành động này trong mắt Long Thiên Tiếu căn bản chẳng đáng là gì. Chỉ thấy mấy tên côn đồ, trong chớp mắt đã bị Long Thiên Tiếu đánh hạ, nằm rạp trên mặt đất kêu rên thảm thiết.  

             Tính trước sau cũng chỉ mất một phút đồng hồ, bốn tên côn đồ đều bị đánh hạ, tên tóc vàng nhìn thấy cảnh tượng này, thắc mắc hôm nay dẫm phải đinh rồi sao, hắn ta nuốt nước bọt, không ngừng lùi về đằng sau, hắn ta vô cùng sợ hãi.  

             “Chuyện này, anh giai, hiểu nhầm, tất cả chỉ là hiểu nhầm thôi”.  

             Tên tóc vàng liều mạng cầu xin tha thứ.  

             “Mày chắc chắn đây là hiểu lầm sao?”  

             Long Thiên Tiếu lạnh lùng nói.  

             “Nếu như em biết anh giai đây lợi hại như vậy, có cho em lá gan lớn, em cũng không dám động đến anh!”  

             Tên tóc vàng vô cùng hoảng loạn đáp, không biết tại sao hắn ta luôn cảm nhận được hơi thở nguy hiểm từ trên người đàn ông trước mặt.  

             “Vậy cũng có nghĩa nếu tao không có bản lĩnh gì, mày liền xử đẹp tao hả?”  

             Long Thiên Tiếu nhíu mày hỏi.  

             “Không phải, em không có ý đó, em là công dân ngoan ngoãn của thành phố Lâm Giang, bình thường rất thích giúp dân trừ bạo, làm việc trượng nghĩa”.  

             Tên tóc vàng liến thoắng giải thích.  

             Đúng lúc này, Long Thiên Tiếu tung cước đạp trúng bụng dưới tên tóc vàng, khiến cả người hắn ta bay ra phía sau tận mấy mét mới dừng lại, bộ dạng vô cùng đau đớn, rõ ràng Long Thiên Tiếu ra tay không hề nhẹ.  

             “Cút!”  

             Long Thiên Tiếu nói vỏn vẹn nói một chữ. Tên côn đồ nghe thấy chật vật ngồi dậy, sau đó liều mạng tháo chạy.  

             Hắn ta trước giờ chưa từng gặp ai thân thủ lợi hại như vậy, bọn họ có đến bốn năm người nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của anh, chỉ trong chớp mắt, anh đã đánh bại tất cả bọn chúng, rốt cuộc đây là người như thế nào vậy.  

             “Sao rồi?”  

             Long Thiên Tiếu quay người ngồi xổm xuống hỏi han.  

             “Bố, sao bố lại đến chỗ này, đã là giờ nào rồi bố còn không ở nhà, lại chạy đến đây làm gì chứ?”  

             Cố Tuyết Cầm thấy vậy có chút đau lòng hỏi.  

             “Không sao, bố không sao, bọn chúng có thể làm gì được bố?”  

             Nét mặt Cố Vân Sơn có chút đau xót nói. Bản thân trong lòng cũng có chút khó nói, quả nhiên bản thân ngày càng vô dụng, nếu như con gái và con rể không đến kịp, ông ta hiện giờ đến tính mạng cũng không giữ được rồi.  

             “Bố như vậy còn nói không sao, đến trán cũng bị đánh rách thành như này, đi thôi, bây giờ chúng ta đến bệnh viện”.  

             Cố Tuyết Cầm nhìn thấy vết thương trên trán Cố Vân Sơn liền nói.  

             “Bố, đây không phải là vết thương do bọn côn đồ kia gây ra, vết thương đã được một thời gian rồi”.  

             Long Thiên Tiếu quan sát vô cùng tỉ mỉ, liên quan đến vết thương, Long Thiên Tiếu vô cùng rành rọt, tạm không nói đến chuyện anh đã nhìn thấy các loại vết thương khác nhau, đến bản thân anh cũng từng chịu không ít vết thương.  

             Nếu như vừa mới bị thương, miệng vết thương sẽ không như vậy.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK