Mục lục
Ông bố chiến thần – Vương Tọa (Truyện full tác giả: Long Thiên)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lập tức, Cố Tuyết Cầm theo Long Thiên Tiếu vào trong cửa hàng tạp hóa, cửa hàng này, phía trước là quầy bán hàng, phía sau là một sân vườn, tuy rằng không phải chỗ vô cùng xa hoa nhưng lại rất tinh tế, từ đó có thể thấy được Châu Vấn là một người rất có phong cách sống.

Sau khi Long Thiên Tiếu vào trong, liền quét mã QR trên quầy thanh toán.

“Này cậu, vật giá tăng rồi đấy, hiện giờ hàng hóa tăng giá, hoa tươi tăng giá, mấy thứ linh tinh khác đều tăng, cậu trả thêm 120 tệ nữa”.

Châu Vấn ở bên ngoài nói vào.

“Được, tôi biết rồi!”

Long Thiên Tiếu nghe vậy đáp lại.

“Em lấy nhiều như vậy làm gì, chỗ này đều phải trả tiền!”

Cố Tuyết Cầm nhìn thấy Long Tiểu Tịch cầm một túi đồ ăn vặt lớn, trừng mắt với con bé, không mấy vui vẻ nói.

“Đợi lát nữa khi chúng ta lên núi sẽ đói đấy, ngoại trừ đồ ăn còn có nước, em đều lấy hết!”

Long Tiểu Tịch làm ra bộ dạng vô cùng chu đáo.

“Em có tiền sao?”, Cố Tuyết Cầm hỏi.

“Em hỏi chú Châu Vấn không cần tiền đâu”, Long Tiểu Tịch lại nói.

“Tùy ý lấy, muốn cái gì thì cứ lấy, không cần tiền, chỉ là mấy đồng thôi”.

Lúc này, Châu Vấn ở bên ngoài cũng nói, Cố Tuyết Cầm nghe vậy cùng Long Thiên Tiếu liếc nhìn nhau một cái. Người ta sống dựa vào cửa hàng này, thực sự không cần tiền sao.

“Cũng đủ rồi, con có cần tham lam thế không?”

Nhìn thấy bộ dạng ôm túi lớn túi nhỏ của Long Tiểu Tịch, Long Thiên Tiếu không biết phải nói gì.

“Đã nói không cần tiền mà, không cần thì cứ cất đi!”

Long Tiểu Tịch làm theo ý mình, bộ dạng của kẻ tham tiền.

“Được rồi, không cầm nổi nữa. Con học ai cái tật xấu tham lam này vậy?”

Long Thiên Tiếu nghe vậy, không còn gì để nói, còn không cần thì cứ cất đi nữa!

“Dì Trương dạy cho con, vẫn là dì Trương dạy con!”

Long Tiểu Tịch bị Long Thiên Tiếu kéo đi, nhưng trong miệng vẫn lẩm bẩm nói.

“Cậu Long này, được quá nhỉ, mới mua xe hả. Cái xe này cũng phải mấy trăm ngàn tệ nhỉ!”

Châu Vấn nhìn thấy xe của Long Thiên Tiếu, có chút cảm thán nói.

“Tôi tùy tiện mua lấy cái để đỡ phải đi bộ thôi”.

Long Thiên Tiếu cười cười nói.

“Chậc chậc chậc, mấy trăm ngàn tệ để đỡ phải đi bộ, tên này cậu phát tài rồi hả. Hơn nữa, từ trước tới giờ chưa từng nói với tôi cậu có cô vợ xinh đẹp như vậy, nhà lớn giấu người đẹp hả, cậu xấu xa quá rồi!”

Châu Vấn nghe vậy, lại trêu chọc. Cố Tuyết Cầm nghe thấy thế, gương mặt có chút đỏ bừng, da mặt cô vốn đã mỏng rồi.

Đúng lúc này, điện thoại Long Thiên Tiếu vang lên, nhìn điện thoại là một số lạ, nhưng trong lòng Long Thiên Tiếu có dự cảm, liền bước ra ngoài hai bước.

“Tôi đi nghe điện thoại đã, cô đợi tôi mấy phút”.

Long Thiên Tiếu nói với Cố Tuyết Cầm.

“Được”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy bèn đáp lại. Long Tiểu Tịch được buông ra lại bắt đầu chạy loạn bốn phía bên trong quầy hàng cướp nhặt, lôi cũng không lôi được.

“Em dâu nghe khẩu âm là người thành phố Lâm Giang?”

Lúc này, Châu Vấn hỏi.

“Tôi là người thành phố Lâm Giang”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy đáp lại.

“Tên này thay đổi rồi, trước kia đều là một mình cậu ấy đến, hiện giờ còn dẫn thêm cô. Năm năm trở lại đây, cậu ấy đều dẫn theo đứa nhỏ tới, để đứa bé ở chỗ tôi, còn mình thì lên núi, ngọn núi này là nơi chôn mẹ đứa bé, chuyện này cô biết chưa?”

Châu Vấn ngồi trên ghế bành, hỏi lại.

“Tôi cũng vừa mới biết!”

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, lòng có chút chấn động, cụp mắt xuống rồi mới nói.

“Cái này thì đúng rồi, trong lòng tên này có nút thắt, vẫn luôn không tháo gỡ được, cậu ấy là người trọng tình trọng nghĩa. Thời điểm lần trước tới nơi này còn té xỉu trên núi, nếu không phải tôi đưa cậu ấy về sợ là đã bị thú dữ ăn thịt rồi”.

Châu Vấn cầm điếu thuốc lá trong tay, vừa xoay xoay vừa nhìn Long Thiên Tiếu đang nói chuyện điện thoại, rồi nói.

Nghe được lời này của Châu Vấn, trong lòng Cố Tuyết Cầm hơi thắt lại nhưng cũng không thể hiện ra ngoài.

“Cảm ơn anh Châu, làm phiền anh rồi”.

Cố Tuyết Cầm nói.

“Cái này cũng không là gì, cô xem cậu ấy hiện giờ rốt cuộc cũng giống người hơn rồi. Trước kia cậu ấy râu ria xồm xoàm, lôi thôi lếch thếch, hai mắt vô thần, đặc biệt ánh mắt trống rỗng, chỉ khi nhìn thấy đứa nhỏ trong ánh mắt mới có chút thần thái. Cậu ấy hiện tại càng giống người bình thường hơn, giống một người có hi vọng, hiện giờ xem ra bộ dạng cậu ấy cũng khá đẹp trai đấy”.

Châu Vấn khoát tay áo, lại nói, Cố Tuyết Cầm nghe vậy như hiểu như không, những thay đổi của Long Thiên Tiếu trong mấy tháng qua quả thật rất lớn, giống như biến thành một con người khác vậy.

“Tháo gỡ nút thắt trong lòng rồi, cậu ấy khả năng muốn làm một người mới. Chuyện của mẹ đứa nhỏ, có thể đã cho cậu ấy một đả kích rất lớn, cô nói xem đang là một người đàn ông bình thường không có chuyện gì sao lại biến thành bộ dạng như vậy? Trong năm năm qua, trong lòng cậu ấy đoán chừng cũng không thoải mái gì”.

Châu Vấn lắc đầu, vô cùng cảm thán nói. Nghe thấy những lời này, trong lòng Cố Tuyết Cầm thắt lại đôi chút, giờ phút này cô mới phát hiện bản thân mình từ trước đến giờ chưa từng nghĩ qua vì sao Long Thiên Tiếu lại biến thành như vậy, anh vốn dĩ không phải là một người đàn ông rất kém cỏi, chỉ vì thế giới này đã cho anh một đả kích mà anh không cách nào chấp nhận nổi.

“Cảm ơn anh Châu đã nói những điều này, tôi biết mình phải làm gì rồi”.

Cố Tuyết Cầm nghe vậy, trầm ngâm một lát mới nói.

“Người đàn ông tốt trọng tình trọng nghĩa, hai người vừa mới kết hôn nhỉ? Lúc trước tôi cũng nghe đến cô qua lời kể của đứa nhỏ. Cậu ấy bây giờ còn dẫn theo cô đến, trong lòng đã ngầm thừa nhận cô rồi, đại khái là hi vọng cô có thể giúp cậu ấy hoàn thành con đường tương lai”.

Châu Vấn lại nói, nghe thấy lời này, trong mắt Cố Tuyết Cầm lóe lên một tia sáng, cô nhìn về phía Long Thiên Tiếu đang gọi điện thoại từ xa, có chút trầm tư.

“Anh Long, là tôi, tôi là Cao Bá, đàn em của Lôi Hổ, tôi có chuyện này muốn thương lượng với anh!”

Ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Cao Bá.

“Có chuyện gì, mau nói đi, giờ tôi đang vội”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, lãnh đạm nói.

“Gần đây thành phố Lâm Giang không yên ổn lắm không biết anh Long có cảm nhận được không?”

Cao Bá có chút khó xử nói.

“Hửm? Có chuyện gì cứ nói thẳng ra!”

Long Thiên Tiếu nghe vậy, khẽ cau mày hỏi.

“Chuyện là như vậy, bởi vì một số nguyên nhân bất đắc dĩ, đại ca chúng tôi hi vọng sửa lại thời gian giao đấu của chúng ta, từ giờ đến lúc đó lùi lại thêm 5 ngày, anh thấy thế nào?”

Cao Bá thẳng thắn nói.

“Có thể, lùi thêm năm ngày, sáu ngày hoặc bảy ngày đi, năm ngày sau, tôi cũng không chắc có thể đến đúng hẹn!”

Long Thiên Tiếu vô cùng bình tĩnh nói, mấy ngày nay, anh quả thật có chuyện quan trọng hơn cần phải làm, bên Lôi Hổ đã đưa ra yêu cầu như vậy vừa hay đúng với ý anh.

“Được rồi, cảm ơn anh Long, tôi tìm anh chỉ để nói chuyện này, bên tôi hiện giờ không còn chuyện gì nữa”.

Cao Bá nghe vậy có chút vui mừng nói, cậu ta không nghĩ tới anh Long lại dễ nói chuyện như vậy, thiện cảm trong lòng với anh Long lại tăng thêm một chút, không chỉ có võ nghệ cao cường còn dễ nói chuyện, đương nhiên dễ dàng lấy được thiện cảm của người khác.

“Ừm, không có chuyện gì thì tôi tắt máy đây, tôi bận chút”.

Long Thiên Tiếu nghe vậy, lãnh đạm nói.

“Được, tôi không quấy rầy anh Long nữa”.

Cao Bá nghe vậy, cũng nói, sau khi nói xong câu chào bèn cúp điện thoại, Long Thiên Tiếu cũng tắt máy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK